Tử Bất Phàm đắc ý nói.
- Ách? Tử đường chủ, ngươi uống nhiều rượu a quá rồi?
Vương Khả sững sờ.
Ngươi hợp tác với Sắc Dục Thiên bắt Chu Hồng Y, Chu Hồng Y còn yêu ngươi?
- Mê tâm thuật của Sắc Dục Thiên!
Long Ngọc híp mắt nhìn về phía Chu Hồng Y trong huyết trì.
- Mê tâm thuật?
Vương Khả tò mò nói.
- Không sai, nghe đồn Sắc Dục Thiên có một bí pháp, có thể để người ta thay đổi tâm trí, mặc dù vẫn là ngươi, nhưng tình cảm sẽ thay đổi! Thậm chí có thể khống chế người khác!
Long Ngọc giải thích.
- Ách, trộm mộng không gian? Thuật thôi miên?
Vương Khả sững sờ.
- Hả?
Long Ngọc khó hiểu nhìn về phía Vương Khả.
- Đạo lữ mới của ngươi cũng biết không ít!
Tử Bất Phàm đắc ý nói.
- Tử đường chủ, ngươi nói Chu Hồng Y sẽ điên cuồng yêu ngươi, ngươi nhờ Sắc Dục Thiên thôi miên Chu Hồng Y?
Vương Khả nhíu mày kinh ngạc nói.
- Nếu không, lúc đại hội Long Môn, sao ta đồng ý mở Long Mạch ra giúp hắn? Mặc dù không biết mục đích của Sắc Dục Thiên là để đối phó với Ma Tôn nên mở Long Mạch! Nhưng lúc đầu hắn đã đồng ý với ta, chỉ cần ta mở Long Mạch ra, hắn sẽ giúp ta mê tâm của Hồng Y, để Chu Hồng Y quên tiện nhân Nhiếp Thanh Thanh, từ đó trong lòng chàng chỉ có ta!
Trong mắt Tử Bất Phàm lóe lên một cỗ mong đợi, nói.
Xem như Vương Khả đã biết rõ nguyên nhân hậu quả, nhưng, có biết hay không không quan trọng, ta sắp phải đi trộm bảo tàng Ma Tôn, ngươi ngồi ở chỗ này, sao ta đi lấy được? Lỡ lộ ra thì phải làm sao?
Không được, phải nghĩ cách đưa Tử Bất Phàm rời đi, tốt nhất là dẫn Chu Hồng Y theo luôn.
- Tử đường chủ, sau khi Chu Hồng Y bị thôi miên, đó còn là Chu Hồng Y sao?
Vương Khả nhíu mày khuyên nhủ.
- Sao lại không phải?
Tử Bất Phàm trừng mắt.
- Không, ý của ta là, đó chính là Chu Hồng Y sao? Ngươi thích Chu Hồng Y ban đầu, hay là Chu Hồng Y đã bị thôi miên?
Vương Khả khuyên nhủ.
- Hừ, không giống nhau sao?
- Không! Không giống nhau, nếu Chu Hồng Y trở thành một người khác, vậy thì Chu Hồng Y lúc đầu sẽ chết! Ngươi lấy được chỉ là nhục thể của Chu Hồng Y, cũng không phải là linh hồn của hắn!
Vương Khả nói.
- Đánh rắm! Hắn chính là Chu Hồng Y!
Tử Bất Phàm lập tức phiền não mắng.
- Ngươi chắc chắn?
Vương Khả cổ quái nói.
Tử Bất Phàm dùng sắc mặt khó coi nhìn Vương Khả. Mẹ nó, ngươi nghĩ rằng ta không biết sao? Ngươi nghĩ ta không hiểu sao? Quan trong nhất là Chu Hồng Y lúc đầu hoàn toàn không hoan nghênh lão nương, ngươi nói ta phải làm sao?
- Hừ, dù chỉ lấy được thân thể hắn thì sao? Lão nương ngắm nhìn cả ngày cũng được, tốt hơn cho hắn ở cùng tiện nhân Nhiếp Thanh Thanh kia!
Tử Bất Phàm căm hận nói.
- Không phải, ta không có ý này, ta nói là, nếu ngươi chỉ muốn thân thể của Chu Hồng Y, không muốn linh hồn của hắn, ngươi có thể nói với ta, ta giúp ngươi!
Vương Khả đau lòng nói.
- Ngươi? Ngươi giúp ta thế nào? Ngươi cũng biết mê tâm thuật?
Tử Bất Phàm không tin.
- Không phải! Ta sẽ không biết mê tâm thuật, nhưng thủ hạ của ta có thể chế tạo Chu Hồng Y! Ta có công nghệ tân tiến nhất!
Vương Khả giải thích.
- Công nghê tân tiến nhất? Chế tạo Chu Hồng y? Ngươi giúp ta?
Tử Bất Phàm không hiểu.
- Ta cũng cảm thấy tiếc thay cho ngươi! Bây giờ cả người Chu Hồng Y toàn cơ bắp, ngươi có thể chậm rãi làm hắn cảm động! Nói không chừng sau này hắn sẽ thông minh ra đấy? Đâu cần phải làm việc cá chết lưới rách như thế? Nếu ngươi vội vàng muốn có được cơ thể của Chu Hồng Y, ngươi có thể đến tìm ta, ta giúp ngươi chế tạo một búp bê Chu Hồng Y, đảm bảo giống như đúc, dùng vật liệu nhựa cây silicon bảo vệ môi trường! Tỉ lệ giống hàng thật! Sờ lên có cảm giác giống người! Ta còn có thể giúp ngươi đặt mấy pháp bảo lưu âm thanh bên trong, mỗi ngày nói với ngươi những lời tâm tình ngứa ngáy! Đảm bảo tốt hơn cái xác không hồn kia!
Vương Khả khuyên nhủ.
Tử Bất Phàm sững sờ.
- Búp bê silicon?
- Đúng vậy, nếu một cái không đủ, ta sẽ bảo thuộc hạ chế tạo giúp ngươi nhiều cái! Giống như đúc với Chu Hồng Y! Đảm bảo cho ngươi cảm giác bị Chu Hồng Y bao bọc! Ngươi nhìn bây giờ đi, Chu Hồng Y bị thôi miên, nếu như bị di chứng biến thành người thực vật, vậy chẳng phải ngươi còn bận giúp hắn xử lý chuyện ăn uống ngủ nghỉ? Xử lý ỉa đái? Ngươi còn cảm giác vui thích nữa sao?
Vương Khả khuyên nhủ.
Tử Bất Phàm.
-... !
Long Ngọc.
-... !
Vương Khả, ngươi đáng nói cái gì? Vì sao chúng ta nghe không hiểu?
- Búp bê silicon, công ty Thần Vương của ta còn chưa bắt đầu bán ra, nhưng nếu ngươi muốn đặt trước, ta sẽ giúp ngươi làm trước! Muốn mấy Chu Hồng Y cũng được, thậm chí, ngươi có thể dựa theo sở thích để định chế chức năng của búp bê! Chỉ có ngươi không nghĩ ra, không có thứ chúng ta không làm được!
Vương Khả khuyên.
Khuôn mặt Tử Bất Phàm co quắp.
- Vương Khả, ngươi đang vũ nhục ta sao?
- Thật sự không phải, nếu ngươi không thích silic nhựa cây, có thể thổi phồng nó lên! Ngươi đáng giá có được nó! Chơi hỏng cũng chẳng sao, bên chúng ta phụ trách sửa chữa, không, xem mặt mũi của Tử đường chủ, bên ta bao đổi, thay mới!
Vương Khả khuyên.
Tử Bất Phàm.
-... !
- Theo ta thấy, mặc dù Chu Hồng Y luôn trốn tránh ngươi, nhưng chút vướng mắc trong lòng không thể bỏ qua được, ngươi có thể chậm lại một chút, ngươi làm thế này chẳng khác nào cấu kết với nam nhân khác đối phó với hắn? Sao hắn chịu nổi? Tử đường chủ, ngươi nghe lời khuyên của ta, vấn đề tình cảm không thể cứng rắn được, nam nhân là thép, nữ nhân là nước, ngươi phải nhẹ nhàng, đừng có cứng rắn như vậy!
Vương Khả khổ tâm khuyên nhủ.
- Ta đã làm rồi, vậy ngươi nói bây giờ làm sao?
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Còn có thể làm sao? Ngươi dẫn Chu Hồng Y rời khỏi chỗ này, quay về trụ sở của ngươi, sau đó chờ hắn tỉnh lại, ngươi lại nói chuyện tử tế với hắn! Sẽ không có vấn đề gì lớn cả!
Vương Khả khuyên nhủ.
Ngươi đi nhanh đi, ngươi dẫn theo Chu Hồng Y rời khỏi đây, ta mới có thể đi cướp bảo tàng! Nếu ngươi chặn ở đây, sao ta và Long Ngọc vào lấy bảo tàng Ma Tôn được? Như vậy là làm chậm trễ chuyện lớn rồi?
Tử Bất Phàm.
-... !