Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 466 - Chương 466: Một Nguyện Vọng

Chương 466: Một Nguyện Vọng

Vương Khả ngửi được vô số linh khí trong Thủy Tinh Long Cung, trên mặt hiện lên sự kinh hãi.

- Cung điện Thủy Tinh Long Cung này được điêu khắc bằng linh thạch, ngay cả mặt đất cũng là linh thạch! Quá có tiền, Ma Tôn quá giàu!

Vương Khả đỏ mắt ghen tị.

- Nói nhỏ lại, Ma Tôn sắp đến.

Chu Hồng Y bên cạnh trừng mắt nói!

- Ồ!

Vương Khả lập tức im miệng.

Đại điện bên trong, chỉ có ba người, Vương Khả, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm!

Lúc này trong mắt Tử Bất Phàm nhìn Chu Hồng Y tràn đầy nhu tình, đáng tiếc, Chu Hồng Y tiếp tục xụ mặt, lờ đi Tử Bất Phàm, giống như khôi phục lại trạng thái như lúc trước.

Vương Khả cũng cảm thấy kỳ lạ, vì sao mình sẽ bị gọi đến đây cùng với hai đường chủ chứ? Hắn buồn bực ngán ngẩm chờ đợi, một bóng đen từ bên ngoài bước vào.

- Bái kiến Ma Tôn!

Ba người lập tức thi lễ.

Ma Tôn đi đến bảo tọa ngồi xuống, nhìn về phía ba người.

- Chu Hồng Y, ngươi đã điều tra xong?

Ma Tôn trầm giọng hỏi.

- Vâng, từ lúc đại hội Long Môn bắt đầu, mãi cho đến 10 ngày trước diễn kịch Thánh Tử đăng cơ, tổng cộng có 800 thuộc hạ của Sắc Dục Thiên tham gia vào! Trong đó có 50 người đã chết hoặc bị bắt! Còn 750 người chạy thoát! Đây là danh sách, mời Ma Tôn xem!

Chu Hồng Y đưa một phần danh sách ra, Ma Tôn cầm lên, nhìn qua một lượt.

- 750 người, chia ra ba phần, ba vị đường chủ dẫn người lùng bắt! Lấy thời gian nửa năm! Bắt không đủ, dùng đầu của thuộc hạ các ngươi bổ sung!

Ma Tôn lạnh lùng nói.

Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y biến sắc, lập tức cung kính nói.

- Vâng!

Vương Khả ở bên cạnh cũng mở to hai mắt nhìn, mệnh lệnh của Ma Tôn thật là bá đạo! Nếu bắt không được, đưa đầu thuộc hạ đến gặp? Lần này, ma giáo sẽ loạn muốn lật trời!

- Nửa năm sau, minh chính điển hình, toàn bộ chém đầu răn chúng, bản tôn muốn cho tất cả ma giáo xem, kẻ dám tạo phản! Chết!

Ma Tôn lạnh giọng nói.

- Vâng!

Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y cung kính nói.

- Vương Khả!

Ma Tôn nhìn về phía Vương Khả.

- Có!

Vương Khả cung kính nói.

- Lần này ngươi có công bảo vệ Thánh Tử! Bản Tôn đặc biệt cho ngươi đến đây gặp mặt! Công bảo vệ Thánh Tử, bản tôn cho ngươi một nguyện vọng không quá đáng.

Ma Tôn trầm giọng nói.

Bên cạnh, Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả, tên Vương Khả này may mắn thật, Ma Tôn mở miệng vàng, lần này ngươi kiếm lời lớn rồi.

- Bảo vệ Thánh Tử?

" Vương Khả sững sờ.

Ta đưa chuyển phát nhanh cũng xem như lập công?

- Thánh Tử nhập định không ra gặp ngươi được, nếu ngươi có nguyện vọng gì thì có thể nói với ta!

Ma Tôn trầm giọng nói.

Trong lòng Vương Khả rất vui mừng.

- Ma Tôn, bất cứ nguyện vọng nào cũng được phải không?

Vương Khả kích động nói.

- Chỉ cần không quá đáng, bản tôn thỏa mãn nguyện vọng của ngươi!

Ma Tôn trầm giọng nói.

Ma Tôn trọng thưởng Vương Khả, không chỉ là bởi Vương Khả cứu Thánh Tử, mà còn vì khoảng thời gian này hắn bảo vệ mình, cứu Thánh Tử là một cái lý do thôi.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm ở bên cạnh cũng dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía Vương Khả.

Vương Khả trầm ngâm chốc lát, nghĩ nghĩ rồi nói.

- Vậy, ta muốn một nữ nhân từ chỗ Ma Tôn.

- Ách? Ngươi nói cái gì?

Chu Hồng Y bên cạnh trừng mắt nhìn về phía Vương Khả.

Tử Bất Phàm cũng kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả.

Ma Tôn mở miệng vàng không dễ! Cho dù ngươi muốn làm đường chủ, có thể Ma Tôn cũng đồng ý với ngươi, không phải ngươi rất tham tiền sao? Ngươi nói muốn một linh sơn cũng được.

Vậy mà ngươi nói ngươi muốn một nữ nhân?

Ngươi nghĩ như thế nào vậy? Bên ngoài có nhiều nữ nhân như vậy mà ngươi không tìm, lại đòi Ma Tôn nữ nhân?

- Nữ nhân?

Ma Tôn cũng trầm giọng nói.

- Vâng, nàng tên là Long Ngọc! Là thị nữ của Ma Tôn ngài, vì mạo phạm ngài nên bị trừng phạt trúng độc! Ta không xin gì cả, chỉ mong Ma Tôn giải độc cho nàng, sau đó đưa nàng cho ta là được?

Vương Khả dùng ánh mắt mong chờ nhìn về phía Ma Tôn.

- Vương Khả, Ma Tôn cho ngươi một nguyện vọng, sao ngươi lại không biết điều như vậy?

Chu Hồng Y trừng mắt quát mắng.

Mẹ nó, ngươi điên rồi, thị nữ của Ma Tôn mà ngươi cũng dám cướp? Ngươi muốn nữ nhân đến điên rồi sao?

- Vương Khả? A, xem ra ngươi cũng là một tình chủng! Vất vả lắm Ma Tôn mới mở miệng vàng, ngươi lại vì một cô vợ nhỏ mà từ bỏ?

Tử Bất Phàm cũng ngạc nhiên nói.

Trước đây không lâu Tử Bất Phàm cũng đã gặp Long Ngọc, nên nghĩ rằng đó là bạn gái mới của Vương Khả.

- Tử đường chủ, ngươi hiểu lầm, nàng không phải là bạn gái của ta!

Vương Khả cười khổ nói.

- Không phải sao?

Tử Bất Phàm không tin.

Mà Ma Tôn trên bảo tọa trầm mặc nói.

- Ngươi là nói Long Ngọc? Vì sao ngươi muốn nàng?

- Khởi bẩm Ma Tôn, Long Ngọc đã cứu ta một mạng! Cho nên, khẩn cầu Ma Tôn buông tha nàng!

Vương Khả lập tức cung kính nói.

- Chậc chậc, đã cứu ngươi một mạng? Vương Khả, bây giờ ngươi kiếm cớ thật tùy tiện! Vì cứu ngươi một mạng nên ngươi lấy thân báo đáp. Đúng không?

Tử Bất Phàm ở bên cạnh cười trêu nói

- Vương Khả, ngươi đừng lãng phí ý tốt của Ma Tôn, đổi nguyện vọng đi!

Chu Hồng Y trừng mắt quát mắng.

Ngươi là lão thọ tinh ăn thạch tín sao, chán sống? Mẹ nó, nữ nhân của Ma Tôn mà ngươi cũng dám cướp? Còn cứu ngươi một mạng? Sao ngươi không nói nàng mang thai con ngươi luôn? Đúng là tự tìm cái chết!

- Không được, chỉ cần cái này, xin Ma Tôn đồng ý!

Vương Khả lần thứ hai cung kính thi lễ.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, cái tên bệnh tâm thần này! Mẹ nó, Ma Tôn mở lòng từ bi cho ngươi cầu nguyện, ngươi lại muốn cướp nữ nhân của Ma Tôn? Ngươi đang tự tìm đường chết đúng không?

Vương Khả cố chấp, hai người cũng không nói gì thêm. Dù sao bọn họ đang chờ xem kịch, xem Ma Tôn giết chết ngươi thế nào?

Ma Tôn nhìn chằm chằm Vương Khả nhìn một lúc, nhưng quỷ dị là hắn không hềtức giận.

- Nguyện vọng này, không được! Đổi một cái!

Ma Tôn lạnh lùng nói.

- Vì sao? Ma Tôn, không phải ngươi nói là nguyện vọng gì cũng được sao?

Vương Khả lập tức lo lắng nói.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm bên cạnh dùng ánh mắt cổ quái nhìn Vương Khả, ngươi thấy tốt thì lấn đến thật sao? Ma Tôn đã không trách ngươi, ngươi còn không chịu buông tha?

Bình Luận (0)
Comment