- Nhiếp đàn chủ, có cần ta giúp không?
Vương Khả tiến lên hỏi.
- Ngươi không giúp được đâu, nghiệp chướng này đã dung hợp cùng Nhiếp Thiên Bá rồi!
Nhiếp Thanh Thanh tiếp tục phát động pháp lực và buồn bực nói.
- Ồ? Được rồi, nếu không giúp được gì, vậy ta đưa những đệ tử tiên môn này ra ngoài trước. Bên trong sơn động này quá buồn chán, Nhiếp Thiên Bá kêu thật dọa người, ta ra ngoài hít thở không khí đây!
Vương Khả khẽ gật đầu.
Nhiếp Thanh Thanh:
-... !
Nhiếp Thiên Bá:
-... !
Ta kêu dọa người? Lão tử đã đau muốn chết rồi! Đều tại ngươi, nếu không phải ngươi mở ra Huyết Trì Động, ta làm sao có thể mò lấy Huyết Liên Hoa, làm sao có thể bị phân thân tà ma này quấn lên?
Nhiếp Thiên Bá rất căm hận!
Đáng tiếc, Vương Khả đã bắt đầu kéo một vài đệ tử chính đạo ra khỏi động. Về phần Nhiếp Thiên Bá có thể bị tà ma này chiếm lấy cơ thể hay không, Vương Khả không quan tâm. Liên quan quái gì đến ta chứ!
Vương Khả vừa đi vừa khẽ hát.
Nhiếp Thiên Bá đang đau đớn lại nghe được tiếng hát của Vương Khả thì lập tức tức tới run người. Oán hận này làm Nhiếp Thiên Bá cũng quên đi đau đớn trong cơ thể.
...
Bên ngoài Huyết Trì Động.
Bởi vì Xà Vương được Vương Khả cho ăn Đan Anh, lúc này vết thương ở bụng đã lành. Không chỉ vậy, bên ngoài thân thể của Xà Vương còn phát ra từng tiếng rạn nứt.
- Két két két két!
Bên ngoài thân thể của Xà Vương xuất hiện từng vết rạn như mạng nhện.
Đột nhiên, hai mắt Xà Vương mở ra, uốn éo người, nhìn những vết nứt trên người mình.
- Sắp lột da à? Đã bao nhiêu năm khiến ta cũng suýt nữa quên lột da. Quá tốt rồi, ta cuối cùng sắp bước ra một bước. Đan Anh cảnh? Ta rất nhanh sẽ có thể đạt được Đan Anh cảnh! Đan Anh của Chuột Vương quả nhiên là vật đại bổ đối với Xà tộc ta. Tuy nó rất yếu nhưng đã thúc đẩy ta biến hóa. Ha, ha ha ha ha, không bao lâu nữa, ta sẽ đột phá! Quá tốt, quá tốt rồi!
Xà Vương kích động tới mức cả người đều run rẩy.
- A... !
Cách đó không xa, trong Huyết Trì Động truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Nhiếp Thiên Bá, đánh gãy mạch suy nghĩ của Xà Vương. Xà Vương quay đầu nhìn lại, trong lòng thấy nghi ngờ.
Vừa rồi Xà Vương bước vào trạng thái nhập định nên không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, càng không biết Nhiếp Thanh Thanh đã tới. Hắn cũng không hiểu kết giới Huyết Trì Động khó mở ra tới mức nào.
Nghe Nhiếp Thiên Bá kêu thảm thiết, Xà Vương cũng không để ý lắm.
- Xà Vương? Ngươi đã tỉnh rồi? Tốt quá, ngươi nhanh tới đây, giúp ta vác người đi. Đám đệ tử tiên môn này đều gầy như que củi nhưng vẫn còn một hơi thở, ngươi vác giúp ta!
Vương Khả vẫy tay bao Xà Vương tới giúp.
Xà Vương đột nhiên lộ vẻ dữ tợn; "Vương Khả, ngươi thật sự biết cách sai khiến người khác đấy!
- Thế nào? Ta vừa cho ngươi ăn Đan Anh của Chuột Vương, bảo ngươi giúp chút chuyện nhỏ mà ngươi cũng không chịu à? Thái độ ngươi cầu xin ta lúc trước đâu?
Vương Khả trừng mắt.
- Ha ha ha ha ha, trước khác nay khác! Vết thương của ta đã lành, đồng thời sắp đột phá lớn, tình huống bây giờ đã khác rồi!
Xà Vương trừng mắt cười gằn nói.
Vương Khả sửng sốt:
- Có gì khác chứ?
- Hừ, lúc trước, ngươi có thể lập tức giết ta, cho nên ta mới phải dùng mọi cách cúi đầu trước ngươi. Bây giờ thì thế nào? Hừ, Sắc Dục Thiên dẫn theo tất cả cường giả ở đây rời đi, chỉ để lại một ít tạp dịch mà thôi. Ngươi còn là đối thủ của ta sao? Ha ha ha ha, Vương Khả, đã đến lúc tính tón món nợ của chúng ta rồi!
Xà Vương dữ tợn nói.
- Đồ ăn cháo đá bát này, ta vừa cứu ngươi, ngươi lại trở mặt? Tính làm nông phu và con rắn à?
Vương Khả trừng mắt nổi giận nói.
- Hừ, cái gì mà nông phu và con rắn chứ? Vương Khả, ngươi nên trả giá cho những gì ngươi làm trước đây! Ngươi yên tâm, ta sẽ giữ lại cho ngươi một mạng! Cũng đừng nói là ta trở mặt. Ngươi trả lại những gì ta đã mất, ta sẽ để lại cho ngươi một mạng! Ha ha ha ha ha!
Xà Vương cười dữ tợn nói.
Trên mặt Vương Khả lộ vẻ cổ quái:
- Xà Vương, lấy oán trả ơn sẽ bị báo ứng đấy! Ngươi xác định muốn trở mặt với ta chứ?
- Trở mặt thì sao? Hôm nay ta cứ trở mặt đấy!
Xà Vương dữ tợn nói.
- Ngươi nghe thử tiếng kêu thảm thiết của Nhiếp Thiên Bá đi! Hắn chính là kẻ quên ơn phụ nghĩa, bây giờ kêu thảm tới mức nào!
Vương Khả khinh thường nói.
Có Nhiếp Thanh Thanh ở bên cạnh, ngươi còn dám gây chuyện à? Ngươi có bệnh!
Đáng tiếc, Xà Vương cũng không có thần thức nên không biết Nhiếp Thanh Thanh ở gần. Hắn nghe tiếng kêu thảm thiết của Nhiếp Thiên Bá thì sợ hãi.
- Hừ, Vương Khả, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, ta cho ngươi cơ hội ra tay, đến đây đi! Chấm dứt ân oán của chúng ta!
Xà Vương dữ tợn mở cái miệng to như chậu máu.
Vương Khả vừa nhìn, sắc mặt kỳ lạ nhìn về phía Huyết Trì Động như muốn gọi Nhiếp Thanh Thanh đi ra giúp đỡ.
Nhưng vào lúc này, mặt đất được đám tạp dịch vừa lấp bằng cách đó không xa lại đột nhiên nổ tung.
- Ầm... !
Một tiếng động lớn vang lên, mặt đất đột nhiên nổ tung, rất nhiều đất đá bắn ra xung quanh.
- Tình huống gì vậy?
Một đám tạp dịch sợ hãi kêu lên.
Chỉ thấy rất nhiều con chuột bỗng nhiên từ trong bò hầm ngầm đi ra, có chuột lớn chuột nhỏ, không ít con cao bằng một người, trên mặt chúng đều dữ tợn như hung thần ác sát.
- A, chuột? Rất nhiều chuột!
- Là Chuột Vương, hắn còn chưa chết. A! Chuột Vương quay lại!
- Làm thế nào đây? Làm thế nào đây? Chuột Vương quay lại rồi!
- Chuột Vương quay lại!
...
...
...
Một đám tạp dịch hoảng sợ kêu lên.
Chỉ thấy cách đó không xa có bốn con chuột lớn cao tới một trượng đang vác một cỗ kiệu. Ngồi trên cỗ kiệu đó chính là Chuột Vương với gương mặt dữ tợn.
Chuột Vương quay lại với khí thế hung hăng, dẫn theo đại quân chuột đi ra.
Đại quân chuột vừa từ lòng đất đi ra, lập tức bao vây xung quanh Liên Hoa Huyết Quật. Một đám tạp dịch lập tức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Vương Khả, Xà Vương ở cửa Huyết Trì Động cũng bị vô số con chuột bao vây.
Xà Vương kinh ngạc nhìn Chuột Vương như hung thần ác sát ngồi trên cỗ kiệu cách đó không xa.
- Sao vậy? Sao hắn lại quay về?
Xà Vương kinh hãi nói.