Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 704 - Chương 704: Tất Cả Đều Là Giả?

Chương 704: Tất Cả Đều Là Giả?

Sắc Dục Thiên vô cùng tức giận.

- Mẹ nó, Vương Khả, ngươi bị bệnh tâm thần hay sao, mà tạo nhiều hàng giả như vậy?

Chu Lâm mắng.

Trong lúc mắng to, bốn người không chút do dự, chạy vào địa lao.

- Hừ, cái địa lao này chỉ có một cửa ra, Vương Khả, ngươi vào địa lao, chính là đi vào ngõ cụt, ngươi nhất định phải chết!

Mạc Tam Sơn hung tợn mắng.

Giờ phút này bốn người giống như từ bỏ thành kiến giữa hai bên, nhất trí đối ngoại, bắt lấy Vương Khả, cho dù là hổ đói vồ mồi cũng muốn Vương Khả đẹp mắt.

- Ở nơi đó, Vương Khả ở nơi đó, đừng để hắn chạy!

Ô Nha kêu lên một tiếng dữ tợn.

- Chạy không thoát đâu!

Sắc Dục Thiên hung ác nói.

- Vương Khả đang định làm gì? Nhảy giếng sao?

Chu Lâm kinh ngạc nói.

- Cmn, Vương Khả, ngươi, ngươi không muốn sống nữa à? Ngươi muốn nhảy xuống vực sâu?

Mạc Tam Sơn sợ hãi kêu lên.

Trong địa lao có một cái hố sâu, phía dưới trấn áp một quái vật khô lâu! Vương Khả không chút do dự nhảy vào trong đó!

Hết cách rồi, bốn đại cường giả Nguyên Anh bao vây mình, coi như mình dùng Đại La Kim Bát giả kéo dài khoảng cách với bọn hắn, nhưng sau đó thì sao? Khẳng định mình không chạy thoát được bọn hắn, chỉ cần bị bọn hắn đánh một chưởng, trọc chân nguyên của mình sẽ biến thành đen, lúc đó mình sẽ bốc cháy!

Còn đánh cái cái rắm à!

Lúc này đầu hàng cũng không được, ngộ nhỡ bọn họ dùng hình với ta thì làm sao? Kết quả vẫn giống bị thiêu!

Chỉ có quái vật khô lâu có thể bảo vệ ta!

- Tiền bối, cứu mạng!

Vương Khả la lên một tiếng, nhảy vào.

Cú nhảy này, dọa cho Mạc Tam Sơn ngơ ngác, phía dưới là cái gì, Mạc Tam Sơn so với ai đều biết rõ hơn, tại sao Vương Khả dám đi xuống? Xuống dưới chính là chết không có chỗ chôn đấy!

- Ô Hữu Đạo, đừng đi qua, phía dưới trấn áp cự ma!

Đột nhiên Mạc Tam Sơn sợ hãi kêu lên.

- Cái gì?

Ô Nha chỉ mới hỏi một câu.

- Oanh!

Ô Nha vọt xuống dưới, không chỉ có Ô Nha vọt xuống dưới, Sắc Dục Thiên cũng vọt xuống dưới, dù sao cái Đại La Kim Bát kia đối với mình mà nói, cũng quá quan trọng, bất kể Vương Khả đi đâu, mình cũng phải lấy được.

Chỉ có Chu Lâm, bởi vì chạy ở phía sau cùng, nhìn thấy Mạc Tam Sơn hoảng sợ lui lại, mới lập tức ngưng chân lại được.

- Mạc Tam Sơn? Ngươi làm gì? Vì sao dừng lại? Phía dưới có cái gì?

Chu Lâm ngạc nhiên nhìn về phía Mạc Tam Sơn.

Vẻ mặt Mạc Tam Sơn liên tục biến đổi, nhưng không nói lời nào.

...

Vương Khả nhảy xuống hố sâu, nhanh chóng tiến vào nội bộ như lần trước.

- Vương Khả, ta xem ngươi chạy đi đâu!

Sắc Dục Thiên ở sau lưng dữ tợn quát.

Ô Nha cũng theo sát phía sau.

Vương Khả biến sắc, không ngừng ném Đại La Kim Bát về phía hai người. Để kéo dài thời gian cho mình.

- Bắt lấy, bắt lấy!

Vương Khả kêu lên.

- Bành! Bành! Bành!...

Sắc Dục Thiên, Ô Nha nhanh chóng bắt lấy Đại La Kim Bát, tiếp theo bóp, lại biến hình.

Mặt Sắc Dục Thiên đen như đít nồi.

- Vương Khả, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu cái Đại La Kim Bát?

Ô Nha tức giận nói.

- Vương Khả, ngươi rèn đúc nhiều Đại La Kim Bát như vậy làm gì? Tất cả đều là giả, tất cả đều là giả?

Sắc Dục Thiên buồn bực gào thét.

Chính vì lo lắng có một cái là thật, nên bản thân liều mạng không để lọt một cái, nhưng mẹ nó, tất cả đều là giả?

- Là bản mô phỏng chất lượng cao! Không phải giả!

Vương Khả lộ vẻ bối rối nói.

Chẳng lẽ ta phải nói cho các ngươi, ta chuẩn bị dùng những cái Đại La Kim Bát này, làm hàng lưu niệm đi kiếm tiền sao?

- Mô phỏng cái rắm!

Sắc Dục Thiên tức giận nói.

- Oanh!

Đúng lúc này, Vương Khả là người thứ nhất rơi xuống đất.

Vương Khả không chút do dự, nhào về phía góc tường dưới hố sâu.

- Tiền bối, ta về rồi, ta đã dẫn theo người muốn hại con trai ngươi đến, cứu mạng, tiền bối!

Vương Khả lập tức la lên.

Dưới đáy thâm uyên, vẫn là một mảnh trống rỗng giống như lần trước, một đám tà ma trước đó, đã bị quái vật khô lâu ăn sạch. Chỉ còn lại một bàn mạt chược ở góc tường, coi như còn tốt.

Khô lâu cự nhân vẫn ngồi trên bảo tọa bằng xương cốt to lớn như cũ, đây chính là cha của Thánh Tử, quái vật khô lâu.

Giờ phút này, Cung Vi ở bên ngoài điều khiển Cửu Tiêu Thiên Lôi Tru Ma Trận tiêu hao linh thạch của linh sơn, nên làm cho phong ấn trấn áp quái vật khô lâu có một chút buông lỏng.

Đến mức khiến cho bốn phía dưới đáy huyệt động, cũng chấn động một trận.

Lúc này Quái vật khô lâu ngồi ở chỗ đó, tâm tình bành trướng, giống như sắp có thể đi ra, hắn đang tụ lực, chuẩn bị đột phá phong ấn.

Đúng lúc này, Vương Khả xuống.

- Tiền bối, ta đã trở về, ta còn dẫn theo người muốn hại con trai ngươi đến! Cứu mạng, tiền bối!

Vương Khả lao tới giống như nhìn thấy người quen.

Quái vật khô lâu lập tức cúi đầu nhìn tới.

Chỉ thấy, phía trước miệng vực sâu, có hai bóng người đang bay thẳng xuống.

- Vương Khả, ta xem ngươi chạy đến chỗ nào!

Sắc Dục Thiên, Ô Nha tức giận đánh tới.

Hai người căn bản không để ý thứ khác, chỉ cần bắt được Vương Khả! Những chuyện khác đều không thèm để ý. Huống chi giờ phút này dưới đáy thâm uyên hết sức u ám, ánh mắt hai người lại nhìn chằm chằm vào Vương Khả, muốn tranh xem bên nào bắt được Vương Khả, đoạt lấy Đại La Kim Bát trước.

Đúng ở thời điểm hai người muốn bổ nhào vào vị trí Vương Khả.

- Oanh!

Đột nhiên, trên mặt đất bắn ra hai cây cốt thứ bén nhọn, trong nháy mắt, đâm xuyên Ô Nha và Sắc Dục Thiên.

Thân hình nhào về phía trước của hai người đang, bị dừng ở trên không.

- Phốc! Làm sao?

Sắc Dục Thiên không thể tưởng tượng nhìn cái bụng mình.

Bụng của mình, không nói đao thương bất nhập, thời điểm không có phòng bị, cho dù là người mới bước vào Nguyên Anh cảnh, cũng không có khả năng tuỳ tiện phá vỡ! Thế mà cái cốt thứ này lại phá phòng ngự của mình, xuyên thủng bụng mình trong nháy mắt?

Ô Nha cũng không thể tưởng tượng nổi, mình bị xuyên thủng?

Làm sao, tại sao có thể như vậy? Vương Khả làm ư?

- Đa tạ tiền bối hỗ trợ!

Vương Khả lập tức hô to, kích động bái lạy quái vật khô lâu.

Lòng đất u ám, giờ khắc này, Sắc Dục Thiên và Ô Nha mới nhìn rõ còn có một con quái vật.

Bình Luận (0)
Comment