Không, chúng ta còn có Vương Khả ngươi, ngươi là điện chủ Nam Lang Điện, là nội ứng tốt nhất!
Long Cốt trầm giọng nói.
- Giáo chủ, thuộc hạ cũng muốn, nhưng điện chủ Tây Lang Điện, Thiên Lang Tông có thù với ta!
Vương Khả lo lắng nói.
- Hả?
Mọi người nhìn về phía Vương Khả.
- Tên Mạc Tam Sơn kia một lòng vì Thiên Lang Tông! Mặc dù ta lừa gạt Trần Thiên Nguyên, nhưng vẫn không có chạy thoát khỏi pháp nhãn của Mạc Tam Sơn, hắn phụ trách giám sát đệ tử Thiên Lang Tông, kỳ thật ta cũng trong phạm vi hắn giám sát, hắn đặc biệt chú ý tới ta, mọi cử động của ta hắn đều không coi vào đâu! Chắc hẳn giáo chủ cũng đã được nghe nói, bởi vì thân phận của ta mà hắn và Trần Thiên Nguyên đã xảy ra mâu thuẫn! Bây giờ Trần Thiên Nguyên muốn rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, khẳng định Mạc Tam Sơn sẽ khiến cho ta chết! Ta cũng muốn làm một chút tiểu động tác, thế nhưng ở dưới mắt Mạc Tam Sơn, cái gì cũng không được làm!
Vương Khả tỏ vẻ buồn bực nói.
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm lộ vẻ ngạc nhiên, tên Mạc Tam Sơn này lợi hại như thế sao?
Chỉ có Ô Hữu Đạo sầm mặt lại nhìn về phía Vương Khả, ngươi đánh rắm! Mạc Tam Sơn một lòng vì Thiên Lang Tông sao? Ngươi đang vu khống ai đấy? Mạc Tam Sơn là đức hạnh gì, ta còn không biết sao?
- Giáo chủ, chuyện Mạc Tam Sơn để ta tới giải quyết!
Ô Hữu Đạo trịnh trọng nói.
- Hả!
Long Cốt nhìn về phía Ô Hữu Đạo.
- Ô đường chủ, ngươi muốn tự tay giết Mạc Tam Sơn?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
Mặt Ô Hữu Đạo tối sầm lại:
- Không phải giết Mạc Tam Sơn, ta có thể xúi giục Mạc Tam Sơn! Khiến hắn không làm khó dễ ngươi nữa!
Vương Khả lộ ra một tia khinh thường:
- Người có khí tiết như Mạc Tam Sơn, làm sao có thể bị xúi giục chứ! Ô đường chủ, ngươi đang đùa chúng ta sao?
- Hắn có khí tiết? Ha ha, buồn cười! Ngươi có dám đánh cược với ta không?
Ô Hữu Đạo cười lạnh nói.
- Trước khi đánh cược cho ta hỏi ngươi đã, ngày xưa giáo chủ bị trấn áp ở dưới Tây Lang Phong, mà Tây Lang Phong lại nằm trong tay Mạc Tam Sơn! Nếu ngươi có thể xúi giục Mạc Tam Sơn, vậy có phải nói rõ, ngươi có thể sớm thả giáo chủ ra rồi không? Kết quả, rõ ràng ngươi có thể cứu giáo chủ ra, nhưng lại cố ý không cứu?
Vương Khả hỏi.
Sắc mặt Ô Hữu Đạo cứng đờ, chuyện này, ta có thể thừa nhận sao?
- Giáo chủ minh giám, ta chỉ nói, ta thử xem! Ta và Mạc Tam Sơn không quen!
Ô Hữu Đạo lập tức phủi sạch quan hệ nói.
- Thử xem? Dựa vào năng lực của ngươi? Ha ha!
Vương Khả lộ ra một tia khinh thường.
Long Cốt cũng lộ ra vẻ không tin:
- Được rồi, ngươi không cần lo chuyện Thiên Lang Tông, ngươi quen thuộc Thiên Lang Tông hơn Vương Khả sao?
Ô Hữu Đạo:
-...
Ngươi bảo ta giải thích thế nào?
Long Cốt nhìn về phía Vương Khả:
- Vương Khả, ta không quản ngươi dùng biện pháp gì, hiện tại ta muốn diệt Thiên Lang Tông! Ta cho ngươi thời hạn một tuần lễ, trong vòng hai năm, ta muốn ngươi dẫn đám điện chủ, tông chủ Thiên Lang Tông ra, ta không phá được Thiếu m Đại Trận, thì ta sẽ ở bên ngoài Thiếu m Đại Trận, làm thịt bọn hắn! Như vậy cũng có thể diệt Thiên Lang Tông!
- Trong vòng hai năm, dẫn Cung Vi, Mạc Tam Sơn, Mộ Dung Lục Quang ra, cho giáo chủ giết?
Vương Khả sầm mặt lại.
- Không sai, bọn họ vừa chết, Thiên Lang Tông sẽ xong đời! Các đệ tử phổ thông khác, còn ai sẽ đi ra, cho nên, ta muốn bọn họ chết! Ta muốn diệt Thiên Lang Tông!
Long Cốt trầm giọng nói.
- Hả? Vâng, thuộc hạ sẽ cố hết sức!
Vương Khả lập tức cười khổ nói.
Dẫn bọn họ đi ra cho ngươi giết? Ta cũng không phải người có bệnh! Được rồi, trước đồng ý, chậm rãi kéo dài!
- Không phải cố gắng hết sức, ngươi cũng không được kéo dài! Cho ngươi hai năm thời gian, chính là kỳ hạn chót! Hai năm vừa đến, ngươi mà không được chuyện này! Ta sẽ giết ngươi! Bản giáo chủ nói một là một!
Long Cốt lạnh lùng nói.
Trong lúc nhất thời, hàn khí bắn ra bốn phía.
Vương Khả cũng trợn mắt há hốc mồm, vừa rồi ta còn là đệ nhất công thần, bây giờ không hoàn thành nhiệm vụ chính là chết? Ngươi, ngươi cũng quá tàn nhẫn rồi! Khó trách sư tôn muốn xử lý ngươi! Ngươi như này là không cho người khác đường sống! Một điểm ranh giới cuối cùng cũng không có!
- Đã nghe chưa?
Long Cốt lạnh lùng nói.
- Vâng!
Vương Khả tỏ vẻ đắng chát, ứng tiếng trả lời.
Còn có thể làm sao? Không đồng ý chính là chết! Trước kéo dài đã!
Kim Ô Tông! Kim Ô Điện!
Trần Thiên Nguyên viếng thăm từng cái đại tiên môn, cảm ơn lúc trước bọn họ đến tiếp viện chính ma chi chiến.
Giờ phút này, người tiếp đãi Trần Thiên Nguyên bên trong Kim Ô Điện, không phải là Tử Trọng Sơn, mà là một lão giả mặc hoàng bào, tay cầm phất trần, lão giả này khí độ phi phàm, mặc dù tóc hơi bạc, nhưng da mặt lại cực kỳ nhẵn mịn, tóc bạc mặt hồng, như tiên nhân xuất trần.
Tử Trọng Sơn, Điền Chân và các trưởng lão Kim Ô Tông đều đứng ở sau lưng lão giả mặc hoàng bào.
- Chúc mừng Trần tông chủ trở lại Nguyên Thần cảnh!
Lão giả mặc hoàng bào lộ vẻ ngạc nhiên nói.
- Hoàng Hữu Tiên? Không phải vài thập niên trước, ngươi đạt đến Nguyên Thần cảnh, báo tin đạo môn rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn rồi sao? Tại sao ngươi lại trở về?
Trần Thiên Nguyên kinh ngạc nói.
- Trần tông chủ, gia sư về Kim Ô Tông, xử lý một chút việc nhỏ, tại sao phải giải thích với ngài?
Lông mày Tử Trọng Sơn nhíu lại, nói.
Vậy mà Hoàng Hữu Tiên lại là sư tôn của Tử Trọng Sơn!
Trần Thiên Nguyên nhíu mày, trầm ngâm chốc lát, lộ ra một nụ cười mỉm:
- Tự nhiên có thể trở về, chắc hẳn ngài cũng biết cục diện Thập Vạn Đại Sơn, hi vọng ngài cũng chỉ là trở lại nơi này làm một chút việc nhỏ!
- Không nhọc Trần tông chủ hao tâm tổn trí!
Hoàng Hữu Tiên khẽ cười nói.
- Lần này đến đây, đại biểu Thiên Lang Tông cảm tạ Kim Ô Tông viện thủ, tại hạ chuẩn bị chút lễ mọn, lấy đó làm cảm ơn!
Trần Thiên Nguyên hơi thi lễ.
Đám đệ tử Thiên Lang Tông sau lưng Trần Thiên Nguyên lập tức đặt từng rương quà tặng lên.
Hoàng Hữu Tiên chỉ nhìn thoáng qua, cũng không để ý.
- Trần Thiên Nguyên, Thiên Lang Tông ngươi để Long Cốt thoát ra rồi? Sao ngươi không ra tay thu thập hắn một chút?
Hoàng Hữu Tiên hiếu kỳ nói.