Ô Hữu Đạo không biết mình đi ra khỏi Thủy Tinh Long Cung như thế nào, mẹ nó, bản thân chuẩn bị một đống chuyện bôi nhọ Vương Khả, còn chưa kịp nói, giáo chủ đã nhìn trúng phụ nữ của Vương Khả? Cái này, cái này là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây?
Mặc dù trong lòng Ô Hữu Đạo cảm thấy là lạ, nhưng chỉ cần có thể khiến cho Vương Khả ngột ngạt, là Ô Hữu Đạo sẽ cố hết sức!
...
Chu Kinh, Phật Đầu Tự!
Vương Khả, Trương Chính Đạo, Giới Sắc đều đến cao ốc Thần Vương số hai, Vương Khả tin tưởng không có ai trong Ma Giáo dám đến cao ốc Thần Vương số hai gây phiền toái! Có Đồng An An chăm lo là đủ!
- Đại tỷ, ngươi thật là dai dẳng, ta đã trốn đến Chu Kinh rồi, ngươi còn đi theo?
Vương Khả mờ mịt nhìn Trương Ly Nhi ở trước mặt.
- Vương Khả, cha ta vừa mới cho ta một trăm vạn cân linh thạch tiền tiêu vặt, ta không cần nhiều, chỉ cần một nửa cổ phần công ty Thần Vương ngươi! Được không? Về sau, công ty Thần Vương do ngươi quản, hàng năm ta chỉ cần chia hoa hồng thôi!
Trương Ly Nhi tiếp tục khuyên.
Vương Khả sầm mặt lại nhìn về phía Trương Ly Nhi, ngươi cho ta là kẻ ngốc à? một trăm vạn cân linh thạch, ngươi còn có mặt mũi nhập cổ phần?
- Ngươi đừng nghĩ nữa! Ta sẽ không bán công ty Thần Vương đâu!
Vương Khả lắc đầu.
- Vậy ngươi muốn như thế nào mới bằng lòng để cho ta nhập cổ phần? Ngươi có thể nói tỉ lệ cổ phần! Lần này ta trở về, khó khăn lắm mới lấy được tiền mừng tiệc rượu từ chỗ cha ta! Ngươi cứ cho một cái điều kiện đi!
Trương Ly Nhi lo lắng nói.
- Không bàn nữa!
Vương Khả quay đầu bỏ đi.
- Ngươi, khốn kiếp!
Trương Ly Nhi vô cùng tức giận.
- Trương Ly Nhi, vì sao ngươi cứ muốn nhập cổ phần công ty Thần Vương vậy?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Ngươi biết cái gì!
Trương Ly Nhi không để ý tới Trương Chính Đạo.
Trương Chính Đạo đưa tay vuốt mũi, phiền muộn.
Trương Ly Nhi nhìn Vương Khả rời đi, vẻ mặt tức giận:
- Mẹ nó, nếu không phải cha ta ép gả ta cho cái tên hỗn đản kia, lão nương sẽ không ăn nói khép nép với ngươi như vậy! Còn nói với ta, không tiếp nhận sự sắp xếp của gia tộc, sẽ cắt đứt tiền tiêu vặt của ta? Hừ, đám trưởng bối ghê gớm các ngươi nghĩ cắt tiền tiêu vặt của ta? Là có thể ép ta gả cho tên khốn kiếp kia sao? Hừ, chờ ta thuyết phục được Vương Khả, có cổ phần của công ty Thần Vương, ta sẽ không thèm tiền tiêu vặt các ngươi cho!
Trong lúc tức giận, Trương Ly Nhi lại nhìn về phía Vương Khả khó chơi. Không có cách nào, tiếp tục khuyên thôi! Tiền bạc trong tương lai của lão nương, đều trông vào ngươi!
Chu Kinh, Phật Đầu Tự! Bên trong trung tâm đại điện!
Giới Sắc Hoà Thượng và Bất Giới Hoà Thượng ngồi dưới tượng Phật.
Giới Sắc Hoà Thượng ngồi ngay ngắn, chắp tay trước ngực, mắt lộ vẻ nghi hoặc nhìn Bất Giới Hoà Thượng ở trước mặt!
Bên trái Bất Giới Hoà Thượng có một vò rượu ngon, tay phải cầm một cái đùi gà, ăn cực kỳ vui vẻ.
- Sư tôn, đệ tử không hiểu, ngài phật pháp cao thâm hơn ta, vì sao lại làm việc này? Rượu thịt chính là cấm kỵ của nhà Phật! Sao ngài lại phá giới lần nữa?
Giới Sắc Hoà Thượng chắp tay trước ngực khó hiểu nói.
- Ta đâu có phá giới!
Bất Giới Hoà Thượng vừa ăn thịt vừa cười nói.
Giới Sắc:
"..."
Mắt ta đâu có mù, thứ người vừa gặm đó không phải là đùi gà sao? Ta không thể nào nhìn lầm được, cái này còn không phải là phá giới ư?
- Giới Sắc, ngươi đến tìm ta, chắc hẳn trong lòng đang có gì khó xử phải không?
Bất Giới Hoà Thượng cười nói.
- A di đà phật!
Giới Sắc có chút khó mở miệng.
- Ngươi đang nghĩ tới phụ nữ à?
Bất Giới Hoà Thượng cười nói.
- Sư tôn, sao ngài lại nói giống Vương Khả vậy? Đệ tử thân là đệ tử Phật Môn, làm sao có thể gần nữ sắc?
Giới Sắc tỏ vẻ khó hiểu nói.
- Ha ha ha, chỉ cần tiểu tử nhà ngươi vểnh mông lên, ta đã biết ngươi muốn làm gì, ha ha, đừng giả bộ ở trước mặt ta, từ trong ánh mắt của ngươi, ta có thể nhìn ra, ngươi đã động lòng với Cung Vi rồi! Có đúng hay không?
Bất Giới Hoà Thượng vui vẻ cười nói.
- Sư tôn, ta không hề, đệ tử một lòng hướng phật, làm sao có thể động tư tình nữ nhi?
Giới Sắc lập tức phủ nhận nói.
- Ngươi tu phật pháp quá khô khan! Điều này có gì mà không nghĩ ra?
Bất Giới Hoà Thượng cười nói.
- Mong được sư tôn chỉ dạy!
Giới Sắc lập tức cung kính nói.
- Vậy mà ngươi còn nói không có?
Bất Giới Hoà Thượng cười nói.
Giới Sắc khẽ cười khổ:
- Vâng, đúng vậy, mỗi khi đệ tử nhắm mắt tu luyện, hình ảnh Cung Vi sẽ hiện ra trước mắt, giọng nói của nàng cứ văng vẳng bên tai! Đệ tử giống như bị tẩu hỏa nhập ma!
- Không phải, tâm ma của ngươi là Sắc Dục Thiên, không phải Cung Vi!
Bất Giới Hoà Thượng lắc đầu.
- Sư tôn, bây giờ đệ tử thực sự không biết làm như thế nào cho phải!
Giới Sắc lo lắng nói.
Bất Giới Hoà Thượng uống một ngụm rượu, nhìn Giới Sắc cười nói:
- Ngộ tính phật pháp của ngươi rất cao! Ngay cả vi sư cũng không bằng ngươi, nhưng ngươi tu luyện vẫn có chút ngu ngốc! Cảnh giới của ngươi không đủ!
- Cảnh giới của đệ tử không đủ chỗ nào?
Giới Sắc khó hiểu nói.
- Ngươi, cái gì cũng tốt, chỉ còn kém một chút!
Bất Giới Hoà Thượng lắc đầu.
- Một chút gì?
Giới Sắc khó hiểu nói.
- Chỉ một chút như thế!
Bất Giới Hoà Thượng dùng ngón út đưa qua đưa lại.
- Đệ tử thật sự không hiểu, mong được sư tôn khai ngộ!
Giới Sắc mờ mịt nói.
- Đạo môn tu chính là tiêu dao! Phật Môn tu chính là tâm cảnh! Tâm cảnh của ngươi bị khóa, không mở ra! Rất khó đạt được thành tựu lớn! Ngươi cần phải khai thông tâm cảnh của ngươi!
Bất Giới Hoà Thượng nói.
- Khai thông? Đệ tử không hiểu!
- Ta đang làm gì?
Bất Giới Hoà Thượng nói.
- Sư tôn đang ăn thịt uống rượu, đã phạm giới luật Phật Môn!
Giới Sắc hít sâu một cái nói.
- Tại sao giới luật Phật Môn không cho phép ăn thịt uống rượu?
Bất Giới Hoà Thượng hỏi lại.
- Bởi vì... !
Giới Sắc nhíu mày nhất thời không nói được gì.
- Trong mắt ngươi toàn là thanh quy giới luật, cho nên trong lòng của ngươi đều là giáo điều cứng nhắc, trong lòng vi sư không có giáo điều cứng nhắc, vậy việc uống rượu ăn thịt, vẫn là thanh quy giới luật sao?