Vì bản thân Vương Khả là đệ tử chính đạo, Trần Thiên Nguyên cũng giúp hắn dùng Định Quang Kính che lấp! Hắn chính là một tên nằm vùng!
Ô Hữu Đạo trầm giọng nói.
- Không thể nào!
Chu Hồng Y cau mày nói.
- Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm, ta biết hai người các ngươi trượng nghĩa, thậm chí lần này đánh cược tính mệnh người thân, cũng muốn cứu Vương Khả, thế nhưng Vương Khả lại lừa các ngươi, hắn căn bản không có nhập ma! Hắn chỉ là một tên nằm vùng mà thôi! Các ngươi vì một tên chính đạo nằm vùng, muốn phản bội Ma Giáo sao?
Ô Hữu Đạo nhìn về phía hai người.
Sắc mặt hai người trở nên âm trầm, tỏ vẻ không tin.
- Ngươi là đệ tử chính đạo?
Long Cốt ôm ngực cũng trợn mắt kinh ngạc nói.
- Ô Hữu Đạo, ngươi muốn giết ta thì cứ đến! Bôi đen sự trong sạch của ta làm gì?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Trong sạch hay không chính ngươi rõ ràng, lần trước ta chưa kịp xem chân nguyên ngươi, bị ngươi lừa gạt qua, có dám lại cho ta xem một chút chân nguyên ma khí của ngươi không?
Ô Hữu Đạo trợn mắt nói.
- Vương Khả, ngươi không có nhập ma?
Thánh Tử cũng lo lắng nói.
Vương Khả lộ vẻ cổ quái, biết rõ hiện tại trọc chân nguyên của ta biến thành màu đen, lại đến chất vấn ta? Tên Ô Hữu Đạo này tới giúp ta sao? Chẳng lẽ ta hiểu lầm hắn?
- Đến đây, tự xem đi!
Vương Khả lấy tay ra, lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu trọc chân nguyên màu đen.
Trọc chân nguyên vừa ra, giống như muốn hấp thu nhiệt lượng trong không khí, nhưng Vương Khả lại gắt gao giữ lại.
- Ngươi xem, ngươi nhìn cho kỹ! Đừng suy đoán, đừng suy luận, ngươi cũng không phải thám tử, chúng ta dùng sự thật giảng đạo lý, dùng sự thực nói chuyện!
Vương Khả đưa trọc chân nguyên ra.
Ô Hữu Đạo:
-...
Đen? Có vẻ như không có vấn đề? Ô Hữu Đạo rơi vào phiền muộn, vì sao chứ?
- Đến đây, mẹ nó, ta đang thảo luận chuyện đoạt phụ nữ với Long Cốt, ngươi cứ nhất định phải đến hung hăng càn quấy, kiểm tra cái gì mà chân nguyên, ngươi đã kiểm tra bao nhiêu lần rồi? Ngươi coi mọi người mù mắt sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
Trọc chân nguyên của Vương Khả đen kịt trong suốt, cái kia đều đen thành cái gì, cái này còn chưa tính là ma khí sao?
Ngay cả Long Cốt cũng lộ vẻ hoài nghi nhìn Ô Hữu Đạo. Ngươi đến làm cái gì?
Ô Hữu Đạo nhìn trọc chân nguyên, sắc mặt phức tạp.
- Không đúng, suy đoán của ta không có vấn đề, khẳng định cái chân nguyên này không đúng, ngươi cho ta xem một chút!
Ô Hữu Đạo trầm giọng nói.
- Cầm lấy đi, nhớ kỹ, nó sẽ bốc cháy đó, lần trước ngươi cũng bị đốt rồi, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi!
Vương Khả đưa trọc chân nguyên ra.
Trọc chân nguyên rơi vào trong tay Ô Hữu Đạo, Ô Hữu Đạo vừa đưa nó tới gần trước mắt.
- Oanh!
Quả cầu trọc chân nguyên lập tức nổ tung lên, nổ cho tất cả mọi người trong điện giật mình, cùng kinh ngạc nhìn Ô Hữu Đạo.
Quần áo Ô Hữu Đạo bị nổ ra một cái động lớn, tóc nổ cuốn lại, cửa lớn sau lưng cũng đều nổ ngã.
- Ta đã nói với ngươi, ngươi phải cẩn thận một chút, ngươi lại không cẩn thận rồi, đến đây, ta lại cho ngươi một cái!
Vương Khả lập tức lấy hai quả cầu đưa cho Ô Hữu Đạo.
- Oanh, oanh!
Hai quả cầu trọc chân nguyên, rời khỏi tay Vương Khả, ầm ầm nổ tung.
- Vương Khả, ngươi khinh người quá đáng!
Ô Hữu Đạo quát.
- Đủ rồi!
Long Cốt trợn mắt, có chút không nhìn nổi.
- Đúng vậy! Đủ rồi, ngươi hét cái gì? Không cầm được còn trách ai? Ta đang xé rách mặt mũi với giáo chủ, ngươi có thể đừng ở chỗ này chọc cười hay không, chúng ta rất bận rộn! Ngươi muốn làm cái gì vậy?
Vương Khả cũng đi theo khiển trách.
Long Cốt ở một bên:
-...
Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm:
-...
Ô Hữu Đạo nhìn chằm chằm vào Vương Khả, qua nửa ngày cũng không biết nói gì cho phải, mẹ nó, Vương Khả ngươi điên thật rồi? Xé rách mặt mũi với giáo chủ, cũng là chuyện nghiêm chỉnh của ngươi? Ngươi làm như vậy chính là tự tìm cái chết, ta còn xung đột cùng ngươi làm gì? Lần này ngươi chết chắc!
- Ô Hữu Đạo, ngươi cứ ở đây cố tình gây sự, chẳng lẽ là đang kéo dài thời gian, muốn cứu Vương Khả?
Long Cốt âm trầm nói.
Kể từ đó, tứ đại đường chủ Ma Giáo đều muốn phản bội ta? Chỉ vì tên Vương Khả này?
- Không có, giáo chủ minh giám, ta cũng hận không thể lập tức giết chết Vương Khả! Phàm là người mạo phạm giáo chủ, ta đều hận không giết được hắn!
Ô Hữu Đạo lập tức cung kính nói.
- Ta đang nói về chuyện giáo chủ giết ta, ngươi cắt ngang ý nghĩ của chúng ta làm gì? Vừa rồi giáo chủ sắp hạ sát thủ với ta, nhưng ngươi cứ hoài nghi thân phận của ta? Kéo dài thời gian? Đều đến nước này rồi, chính đạo ma đạo còn quan trọng như vậy sao? Ngươi làm như này không phải là thêm loạn cho giáo chủ sao?
Vương Khả trợn mắt nhìn Ô Hữu Đạo.
Long Cốt lộ vẻ cổ quái nhìn về phía Vương Khả, nếu không phải ta suy nghĩ rõ ràng, ta cũng hoài nghi, Vương Khả ngươi và ta là một bên, Ô Hữu Đạo mới là người xúc phạm ta?
- Ta quản ngươi đi chết!
Ô Hữu Đạo trợn mắt mắng Vương Khả.
- Vậy ngươi cũng đừng ngắt lời, ta và giáo chủ đang cãi nhau, ngươi vừa ngắt lời, khiến cho sự việc giống như hòa hoãn vậy!
Vương Khả trợn mắt nhìn Ô Hữu Đạo.
Ô Hữu Đạo tức giận toàn thân phát run. Con mẹ ngươi có bệnh à! Ai muốn giúp ngươi hòa hoãn?
- Hừ!
Long Cốt cũng hừ lạnh với Ô Hữu Đạo một tiếng.
Long Cốt quay đầu nhìn về phía Vương Khả:
- Vương Khả, ngươi thật sự chán sống sao! Ta sẽ không để cho ngươi chết thoải mái như vậy!
Vương Khả trợn mắt, ngươi còn tưởng rằng ta sợ sao, hiện tại trọc chân nguyên của ta đã biến thành đen, chân trần không sợ mang giày, ngươi còn có thể kích thích trọc chân nguyên ta tiếp tục đổi màu hay sao?
Lúc Vương Khả không sợ bị đánh nữa, thì hắn cũng không còn gì phải sợ!
- Xem ở mặt mũi Thánh Tử, ta có thể không truy cứu ngươi đe dọa, nhưng nếu giáo chủ ngươi thật sự không buông tha, cũng đừng trách ta hạ sát thủ đối với ngươi, ta đã rất kiềm chế rồi!
Vương Khả thở dài trầm giọng nói.
Long Cốt, Ô Hữu Đạo, Tử Bất Phàm, Chu Hồng Y cùng nhau trừng mắt nhìn về phía Vương Khả. Không sai, tên Vương Khả này đã điên mất rồi, tuyệt đối không phải là sai!