Phụ trách: Vô Tà Team
Chẳng lẽ nàng nhìn ra mánh khóe vừa rồi?
- Vương Khả?
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng nói.
- Có đệ tử!
Vương Khả thi lễ.
- Ngươi là đệ tử của tông chủ, lúc đầu không nên ta tới nói với ngươi, nhưng tông chủ mềm lòng, có mấy lời sợ nói không được, cho nên chỉ có thể để ta tới nhiều lời!
Nhiếp Diệt Tuyệt lạnh lùng nói.
Trần Thiên Nguyên nhíu mày, nhưng cuối cùng không có ngăn cản.
Vương Khả không hiểu, nhưng vẫn cung kính nói:
- Đệ tử rửa tai lắng nghe!
- Ngươi có ưa thích U Nguyệt công chúa không?
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng hỏi.
Vương Khả sững sờ, tình huống như thế nào? Hiện tại trưởng bối của tông môn đều thích bát quái sao? Chuyện này cũng muốn quản?
U Nguyệt công chúa sững sờ, không nghĩ tới Nhiếp Diệt Tuyệt hỏi trực tiếp như vậy, nàng có chút đỏ mặt, nhưng vẫn nhìn về phía Vương Khả.
- Có!
Vương Khả cũng không cự tuyệt.
Lúc này ở trước mặt U Nguyệt công chúa, Vương Khả làm sao có thể phủ định? Hắn lại không ngốc như Mộ Dung Lục Quang!
- Bỏ ý nghĩ đó đi!
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng nói.
- Hả?
Vương Khả sững sờ.
Gậy đánh uyên ương đến cũng quá đột nhiên rồi? Trực tiếp như vậy? Vương Khả nhìn về phía Trần Thiên Nguyên, Trần Thiên Nguyên lại không mở miệng.
U Nguyệt công chúa cũng nghi hoặc.
- Nhiếp điện chủ, lời này là có ý gì?
Sắc mặt của Vương Khả khó coi hỏi.
- Ngươi là đệ tử của tông chủ, bằng không ta cũng sẽ không lắm miệng! Ta là vì tốt cho ngươi!
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng nói.
Vương Khả:
-...
Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng? Để ta bỏ đi ý nghĩ kia, nhường cho đệ tử của ngươi? Nói đùa cái gì vậy? Lại nói, ở trước mặt công chúa, ta có thể lùi bước sao? Tới thế giới này nhiều năm như vậy, ta là lần đầu tiên bị người điện giật nha!
- Nhiếp điện chủ, ngài có người yêu thích không?
Vương Khả trầm giọng nói.
Sắc mặt của Nhiếp Diệt Tuyệt âm trầm xuống, một cỗ sát khí từ trong cơ thể phát ra, làm không khí bốn phía lạnh như băng.
- Vương Khả, làm càn!
Trần Thiên Nguyên biến sắc quát.
Vương Khả thấy sư tôn tức giận, lập tức biến mình chạm tới chỗ đau của Nhiếp Diệt Tuyệt. Nhiếp Diệt Tuyệt khẳng định gặp bi kịch gì đó, mình không thể kích thích nàng nữa.
- Nhiếp điện chủ, ý của ta là, sự tình của tiểu bối chúng ta, để cho tiểu bối chúng ta tự mình xử lý là được!
Vương Khả vội vàng phối hợp sư tôn, an ủi Nhiếp Diệt Tuyệt.
Nhiếp Diệt Tuyệt thở sâu, đè xuống phiền não và sát ý trong lòng, lần thứ hai nhìn về phía Vương Khả.
- Ngươi mới gặp U Nguyệt công chúa bao lâu? Ngươi lý giải nàng không? Ngươi biết thân phận của nàng không? Ngươi xứng với nàng sao? Ngươi chỉ là thèm thân thể của nàng?
Nhiếp Diệt Tuyệt trầm giọng nói.
Vương Khả sững sờ:
- Đúng vậy! Không thèm thân thể nàng, thì có thể yêu được sao?
Nhiếp Diệt Tuyệt:
-...
Nhiếp Diệt Tuyệt nói một tràng, lại bị Vương Khả ném trở về. Nhiếp Diệt Tuyệt liếc nhìn Trần Thiên Nguyên, tựa như nói, ngươi thu đồ đệ gì vậy hả? Cái này bảo ta làm sao nói tiếp?
- Thôi, ta không nói nữa, tông chủ, tự ngươi nói với hắn đi, hừ!
Nhiếp Diệt Tuyệt phất ống tay áo rời đi.
Trần Thiên Nguyên cổ quái nhìn Vương Khả.
- Sư tôn, đệ tử nói sai cái gì sao? Vì sao Nhiếp điện chủ lại có vẻ tức giận như vậy?
Vương Khả hiếu kỳ hỏi.
Trần Thiên Nguyên há miệng, nhưng cuối cùng không biết giải thích như thế nào.
- Nhiếp điện chủ cũng là người đáng thương! Về sau không cho phép ở sau lưng nói xấu Nhiếp điện chủ! Vừa rồi nàng nói, xác thực là suy nghĩ cho ngươi!
Trần Thiên Nguyên khe khẽ thở dài.
Vương Khả:
-...
U Nguyệt công chúa khẽ nhíu mày, nhưng không nói gì.
- Vi sư phải ra ngoài một chuyến! Thời điểm ta ra ngoài, ngươi bảo vệ tốt U Nguyệt công chúa!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Vâng, sư tôn!
Vương Khả tự nhiên là đáp ứng.
- Lúc đầu ta cho rằng ngươi sẽ giống như vi sư, chọn Bạo Phong Thần Công, vi sư cũng tiện truyền cho ngươi kiếm pháp, đáng tiếc ngươi chọn Ly Hỏa Thần Công, kiếm pháp của ta không biết có thích hợp ngươi hay không! Bất quá ta cũng sẽ truyền cho ngươi, kiếm pháp của ta tên Vạn Kiếm Quyết ! Hiện tại vi sư truyền cho ngươi một đạo kiếm ý, ngươi thử xem có thể nhập môn hay không!
Trần Thiên Nguyên trịnh trọng nói.
Vương Khả cung kính thi lễ:
- Để sư tôn phí tâm!
Trần Thiên Nguyên đưa ra một ngón tay, đầu ngón tay tựa như xuất hiện một tiểu kiếm, trong nháy mắt điểm vào mi tâm của Vương Khả. Vương Khả nhắm mắt, tựa như nhìn thấy một quang ảnh, đang nhanh chóng luyện một loại kiếm pháp nào đó.
Trong nháy mắt, Vương Khả không nhúc nhích, đắm chìm ở trong cảm ngộ.
- Nhập định rồi? Tông chủ, kiếm ý này lợi hại như vậy? Còn có thể dạy như vậy sao? Có thể truyền ta một đạo hay không! Ta cũng luyện kiếm!
Trương Chính Đạo ghen tỵ đỏ cả mắt.
Vương Khả này thật có đại khí vận, bái sư Trần Thiên Nguyên, hắn kiếm đạo mạnh mẽ, đã có thể ngưng tụ kiếm ý dạy học?
Trần Thiên Nguyên không để ý đến Trương Chính Đạo, mà nhìn về phía đám thuộc hạ của Vương Khả.
- Vương Khả nhập định càng lâu, tìm hiểu càng sâu, có thể sẽ mấy ngày, các ngươi chăm sóc tốt Vương Khả, đừng để người quấy rầy hắn!
Trần Thiên Nguyên phân phó nói.
- Vâng!
Đám thuộc hạ của Vương Khả đồng thanh nói.
- U Nguyệt công chúa, khoảng thời gian này, làm phiền ngươi một mực ở Ngộ Kiếm Phong, chờ ta trở về!
Trần Thiên Nguyên mở miệng nói.
- Vâng!
U Nguyệt công chúa gật đầu.
Vừa rồi Vương Khả ở trước mặt mọi người thổ lộ, nội tâm của U Nguyệt công chúa còn đang nhảy lên, hiện tại chỉ muốn lập tức trở về phòng của mình mà thôi.
Trần Thiên Nguyên an bài xong, liền đạp vào phi kiếm, trong nháy mắt bay ra Thiên Lang Tông.
Ở cửa Đông Lang Điện, Nhiếp Diệt Tuyệt đưa mắt nhìn Trần Thiên Nguyên rời đi, trong mắt lóe lên vẻ áy náy.
- Tông chủ, đầy là lần cuối cùng, cho ta làm càn một lần! Sự tình đáp ứng ngươi, ta không làm được!
Nhiếp Diệt Tuyệt cười khổ nói.
Bà quay đầu nhìn về phía Ngộ Kiếm Phong, trong mắt lóe lên sát khí.
Ngộ Kiếm Phong!
- Trần Thiên Nguyên không phải nói, Vương Khả nhập định mấy ngày sẽ tỉnh sao? Bây giờ đã hơn nửa tháng, lại còn chưa tỉnh!
Trương Chính Đạo vây quanh Vương Khả lo lắng nói.
Đám thuộc hạ của Vương Khả đứng ở bốn phía, vẻ mặt cũng sốt ruột.