Là rác rưởi, một đống rác rưởi, khoan nói có bán ra được hay không, dù bán được thì cũng mới mấy đồng? Lại thêm chủ yếu là dành cho phàm nhân mua sắm, phàm nhân thì lấy đâu ra tiền?
Trương Ly Nhi trừng mắt nói.
- Nhưng mà, nhưng mà... !
- Lần này Vương Khả định làm mua bán lỗ vốn? Cái đó không phù hợp với hình tượng Vương Khả, sao hắn có thể làm mua bán lỗ vốn được?
Trương Ly Nhi khó hiểu nói.
Trên bàn rượu, Trương Chính Đạo cũng tròn mắt:
- Gặp quỷ, Vương Khả cũng chịu đi làm từ thiện?
- Vương huynh đệ, ngươi nói thật ư?
Một tên đệ tử tiên môn háo hức nói.
- Lời Vương Khả ta nói ra, trước nay chưa từng không thực hiện! Một ngàn vạn cân linh thạch này của ta, các vị có cầm được hay không, ai cầm nhiều, ai cầm ít, liền phải xem năng lực chính bản thân các vị. Bốn tháng sau siêu thị Thần Vương chính thức doanh nghiệp, bước tiếp theo sẽ là bắt đầu xét duyệt đăng ký rác rưởi mà các vị đưa tới, à không, là vật phẩm để đó không dùng mà các vị đưa tới!
Vương Khả lập tức cười nói.
- Vương huynh đệ, ngươi hành sự đúng là hào sảng!
Đám đông lập tức kích động tán dương.
- Chẳng qua, mọi người có từng nghĩ tới vấn đề định giá chưa? !
Vương Khả nhìn xuống đám đông, cao giọng nói.
- Định giá? Không phải tùy tiện mặc chúng ta niêm yết?
Một tên đệ tử tiên môn lập tức nói.
- Không sai, định giá tùy các ngươi, nhưng, các ngươi muốn đổi thành tiền, tự nhiên phải niêm yết giá cả hợp lý, bằng không người ta đi mua cái mới luôn cho xong! Ý ta là, một ít vật phẩm không quá quý trọng thì nên định giá thế nào, tỉ như, ở đây ta có hạt giống do một vị sư huynh bồi dưỡng! Có thể nở ra bảy loại hoa khác nhau, đối chúng ta mà nói, thứ này không mấy tác dụng, nhưng đối với phàm nhân mà nói thì lại là thứ rất hiếm lạ, song dù hiếm lạ thì cũng chỉ là một hạt giống nở ra hoa cho đẹp thôi, vậy nên định giá thế nào?
Vương Khả cười hỏi.
- Ách?
Đám đông nhíu mày.
Một hạt giống vô dụng như thế thì đáng bao nhiêu tiền?
- Một ngàn hạt một cân linh thạch!
Một tên đệ tử tiên môn nói.
- Vậy nếu phàm nhân kia chỉ mua một hạt thì sao?
Vương Khả hỏi lại.
Chúng đệ tử tiên môn:
-... !
Chỉ mua một hạt? Vậy tính thế nào? Linh thạch thường chỉ tính bằng cân? Giờ còn cần đập nát thêm nữa? Nhưng mà gõ nát lại rất dễ khiến linh khí trong linh thạch hao hụt, được không bù mất! Lại nói, ai gõ chuẩn đến thế được? Nhiều một chút ít một chút cũng là lãng phí!
- Hạt giống chỉ là ví dụ tiêu biểu thôi, đợi sau này, khả năng còn có vật giá thấp hơn nữa, vậy phải tính thế nào?
Vương Khả cười nói.
Chúng đệ tử tiên môn nhíu mày trầm tư.
- Vương huynh đệ, chỉ một hạt giống thì còn bán làm gì?
Một tên đệ tử tiên môn nghi hoặc nói.
- Thịt muỗi cũng là thịt mà, mọi người không nghe qua góp gió thành bão à? Hạt giống tuy rẻ, nhưng, bởi thế, người người đều có thể mua được, ngươi đừng khinh thường hạt giống kia, nói không chừng lượng tiêu thụ của nó sẽ là tốt nhất! Một người mua một hạt, một vạn người chẳng phải thành là một vạn hạt? Chẳng phải thành là mười cân linh thạch?
Vương Khả hỏi lại.
- Ách? Nhưng mà, linh thạch quá nát, liệu có phải... !
Tên đệ tử tiên môn kia vẫn cứ băn khoăn.
- Đây cũng là điều ta muốn nói mọi người! Công ty Thần Vương chúng ta vì giải quyết phiền não cho mọi người, quyết định chính thức phát hành “Thần Vương tệ” ! Bằng vào Thần Vương tệ, các vị có thể tìm đến công ty Thần Vương hối đoái linh thạch bất cứ lúc nào! Các vị, ta có mang đến một ít hàng mẫu, mọi người nhìn xem!
Vương Khả cười nói.
- Thần Vương tệ?
Đám đông sững sốt.
Vương Khả lập tức sai người đưa ra từng tờ tiền giấy.
- Các vị yên tâm, mực in Thần Vương tệ này đều được Thần Vương Ấn xâm nhiễm, có được khí tức đặc biệt của Thần Vương Ấn, phòng giả rất tốt, thiên hạ chỉ có một phần này thôi!
Vương Khả cười nói.
Rất nhanh, tất cả mọi người đều lấy được một tờ Thần Vương tệ.
Chỉ thấy, trên mặt Thần Vương tệ viết “công ty Thần Vương”, một bên viết “Một nguyên”, ở chính giữa là chân dung Vương Khả.
- Vương Khả, ngươi thật đúng là tự luyến, in chân dung của chính mình lên trên tiền giấy thế này?
Mộ Dung Lục Quang thần sắc cổ quái nói.
- Ách, cái này khác giống với chuyện lần trước Phật Đầu Tự bán Minh tệ, Vương Khả lại muốn làm gì?
Trương Chính Đạo cũng rất là khó hiểu.
- Ha ha, Vương huynh đệ, chân dung ngươi trên Thần Vương tệ này đúng là chân thực, ha ha ha ha!
Không ít người cười nói.
- Ha ha, là người dưới làm, các vị đừng chê cười!
Vương Khả cười nói.
- Một nguyên này là có ý gì?
Lại một tên đệ tử tiên môn hiếu kỳ hỏi.
- Thần Vương tệ chia làm một nguyên, mười nguyên, trăm nguyên, ngàn nguyên, vạn nguyên, mỗi một vạn nguyên đồng giá với một cân linh thạch!
Vương Khả nói.
- Một cân linh thạch đồng giá một vạn nguyên?
Chúng nhân không khỏi hiếu kỳ.
- Không sai, siêu thị Thần Vương chỉ cho phép tính tiền bằng Thần Vương tệ, tính tiền xong, sau khi khấu trừ một phần mười số Thần Vương tệ dùng làm chi phí vận doanh phí, toàn bộ sẽ được giao về tay chư vị, ngân hàng Thần Vương tùy thời hối đoái thành linh thạch cho mọi người! Tuyệt không có chuyện từ chối phục vụ!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Ách, dùng Thần Vương tệ mua sắm thương phẩm chúng ta để đó không dùng? Thần Vương tệ có thể hối đoái linh thạch? Cái này, cái này sao mà phiền phức thế?
Một tên đệ tử tiên môn thắc mắc.
- Không phiền phức, tỉ như hạt giống vừa rồi, nếu dùng Thần Vương tệ thì sẽ rất dễ dàng trao đổi, chỉ cần mười nguyên liền có thể mua một hạt! Góp ít thành nhiều, sau khi các vị cầm về Thần Vương tệ, có thể tùy thời hối đoái linh thạch, vậy thì có gì mà phiền phức?
Vương Khả cười nói.
- Nghe cũng hợp lý, nhưng mà, hơi lạ chút!
Lại một tên đệ tử tiên môn góp ý.
- Một vạn người chúng ta ở đây, mỗi người cầm một nguyên tiền, cộng lại mới một cân linh thạch! Ha ha ha!
Có người cười nói.
- Các vị, đa tạ mọi người tới chung vui, bốn tháng sau, siêu thị Thần Vương chính thức khai trương, siêu thị Thần Vương sẽ mở đồng thời chi nhánh là cửa hàng Thanh Kinh, cửa hàng Chu Kinh, cửa hàng Tử Kinh, ba nơi đồng loạt khai trương, mọi người có hứng thú thì tới xem một chút!