Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 901 - Chương 901: Trụ Trì Tái Hiện

Chương 901: Trụ trì tái hiện

Chu Hồng Y cũng cơ mặt co quắp nhìn Vương Khả, hắn cảnh cáo Long Cốt nhiều lần như vậy mà vẫn vô dụng, Vương Khả lại chỉ bằng mấy câu liền mắng chạy đối phương? Quả nhiên, không muốn mặt vô địch thiên hạ!

- Bắt lại!

Người áo đen sau lưng Chu Hồng Y đột nhiên kêu lên.

Cheng!

Lập tức, đám người áo đen nhảy đến phiến đá ngầm mà Vương Khả đang đứng, đồng loạt giơ trường kiếm chỉ thẳng Vương Khả.

Vương Khả sửng sốt, chuyện gì thế này? Vừa rồi ta mới giúp các ngươi, sao các ngươi lại chỉ kiếm vào ta?

- Chu Hồng Y, ngươi có ý gì?

Vương Khả trừng mắt giận nói.

- Chu Hồng Y, ngươi có ý gì?

Vương Khả trừng mắt cả giận nói.

Tên Chu Hồng Y này điên rồi, để đám thuộc hạ chỉ kiếm vào người ta? Ta cho các ngươi tạm trú ở Thần Long Đảo, các ngươi không cảm kích thì cũng thôi, giờ còn định quay sang đối phó ta?

Chu Hồng Y thấy đám người áo đen vây quanh Vương Khả liền cũng nhíu mày, song lại liếc mắt nhìn sang tên áo đen đứng sau lưng.

- Sư tôn, mặc dù Vương Khả hành sự hơi có chút quái dị, nhưng mà chuyện này rốt cục không liên quan gì tới hắn. Sư tôn, còn mong ngài đừng nhắm đến Vương Khả!

Chu Hồng Y cung kính nói.

- Hắn là sư tôn ngươi?

Vương Khả sửng sốt.

Đây là lần đầu tiên Vương Khả nghe nói Chu Hồng Y cũng có sư tôn.

- Chúng ta đã trù hoạch Thần Long Đảo bao nhiêu năm nay, đổ vào vô số tâm huyết, mắt thấy sắp thu được thành quả! Tuyệt đối không thể có sơ xuất!

Người áo đen trầm giọng nói.

- Sư tôn... !

Chu Hồng Y nhíu mày can ngăn.

- Chu Hồng Y, ngươi quên nhưng năm nay vì sao mà ngươi phải thường trú ở Thần Long Đảo rồi ư? Ngươi đáp ứng yểm hộ giúp vi sư, nhiều năm vậy rồi, ngươi một mực trú đóng ở Thần Long Đảo, không cho người bên ngoài tới quấy rầy, người chúng ta không ngừng phá mở phong ấn, rốt cục cũng có thành quả, không lẽ ngươi muốn đến phân đoạn cuối cùng lại xảy ra vấn đề? Vương Khả! Ta có thể không giết hắn, nhưng mà, trước khi lấy được vật kia, hắn đành phải tạm giữ hắn lại ở Thần Long Đảo, ai cũng không được phép phá hoại kế hoạch của ta!

Người áo đen trầm giọng nói.

Cách đó không xa, Vương Khả ngây dại:

- Thần Long Đảo này của ta thật sự có bảo bối? Chu Hồng Y, bao năm qua ngươi ở Thần Long Đảo là vì đào móc bảo bối? Ngươi còn có lương tâm hay không? !

Chu Hồng Y trầm ngâm thoáng chốc, cuối cùng gật đầu nói:

- Vâng, sư tôn!

Dứt lời, Chu Hồng Y tung người nhảy đến phiến đá ngầm Vương Khả đang đứng.

- Chu Hồng Y, sư tôn ngươi là ai, Nhiếp Thanh Thanh đâu?

Vương Khả nhíu mày hỏi.

- Vương Khả, không nên hỏi thì đừng hỏi! Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm hại ngươi, nhưng tiếp sau đây, phiền ngươi ở lại trên đảo một đoạn thời gian!

Chu Hồng Y trầm giọng nói.

- Dựa vào cái gì? Đây là nhà ta, hết thảy Thần Long Đảo đều là của ta!

Vương Khả trừng mắt nói.

Bành!

Chu Hồng Y lập tức hạ phong ấn lên người Vương Khả.

- Ta làm thế này cũng là muốn tốt cho ngươi, đừng náo!

Chu Hồng Y trầm giọng nói.

- Cướp bảo bối của ta, còn nói muốn tốt cho ta?

Vương Khả trừng mắt quát.

Chỉ thấy, tên áo đen cầm đầu kia cũng tiến lại gần, giơ tay đánh một đạo phong ấn vào đan điền Vương Khả.

- Sư tôn?

Chu Hồng Y sửng sốt.

- Chu Hồng Y, không phải vi sư không tin ngươi, chỉ là chuyện này can hệ lớn lắm, không thể không cẩn thận! Yên tâm, chỉ là phong ấn bình thường thôi, tự ngươi đưa hắn nhốt vào đại lao Thần Long Đảo! Vi sư không ép!

Người áo đen trầm giọng nói.

Chu Hồng Y buồn bực gật đầu một cái.

Vung tay lên, Chu Hồng Y mang theo Vương Khả bị phong ấn bay vào Thần Long Đảo.

Dõi mắt nhìn theo Chu Hồng Y mang Vương Khả tiến vào Thần Long Đảo, lát sau, đám người áo đen đồng loạt quay sang nhìn tên thủ lĩnh cầm đầu.

- Trụ trì, sao Vương Khả lại xuất hiện ở chỗ này?

Một tên áo đen nghi hoặc nói.

- Đúng vậy, không phải nghe nói hơn một tháng qua Mạc Tam Sơn đang một mực tìm kiếm Vương Khả ư? Sao Vương Khả lại xuất hiện ở chỗ này?

Lại một tên áo đen khác khó hiểu nói.

Tên áo đen cầm đầu hít sâu một hơi, nói:

- Ta cũng không biết, hơn một tháng trước, Mạc Tam Sơn còn thề thốt với ta, nói hắn sẽ nhất định tìm ra Vương Khả, tìm ra Cung Vi! Nhưng mà... !

- Mạc Tam Sơn làm việc có đáng tin không? Hơn một tháng rồi, Vương Khả lại vẫn yên lành xuất hiện ở đây, hắn có xuất lực không đấy?

Một tên thuộc hạ nhíu mày nói.

- Chắc không đâu, ta giao Định Hải Châu cho hắn, hắn mà làm không tốt thì phải trả lại Định Hải Châu!

Tên thủ lĩnh trầm giọng nói.

- Định Hải Châu? Trụ trì, ban thưởng như thế có dày quá không? Thật ra đâu cần phải đưa Định Hải Châu cho hắn làm gì!

- Đúng vậy, trụ trì, lúc trước chúng ta phải rất tốn sức mới có được Định Hải Châu!

- Bắt Vương Khả, bức hỏi tung tích Cung Vi, giờ đã không cần Mạc Tam Sơn nữa rồi, chúng ta hoàn toàn có thể tự mình bức hỏi!

- Đúng vậy, trụ trì, hay là để cho ta thẩm vấn Vương Khả, ta nhất định sẽ truy được Cung Vi, Định Hải Châu kia... !

...

...

...

Cả đám áo đen đồng loạt nhìn tên thủ lĩnh.

Tên áo đen thủ lĩnh lắc đầu nói:

- Được rồi, các ngươi đừng nghĩ lung tung! Cũng đừng di trêu chọc Vương Khả, hiện tại điều quan trọng nhất vẫn là mở ra phong ấn, một viên Định Hải Châu mà thôi, các ngươi đừng quá để ý! Vương Khả có ân với Chu Hồng Y, ngươi nhắm đến Vương Khả, chẳng phải sẽ xáo trộn kế hoạch của chúng ta? Hừ, vì phong ấn này, chúng ta đã chuẩn bị bao nhiêu năm, nếu phạm sai lầm, các ngươi đều phải gánh trách nhiệm!

- Vâng!

Chúng nhân đồng thanh ứng tiếng.

- Đúng rồi, trụ trì, tên Chu Yếm kia gần đây có vẻ rất hay nịnh nọt ngài?

Một tên thuộc hạ hiếu kỳ nói.

- Ta ban cho hắn một phen tạo hóa, hắn đương nhiên nghe lời ta răm rắp! Người này tuy đúng là hơi ngốc chút, nhưng được cái nghe lời, hơn nữa có bất kỳ gió thổi cỏ động gì cũng đều báo cáo với ta! Giúp ta khống chế toàn cục, tính là một con chó canh cửa không sai!

Trụ trì kia cười lạnh nói.

------------

Thần Long Đảo, đại lao Vạn Xà Trì!

Vương Khả lần nữa bị Chu Hồng Y nhốt lại.

Bình Luận (0)
Comment