Trụ trì trầm giọng nói.
- Vâng!
Chúng nhân lập tức phân tán hành động.
Trụ trì đạp bước đến trước cửa đại lao Vạn Xà Trì.
- Chu Yếm, Sắc Dục Thiên mà ngươi nói đâu?
Một tên áo đen trừng mắt hỏi.
- Ách? Vừa rồi... !
Chu Yếm thần sắc nghi hoặc nói.
- Người vừa rồi là Long Cốt, không phải Sắc Dục Thiên, Sắc Dục Thiên mà ngươi nói đâu?
Tên áo đen kia trừng mắt hỏi lại.
- Ta, ta cũng không biết, ta nghe Vương Khả nói!
Chu Yếm mờ mịt đáp.
- Ngươi nghe Vương Khả nói? Vương Khả đâu?
Tên áo đen hỏi tiếp.
- Vừa rồi Vương Khả đã nhảy vào trong sương mù, tan biến không thấy đâu nữa!
Chu Yếm nói.
- Ngươi đánh rắm, Vương Khả bị phong ấn tu vi, nhảy đi thế nào được? Không đúng, phong ấn của Vương Khả được Long Cốt tháo bỏ? Không thể nào, Long Cốt cũng hận Vương Khả, bọn họ không khả năng cùng một bọn được. Chu Yếm, ngươi nói rõ cho ta, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Tên áo đen kia trừng mắt nói.
- Ta, ta không biết! Ta thật không biết, vừa rồi Vương Khả còn nói cám ơn ta, ta nghe mà chẳng hiểu gì cả!
Nhất thời Chu Yếm ấp úng không biết nên đối đáp thế nào.
Trụ trì gắt gao nhìn chằm chằm Chu Yếm, ngươi còn nói Vương Khả nói chuyện chẳng hiểu gì cả, ngươi mới nói nhảm!
- Đánh trước một trận lại nói!
Một tên áo đen ở bên nói.
- Ta không nói láo, ta nói là sự thật!
Chu Yếm cả kinh kêu lên.
Oanh, oanh, oanh... !
- A, đừng đánh nữa, chuyện này không liên quan đến ta, ta không biết gì hết!
Trong tiếng quyền đấm cước đá, Chu Yếm không ngừng phát ra từng đợt kêu thảm. Mẹ nó, không phải ta kêu người đến đánh Vương Khả ư? Sao giờ chính ta lại bị đánh? Ta vô tội, ta mang ý tốt, ta đến tố cáo, sao các ngươi lại đánh ta?
Rất nhanh, lại một đám áo đen chạy đến.
- Trụ trì, đã điều tra xong, trên Thần Long Đảo căn bản không có tung tích Sắc Dục Thiên! Thậm chí, vừa rồi chúng ta đóng lại m Chướng Trận, dùng thần thức quét qua một lượt, hết thảy đều bình thường! Là Chu Yếm lừa gạt chúng ta!
Một tên áo đen bước ra cung kính nói.
Đám người áo đen lập tức đồng loạt nhìn chằm chằm Chu Yếm.
- Đánh, lại dám gạt chúng ta? Hại chúng ta bận rộn nửa ngày, mất công mất sức chạy qua đây đối phó Long Cốt!
Một tên áo đen trừng mắt giận quát.
Ầm ầm!
- A, đừng đánh nữa, chuyện này không liên quan đến ta, ta có ý tốt, ta có ý tốt!
Chu Yếm không ngừng kêu gào thống khổ.
- Còn phải hỏi Chu Yếm xem, làm sao Long Cốt có thể yên ắng tiềm phục vào!
Trụ trì trầm giọng nói.
- Ô ô ô, đừng đánh miệng, ô ô, ta biết Long Cốt vào bằng cách nào, ô ô ô!
Chu Yếm ôm lấy mặt, vội vàng kêu nói.
- Đừng tin hắn, đứa này miệng đầy nói dối, hắn khẳng định không biết, lúc trước hắn còn không biết đấy là Long Cốt, làm sao lại biết được Long Cốt vào bằng cách nào?
Một tên áo đen nhíu mày nói.
- Không sai, dù Chu Yếm nói biết rõ thì nhất định cũng là nói càn, hắn đã lừa chúng ta một lần về chuyện Sắc Dục Thiên rồi, giờ còn muốn lừa thêm lần nữa?
- Không sai, lời Chu Yếm nói không thể tin, đừng hỏi hắn!
- Ta thực sự biết mà, ô ô ô!
Chu Yếm ú ớ kêu lên.
- Hừ, còn muốn gạt chúng ta? Miệng đầy nói dối, tưởng là chúng ta dễ lừa lắm chắc? Đánh tiếp đi!
Một tên áo đen nói.
Ầm ầm!
- Ta nói là sự thật, đừng đánh nữa, ô ô ô!
Chu Yếm tuyệt vọng kêu gào, đáng tiếc, không ai để ý.
Ngay lúc cả đám đang đánh hội đồng Chu Yếm, đột nhiên phía dưới mặt đất Thần Long Đảo chợt phát ra một tiếng ầm vang.
Oanh két!
Nương theo tiếng nổ, nháy mắt, lòng đất toát ra một đạo bạch quang xung thiên.
Đám người áo đen ngây dại, đồng loạt đảo mắt nhìn sang đạo bạch quang kia.
- Không hay, phong ấn nới lỏng, khí tức tiết ra, sắp phá rồi!
Trụ trì biến sắc.
- Chúng ta còn chưa bắt đầu phá mở đạo phong ấn cuối cùng mà, sao lại thế được?
Một tên áo đen nhíu mày nói.
- Nhất định vừa rồi lúc đánh nhau với Long Cốt, dư ba chiến đấu khiến Thần Long Đảo bị chấn đông, phong ấn cũng bị ảnh hưởng. Nhanh, chúng ta nhanh đi!
Trụ trì nói.
- Được!
Cả đám lập tức rời khỏi đại lao Vạn Xà Trì.
Trên mặt đất đại lao Vạn Xà Trì chỉ còn lại mỗi Chu Yếm bầm dập nằm đó, toàn thân không ngừng run rẩy.
- Tại sao? Tại sao mỗi lần xui xẻo đều là ta! Ta nói là sự thật, ta không lừa các ngươi! Ta muốn cáo mật với các ngươi, ta nói đều là thật!
Chu Yếm tuyệt vọng nói.
- Ngươi muốn cáo mật cái gì?
Một tiếng nói lạnh như băng truyền đến từ nơi không xa.
- Ta muốn cáo mật Long Cốt tiềm phục vào đây bằng cách nào, ta biết, ta nói là sự thật, ta, ta, ta... !
Nói đến một nửa, nét mặt Chu Yếm chợt cứng lại, cả người run lên.
Bởi vì, vừa rồi kẻ lên tiếng hỏi hắn không phải ai khác, mà chính là Long Cốt đang chui ra từ trong Vạn Xà Trì.
Long Cốt vừa đến liền thấy Chu Yếm mặt mũi bầm dập, vết thương chằng chịt nằm đó. Còn đang không ngừng lẩm bẩm nói muốn mật báo, mật báo ai? Thế là cất tiếng hỏi dò, hóa ra hắn muốn cáo mật mình? Tiểu tử này, ngươi chán sống rồi?
- Long, Long, Long Cốt đường chủ! Ta … ta vô tội!
Chu Yếm tuyệt vọng nói.
- Muốn cáo mật ta, còn nói vô tội?
Long Cốt cười gằn nói.
Chu Yếm:
-... !
Ta và Vương Khả không hợp mệnh à? Sao mỗi lần gặp phải Vương Khả đều xúi quẩy thế này? Tại sao?
Đại lao Vạn Xà Trì!
Sau lần bị đám áo đen đánh đập tơi bời, Chu Yếm lại tiếp tục bị Long Cốt bạo hành một phen!
- Nói hay không?
Long Cốt lạnh lùng nói.
- Long Cốt đường chủ, ta nói, ta nói hết, ngươi đừng đánh nữa, ta nói hết!
Chu Yếm tuyệt vọng nói.
Lúc này Long Cốt mới thu tay, lạnh lùng nhìn Chu Yếm:
- Ngươi nói đi!
- Long Cốt đường chủ, ngươi còn chưa hỏi!
Chu Yếm thần tình bi khổ nói.
- Hả?
Long Cốt trừng mắt.
- Long Cốt đường chủ, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, ta nói hết, ngươi muốn hỏi gì ta cũng nói, ngươi chỉ cần nhắc nhở ta một tiếng, để ta biết nên nói cái gì?
Chu Yếm đau khổ nói.
- Cứ nói Vương Khả, còn cả tổ chức sau lưng Vương Khả nữa, vừa rồi đám người áo đen kia là ai? Địa vị Vương Khả trong nhóm người này là thế nào?
Long Cốt gằn giọng hỏi.
Chu Yếm há hốc mồm, ngạc nhiên không thôi.
- Ngươi không muốn nói?