Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 952 - Chương 952: Ta Có Thể Giúp Gì Được Ngươi?

Chương 952: Ta có thể giúp gì được ngươi?

Trương Ly Nhi ngạc nhiên nhìn Vương Khả, quả nhiên mỗi nước cờ ngươi đi đều có thâm ý.

- Thu thập công đức?

Mạc Tam Sơn, Lý Bắc Đấu cũng kinh ngạc nhìn Vương Khả.

- Điền Sư Trung? Ngươi nói những lời này, mục đích là gì?

Vương Khả nhíu mày nói.

- Ta muốn mua lại công ty Thần Vương của ngươi!

Trong mắt Điền Sư Trung chớp qua một tia kiên quyết.

- Mua? Công ty của Vương Khả?

Trương Chính Đạo kinh ngạc nói.

- Ngươi còn tâm hắc hơn cả ta, ta cùng lắm chỉ muốn nhập cổ phần, ngươi thì lại muốn tất?

Trương Ly Nhi cũng kinh ngạc nói.

Cao ốc Thần Vương số một, trà sảnh!

Vương Khả trừng mắt nhìn Điền Sư Trung:

- Ngươi muốn mua lại công ty ta?

- Đúng vậy, Vương Khả, ta xem trọng công ty Thần Vương của ngươi, vốn ta còn chỉ tưởng là làm ăn nhỏ thôi, nhưng giờ ta đã nhìn ra chút môn đạo, tốt, công ty rất tốt, tiềm lực vô hạn, ta muốn mua! Ngươi ra giá đi!

Điền Sư Trung nói.

- Sư huynh!

Hoàng Hữu Tiên có chút lo lắng nói.

Không phải chúng ta đã mở ngân hàng Kim Ô, siêu thị Kim Ô rồi ư? Chính mình cũng có thể làm được, không gì phải mua lại của hắn.

- Ngươi biết giá trị vốn hóa của công ty Thần Vương là bao nhiêu không?

Vương Khả hỏi.

- Giá trị vốn hóa cái gì? Móc đi linh thạch dự trữ ngươi dùng để phát hành Thần Vương tệ, ta cảm thấy một ngàn vạn cân linh thạch đã là dư dả có thừa!

Điền Sư Trung trầm giọng nói.

- Một ngàn vạn cân linh thạch mua hai tòa cao ốc trống trơn của Vương Khả? Ngươi điên rồi?

Mạc Tam Sơn ở bên trừng mắt kinh ngạc nói.

- Hả?

Điền Sư Trung lạnh lùng nhìn sang.

Lập tức, Mạc Tam Sơn không dám hé môi nói thêm nửa lời.

- Vương Khả, một ngàn vạn cân linh thạch có thể kiến tạo mấy chục tòa cao ốc Thần Vương, tuyển dụng huấn luyện nhân viên tuyệt đối cũng có thể đào tạo đến trình độ như đám thuộc hạ dưới tay người. Yêu cầu của ta chỉ là ngươi cũng phải ở dưới tay ta, giúp ta tiếp tục kinh doanh công ty Thần Vương!

Điền Sư Trung tự tin nói.

- Ách, ngươi không hiểu ý ta rồi, khái niệm ta nói đến ở đây chính là giá trị vốn hóa, không phải giá trị! Nói thế này nhé, cao ốc Thần Vương này, chỉ cần một hai trăm vạn cân linh thạch là có thể dễ dàng dựng lên được, nhưng, dựng lên rồi, không có nghĩa là công ty Thần Vương liền có thể vận hành, trừ ta ra, công ty Thần Vương có giá trị vốn hóa là bao nhiêu, ngươi biết không?

Vương Khả hỏi.

- Giá trị vốn hóa?

Điền Sư Trung nhíu mày hỏi lại.

- Không sai, chính là tính gộp lợi ích hiện tại và lợi ích có khả năng gia tăng trong tương lai ngắn hạn, từ đó tính ra giá trị tương lai của công ty Thần Vương, đó gọi là giá trị vốn hóa, ngươi hiểu không?

Vương Khả nói.

- Giá trị vốn hóa? Được, thế ngươi nói đi, là bao nhiêu!

Điền Sư Trung trầm giọng nói.

- Một trăm ức cân linh thạch! Chỉ cần ngươi cầm ra được số tiền này, ta bán sạch công ty Thần Vương cho ngươi, thế nào?

Vương Khả hỏi.

- Cái gì? Một trăm ức cân linh thạch, Vương Khả, ngươi lừa ai đấy?

Hoàng Hữu Tiên trừng mắt mắng.

- Ngươi biết cái gì! Công ty Thần Vương này của ta có bao nhiêu nội hàm tinh thần trong đó, ngươi biết không? Nếu Điền Sư Trung không nhìn ra công ty Thần Vương có thể kiếm nhiều tiền, hắn sao lại tới tìm ta hỏi mua? Một ngàn vạn cân linh thạch, ngươi đuổi ăn mày chắc?

Vương Khả khinh thường nói.

Vương Khả vừa mở miệng, lập tức khiến đám Trương Ly Nhi, Trương Chính Đạo, Mạc Tam Sơn không dám hó hé thêm nửa lời.

Da trâu này, ngươi thổi tận trời, giá trị vốn hóa một trăm ức cân linh thạch? Sao ngươi có thể tâm hắc đến trình độ như thế được? Dù là một hoàng triều ở bên ngoài cũng không dám nói ra cái giá đó?

Còn nữa, một ngàn vạn cân linh thạch mà nói là đuổi ăn mày? Vậy ta nguyện ý làm ăn mày! Ngươi đuổi ta đi!

Điền Sư Trung nhìn chằm chằm Vương Khả, cơ mặt không ngừng co quắp. Vốn ra giá một ngàn vạn cân linh thạch là đã nể mặt ngươi lắm rồi, nháy mắt ngươi lại lật giá một nghìn lần?

- Vương Khả, ngươi căn bản không có ý định bán a!

Điền Sư Trung lạnh lùng nói.

- Điền Sư Trung, ngươi cũng đừng nóng giận, không phải ta cố ý đuổi ngươi, ở trong lòng ta, tạm thời công ty Thần Vương thật đáng cái giá đó, về sau phát triển tốt rồi, còn sẽ tăng trị hơn nữa! Ngươi nhìn lại công ty Thần Vương xem, căn bản không có một chút nợ nần nào, ngươi cũng biết, một công ty xí nghiệp phát triển, không có nợ nần là thành tích ưu tú cỡ nào không? Còn nữa, công ty Thần Vương chúng ta có nguồn tiền lưu động sung túc, vốn lưu động mỗi tháng là bao nhiêu ngươi biết không? Ta đoán, ngươi chắc cũng tìm hiểu qua, đặc biệt là ngân hàng, tiền tiết kiệm, tiền cho vay, đây chính là vốn lưu động, mặc dù chúng ta kiếm lời không nhiều, nhưng, số vốn lưu động này chỉ cần nói ra lập tức có thể hù chết cơ số người! Ta vì cân nhắc đến sau này khả năng sẽ có phong hiểm không thể đối kháng, tỉ như có cường giả đến gây chuyện, cho nên mới áp súc giá trị vốn hóa ở con số một trăm ức cân linh thạch, thực sự không nhiều! Nếu ngươi là một nhà đầu tư thiên sứ chân chính, nhìn thấy bản báo cáo tài vụ của công ty Thần Vương, ngươi nhất định sẽ muốn đầu tư bằng mọi giá!

Vương Khả tận tình giải thích.

Trương Ly Nhi ở bên nghe mà thần sắc không giấu được vẻ cổ quái, những gì ngươi nói là sự thật? Trong lòng ngươi công ty Thần Vương có giá trị vốn hóa một trăm ức cân linh thạch? Khó trách lúc trước ta cầm ra một trăm vạn cân linh thạch muốn nhập cổ phần, ngươi nhìn cũng không thèm nhìn.

Điền Sư Trung thẹn quá hoá giận:

- Vương Khả, ngươi dám nhục nhã ta!

- Không hề! Điền Sư Trung, ở giai đoạn hiện tại, một trăm ức cân linh thạch mua lại công ty Thần Vương, thật sự không nhiều! Mặc dù chúng ta đang trong giai đoạn khởi nghiệp, hiện thời cũng không có nhiều tiền như vậy, nhưng, ta tin tưởng vào tương lai! Hơn nữa, chẳng phải ngươi nhìn thấy tiềm lực to lớn của công ty Thần Vương nên mới muốn mua? Chính ngươi đều không cảm thấy giá trị vốn hóa của công ty Thần Vương đáng chừng đó, tại sao ngươi vẫn muốn mua?

Vương Khả hỏi.

Điền Sư Trung:

-... !

- Ngươi có thể đi ra nghe ngóng thử xem, con người Vương Khả ta rất chân thành, tất cả những người từng đến hợp tác với ta, ta đều chưa để bất cứ ai phải chịu thua thiệt.

Bình Luận (0)
Comment