Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 954 - Chương 954: Ta Giúp Ngươi Lớn Mạnh

Chương 954: Ta giúp ngươi lớn mạnh

- Đừng nhìn ta như vậy, ta thật không có chút ghen ghét đố kỵ nào cả. Thị trường Thập Vạn Đại Sơn mới bao lớn, bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn còn có thị trường càng rộng lớn, tiền không bao giờ là đủ! Ngươi có gì không hiểu, ta đều có thể giúp ngươi!

Vương Khả nhiệt tình nói.

Bốn phía bàn ăn, tất cả mọi người đều tròn mắt nhìn Vương Khả. Người chúng ta đang thấy đây có thật là Vương Khả không? Ngươi nhiệt tình trợ giúp đối thủ cạnh tranh của mình như vậy à?

Chỉ có Trương Chính Đạo là lắc lắc đầu, bởi vì Trương Chính Đạo thấy được rõ ràng, Vương Khả đang đào hố cho Điền Sư Trung! Chính mình lúc trước khi mới quen Vương Khả, hắn cũng từng nơi nơi lo nghĩ cho ta, toàn phương vị định chế cho ta một cái hố to vừa vặn. Mẹ kiếp, ngươi lại giở trò này?

Cao ốc Thần Vương số một, trà sảnh!

Chúng nhân thấy Vương Khả không ngừng nói muốn giúp Điền Sư Trung, trong lòng không cách nào hiểu được!

Điền Sư Trung vốn sao chép công ty Thần Vương, cướp đoạt sinh ý của ngươi, nhưng mà, tại sao Vương Khả ngươi lại nơi nơi lo nghĩ cho Điền Sư Trung? Ngươi có đúng thật là Vương Khả không đấy?

Bọn hắn nhìn không hiểu, lại cũng không dám khuyên, chỉ biết trơ mắt nhìn Vương Khả hứa hẹn thề thốt với Điền Sư Trung.

Khoan nói Lý Bắc Đấu, Mạc Tam Sơn, Trương Ly Nhi xem không hiểu, ngay cả Hoàng Hữu Tiên, Ô Hữu Đạo, Hắc trưởng lão phía đối diện cũng nhìn mà cơ mặt không ngừng co quắp, thật hay giả đấy? Chúng ta và Vương Khả tử chiến đâu chỉ một lần hai lần? Sao hắn còn muốn giúp chúng ta?

Mí mắt Điền Sư Trung không ngừng nhảy loạn, thành thật mà nói, lần này bọn hắn đến là để đào móc bí mật của công ty Thần Vương, ý đồ muốn khai tử công ty Thần Vương, nhưng giờ, Vương Khả ngươi lại nhiệt tình nói muốn hỗ trợ?

- Vương Khả, ngươi không phải đang cố ý đùa ta?

Điền Sư Trung nghiêm mặt nói.

- Làm gì có? Điền Sư Trung, ta đã nói rồi, tiền trong thiên hạ này có kiếm cũng không hết được, công ty Thần Vương ta sao có thể triệt để độc bá? Các ngươi lớn mạnh, đối với ta cũng đâu ảnh hưởng. Thật đấy, ta thực sự hi vọng các ngươi cường đại, như thế, công ty Thần Vương sẽ có đối thủ cạnh tranh, sẽ thúc giục chúng ta càng tiến tới! Ngươi không biết, thời gian trước ta lũng đoạn toàn bộ hành nghiệp, sống trong tâm thế độc cô cầu bại nó tĩnh mịch thế nào đâu. Ngân hàng Kim Ô, siêu thị Kim Ô, Kim Ô tệ đều rất tốt, các ngươi phát triển mới có thể dẫn lên thị trường cạnh tranh tốt đẹp, mới có thể xúc tiến kinh tế phồn vinh, mới có thể khiến thương nghiệp trong thiên hạ càng thêm phát triển! Vậy nên, ta thực sự hi vọng các ngươi có thể tấn tới, làm lớn làm mạnh!

Vương Khả ý vị sâu xa nói.

Chúng nhân nghe mà không khỏi sa vào trầm mặc, tại sao, loại lời này phát ra từ miệng Vương Khải ngươi tuy có vẻ chân thành, lại rất hoang đường vớ vẩn? Lớn mạnh đối thủ cạnh tranh? Xúc tiến kinh tế phồn vinh? Mẹ kiếp, nói mà nghe cứ hay như hát?

Điền Sư Trung nhìn chằm chằm Vương Khả một lúc lâu, cơ mặt co quắp cả lại:

- Được, ngươi nói muốn giúp ngân hàng Kim Ô, siêu thị Kim Ô, vậy ngươi giúp đi!

- Không thành vấn đề, ta chẳng những có thể giúp ngươi bày mưu tính kế, mà chỉ cần là chuyện trong khả năng, ta đều có thể giúp ngươi. Chính ngươi nói đi, hiện tại siêu thị Kim Ô của ngươi gặp phải khó khăn gì, để ta phân tích giúp cho!

Vương Khả trịnh trọng nói.

Trương Ly Nhi, Lý Bắc Đấu, Mạc Tam Sơn, Hoàng Hữu Tiên tròn mắt nhìn Vương Khả, ngươi định làm thật?

- Siêu thị Kim Ô mặc dù sao chép giống hệt siêu thị Thần Vương, nhưng mà, sản phẩm các đại tiên môn đưa vào lại thực sự quá ít! Ngươi có cách nào không?

Điền Sư Trung trầm giọng hỏi.

- Cái này thì đơn giản thôi, chỉ cần Hoàng Hữu Tiên thả xuống mặt mũi, mời đệ tử các đại tiên môn tới ăn bữa cơm, hệt như ta ngày đó vậy, mời mọi người tới. Đặc biệt là các đại lão Nguyên Thần Cảnh, nhờ bọn họ giúp chút chuyện, ai lại không nể mặt? Chỉ là cung cấp chút rác rưởi, à không, cung cấp chút vật phẩm second-hand mà thôi, rất dễ dàng, các ngươi chỉ cần mời lãnh đạo tiên môn ăn cơm, vậy là đủ, cái này thì đâu có gì khó khăn!

Vương Khả nói.

Điền Sư Trung lại tự nhủ trong lòng, cái đó ta đây đương nhiên biết, ta chỉ muốn nhìn xem có phải ngươi đang cố ý gài ta không thôi, ngươi thật đang lo nghĩ vì ta?

- Nhưng mà, so sánh với nhân khí ở siêu thị Thần Vương thì vẫn kém xa, theo ta thấy, ngươi dùng cách bán Chân Nguyên Huyết Nguyên Anh Cảnh để kích thích Ma giáo cũng gia nhập vào, trong khi siêu thị Kim Ô của ta lại cất bước quá trễ, thế nên... !

Điền Sư Trung nhìn chằm chằm Vương Khả.

- Chuyện nào có đáng gì? Siêu thị Thần Vương náo nhiệt là bởi vì chính ma lưỡng đạo đều quen biết với ta, trong khi siêu thị Kim Ô ngươi chỉ chuyên phục vụ đệ tử chính đạo, như thế đúng là hơi không tốt cho lắm. Vậy đi, ta giúp ngươi tán rải tin tức vào địa bàn Ma giáo, nói siêu thị Kim Ô và ta đã đạt thành nhận thức chung, mong đệ tử Ma giáo chiếu cố nhiều hơn tới siêu thị Kim Ô. Lại nói, mặc dù Ô Hữu Đạo đã bị Ma giáo cách chức, nhưng, ở Ma giáo hắn vẫn có tầm ảnh hưởng nhất định, chỉ cần hắn thỉnh thoảng ra mặt, sẽ không có người Ma giáo nào tìm các ngươi gây chuyện!

Vương Khả nói.

- Ngươi giúp ta thỉnh mời đệ tử Ma giáo tới chiếu cố siêu thị Kim Ô?

Điền Sư Trung sửng sốt.

Thế này, thế này có hơi không đúng, ngươi nhiệt tình vậy?

- Thế này đi, siêu thị Kim Ô ngươi cất bước quá chậm, vậy ta tạm thời để siêu thị Thần Vương giảm bớt nguồn cung ứng Chân Nguyên Huyết, thậm chí khi cần thiết, chúng ta có thể tạm ngừng cung cấp Chân Nguyên Huyết. Lại bố trí để các vị sư huynh đệ và các bằng hữu muốn bán máu đều tới siêu thị Kim Ô bán! Kích thích tăng trưởng cho siêu thị Kim Ô, để siêu thị Kim Ô náo nhiệt lên!

Vương Khả nói thẳng.

- Ách? Ngươi co rụt định mức thị trường của bản thân, toàn lực ủng hộ siêu thị Kim Ô?

Điền Sư Trung tròn mắt kinh ngạc nói.

Nào có ai kinh doanh vậy đâu? Chính ngươi không bán hàng, lại nhường hàng cho người khác bán? Cái này, cái này, ta đang nằm mơ đâu? Hay là đầu ngươi có bệnh?

- Đúng vậy, quy mô thị trường của siêu thị Kim Ô ngươi thực sự quá bé, ta đều ngại nhắc đến, chừng đó thì kiếm được bao nhiêu công đức?

Bình Luận (0)
Comment