Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 994 - Chương 994: Là Thật Hay Giả?

Chương 994: Là thật hay giả?

- Đốt thủng, Vương Khả, ngươi đốt thủng?

Trương Chính Đạo kích động nói.

- Có phải lần sau đi ra ngoài, ta cũng phải mang một hộp diêm ở trên người hay không?

Một vị đồng nhân mờ mịt nói.

Vương Khả nhảy một cái, liền bước vào cái cửa động không lớn kia.

Không phải dễ đốt như vậy? Mà Vương Khả phải quán chú vô số trọc chân nguyên, vì đốt ra cái động chạy trốn này bản thân hắn cùng đã tiêu hao không ít.

- Hít, cũng may đây chỉ là một bộ phận huyết hải, nên không quá dày, nếu thật sự là một cái biển máu, có thể ta đốt không thấu!

Vương Khả vẫn còn sợ hãi nói.

Trong nháy mắt, Vương Khả nhảy ra khỏi phạm vi huyết trì.

- Ta đi ra rồi, nguy hiểm quá!

Trương Chính Đạo sợ hãi hô lên một tiếng.

Trương Chính Đạo máu me khắp người đi theo, leo ra ngoài lỗ lớn.

- Không tốt, lửa trên cái hang lớn này đang biến mất, lỗ lớn sắp được sửa chữa, nhanh, mau đi ra!

Một vị đồng nhân kêu lên.

- Nhanh! Huyết Thần Tử đáng chết, các ngươi ngăn đón ta làm gì, cút ngay cho ta, để cho ta đi!

Một đám đồng nhân quát.

Đám người chen lấn từ bên trong huyết động leo ra.

Lúc này Vương Khả nhìn lên trời, lại biến sắc.

- Long, Long Cốt? Tại sao ngươi lại ở nơi này?

Vương Khả trợn mắt sợ hãi la lên.

Long Cốt mang theo một lão đầu đứng ở giữa không trung, cũng giương mắt nhìn đám người từ bên trong một cái lỗ máu leo ra, cầm đầu lại là Vương Khả.

- Còn Bất Giới Hòa Thượng nữa, tại sao ngươi lại bị Long Cốt ôm vào trong ngực? Tại sao các ngươi ở nơi này?

Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói.

Gương mặt Long Cốt cách đó không xa co rúm lại, ánh mắt ngươi bị gì vậy, đây là ôm vào trong ngực sao? Ta bị bệnh tâm thần à, mà ôm một lão già đầu trọc? Đây là xách, là mang theo.

Bên trong sa mạc!

Long Cốt mang theo Bất Giới Hòa Thượng bay trên không trung.

- A di đà phật, Long Cốt giáo chủ, ta đã sớm không phải ta của năm đó, một thân tu vi của ta đã bị phế, ngươi bắt ta làm gì? Ta và Vương Khả không có quan hệ! Hắn hại chết ta! Ta đã tuyệt giao với hắn, chuyện không liên quan đến ta! Ngươi thả ta về đi, ta còn đang bận kho thịt trong nồi, sắp cháy rồi!

Bất Giới Hòa Thượng lo lắng nhìn về phía Long Cốt.

Long Cốt trừng mắt nhìn Bất Giới Hòa Thượng:

- Ngươi là một tên hòa thượng, còn có mặt mũi nhớ thương thịt sao? Hừ, lần này không phải vì Vương Khả, mà vì tên đồ đệ Sắc Dục Thiên kia của ngươi muốn phá Độ Huyết Tự!

- Sắc Dục Thiên? Vậy cũng không liên quan đến ta, ta và hắn đã đoạn tuyệt quan hệ thầy trò bao nhiêu năm, ta không quen hắn!

Bất Giới Hòa Thượng lo lắng nói.

- Có quen hay không, không liên quan đến ta, ta chỉ giúp người làm việc!

Long Cốt trầm giọng nói.

- Giúp người làm việc? Sắc Dục Thiên muốn tiến đánh Độ Huyết Tự, ngươi giúp Độ Huyết Tự?

Bất Giới Hòa Thượng mờ mịt nói.

- Giúp Độ Huyết Tự? Ha ha, Bất Giới Hòa Thượng, ngươi đang giả điên giả ngốc với ta à? Ngươi không biết ta giúp ai?

Long Cốt lạnh lùng nói.

- Long Huyết?

Bất Giới Hòa Thượng trợn mắt.

- Biết rõ là được, hừ, ngươi thức thời thì ngoan ngoãn nghe lời, bằng không, lúc nào ta cũng có thể lấy mạng của ngươi!

Long Cốt lạnh lùng nói.

- Thế nhưng, không phải Long Huyết bị phong ấn trấn áp sao? Làm sao ngươi liên lạc được với hắn?

Bất Giới Hòa Thượng hiếu kỳ nói.

- Long Huyết đã tế luyện xong huyết hải, sắp phá phong rồi, tìm một vài khe hở tiết lộ tình huống thì có khó gì?

Long Cốt lạnh lùng nói.

- Cái gì? Hắn đã tế luyện xong huyết hải? Còn có thể từ khe hở phong ấn phân ra một phần lực lượng? Huyết hải của hắn bắt đầu ăn người rồi sao?

Bất Giới Hòa Thượng biến sắc.

- Ăn thịt người? Đã ăn không ít người rồi!

Long Cốt không quan tâm nói.

- Hỏng bét hỏng bét, huyết hải vừa ra, một khi thôn phệ sinh mạng, sẽ có thể tế luyện Huyết Thần Tử ! Cái kia... !

Bất Giới Hòa Thượng nhíu mày lo lắng nói.

- Ngươi cũng biết thần thông Huyết Thần Tử? Ta thấy, đã có không ít Huyết Thần Tử rồi! Hừ, chờ Long Huyết đi ra, còn vó ai trong cái Thập Vạn Đại Sơn này là đối thủ?

Long Cốt cười lạnh nói.

- Tại sao có thể như vậy? Không phải Độ Huyết Tự trấn áp Long Huyết sao, tại sao lại để cho hắn phá mở được một tia khe hở phong ấn? Chuyện này không đúng, người Độ Huyết Tự đang làm gì vậy? Bọn họ không biết, một khi Huyết Thần Tử thành, sẽ không có người nào có thể áp chế Long Huyết sao?

Bất Giới Hòa Thượng lo lắng nói.

- Ha ha ha ha ha, hiện tại đã không có ai có thể áp chế Long Huyết! Huyết hải của hắn đã đi theo người ra ngoài, thôn phệ sinh linh bốn phía trong sa mạc, ồ, bên kia có huyết quang, tức là bên kia có một góc huyết hải!

Ánh mắt Long Cốt sáng lên.

- Tại sao?

Bất Giới Hòa Thượng vẫn không thể nào tiếp thu được như cũ.

- Hô!

Long Cốt mang theo Bất Giới Hòa Thượng lập tức bay về phía có ánh sáng đỏ như máu.

Đến trên không nơi đó, lập tức nhìn thấy một cái ao nhỏ màu đỏ ngòm giống như bồn tắm, huyết thủy sền sệch trong huyết trì cuồn cuộn bốc lên.

- Thật sự là huyết hải? Hơn nữa, trong này còn có người?

Bất Giới Hòa Thượng biến sắc.

- Cái huyết trì này đang bốc lên, chứng tỏ chiến đấu bên trong cực kỳ kịch liệt, đáng tiếc vô dụng, cho dù đây chỉ là một phần nhỏ của huyết hải, thì người bình thường cũng không có khả năng phá vỡ, coi như Nguyên Anh cảnh đi vào, cũng phải chết không thể nghi ngờ!

Long Cốt khinh thường nói.

- Nghiệp chướng, a di đà phật!

Bất Giới Hòa Thượng chắp tay trước ngực.

- Lão hòa thượng, ngươi đừng giả mù sa mưa, ngươi đều đã uống rượu ăn thịt, còn giả bộ trách trời thương dân cái gì, hừ, người bị ăn, bị bao vây trong đó, hiển nhiên chết chắc rồi! Rơi vào huyết hải sẽ không thể sống, ngươi niệm kinh cũng vô dụng, không có ai có thể cứu được bọn hắn, bọn hắn cũng không thể nào trốn ra được!

Long Cốt khinh thường nói.

- Oành!

Đột nhiên, cái huyết trì kia bị ngọn lửa làm nổ tung ra một cái động lớn.

- Hả!

Sắc mặt Long Cốt cứng đờ.

Ta vừa mới khen ngươi hai câu, ngươi đã xảy ra sự cố?

- Huyết trì nổ tung? Nhất định là một cao thủ Nguyên Thần cảnh, Nguyên Thần cảnh sao?

Bình Luận (0)
Comment