Bất Diệt Thánh Linh

Chương 259

Phần thưởng của cửa ải thứ bảy nhiều tới mức mọi người khó lòng tưởng tượng.

Chỉ thấy trên tế đàn, lưu quang lấp lánh các loại màu sắc, bao quanh từng kiện kỳ trân dị bảo, làm cho người ta hoa mắt.

"Phát tài! Phát tài! Lần này thật sự phát tài rồi!"

Thiên Hà đứng ở trước tế đàn, há hốc miệng, nước miếng chảy xuống theo khóe miệng.

Phương Đồng cùng Thiết Đường cũng nuốt nước bọt.

Ngay cả Tạ Lạc Nhi cũng không ngờ mình có thế đạt được nhiều phần thưởng đến thế.

Căn cứ tổ tiên Tạ Tống hai nhà ghi lại, ban đầu bọn họ tới đây, khiêu chiến hạ đẳng trấn điện tiên linh, hơn nữa phần thưởng đạt được cũng không quá quý hiếm... Vài món linh dược cùng tài liệu đã ngoài ngàn năm, còn có mấy bình cực phẩm đan dược tăng trưởng tu vi.

Phần thưởng như vậy nếu đặt bên ngoài, có lẽ sẽ không tồi, nhưng là đối với tổ tiên Tạ Tống hai nhà tính toán, lại là có cũng được mà không có cũng không sao, dù sao tu vi bọn họ lúc đó đã tới cửu tinh, vật như vậy căn bản không dùng được .

Mà phần thưởng trước mắt, nói ít cũng tới hai ba mươi món.

Trừ đại lượng cực phẩm đan dược tăng trưởng tu vi cùng tài liệu hơn ngàn năm ra, lại còn có năm món thiên địa linh vật.

Không sai, chính là thiên địa linh vật!

Thiên địa linh vật trân quý cũng không cần nói, tùy tiện một món thiên địa linh vật lưu truyền ra, tuyệt đối là đối tượng để cho thế lực khắp nơi tranh đoạt, thậm chí ngay cả cửu tinh cường giả cũng muốn vung tay.

Đừng nghĩ Tạ gia là tiên đạo thế gia số một số hai, nhưng thu thập đến thiên địa linh vật vô cùng có hạn, chỉ có người thừa kế huyết mạch dòng chính, mới có tư cách đạt được.

Vì vậy, thời điểm Tạ Lạc Nhi thấy năm món thiên địa linh vật, hiện ra trước mặt mình, tâm tình kích động phức tạp không lời nào có thể diễn tả được.

...

"Đây, đây là Huyền Thiên Thạch Tinh! Đây là Phượng Hoàng Vũ Linh, Táng Hồn Hoa, San Hô Thối... Còn có một viên Hỏa Chủng! Đồ tốt, tất cả đều là đồ tốt a!"

Thiết Đường mắt nổ đom đóm, hận không thể đem tất cả thu vào trong túi. Bất quá tỉnh táo lại hắn mới phát hiện, từ đầu tới cuối, tiên đạo cường giả như hắn không hề động tay, làm gì có tư cách đạt được thiên địa linh vật.

Ý nghĩ của Tạ Lạc Nhi cùng Thiên Hà, Phương Đồng cũng không sai biệt lắm, bọn họ không có cống hiến, làm sao có thể không xấu hổ mà mở miệng yêu cầu.

Vân Phàm cũng không nghĩ nhiều, nếu đã cùng nhau sấm quan, lấy được phần thưởng tự nhiên chia đều cho mọi người.

Cho nên, Vân Phàm suy nghĩ một chút nói: "Thiên địa linh vật có năm món, vừa chuẩn chia mỗi người một món, những tài liệu khác chúng ta chia đều... Mà màu đen tàn phiến ta vẫn đang thu thập, vậy thì đưa cho ta nhé."

"..."

Thiên Hà đám người kinh ngạc, há miệng không biết nên nói gì.

"Lão Đại, ngươi... Ngươi thật sự nghĩ chia đều sao? Chúng ta còn không có ra tay, tất cả hẳn phải của ngươi mới đúng."

Thiên Hà vừa dứt lời, Phương Đồng vội tiếp lời: "Đúng vậy Vân Phàm, ta biết ngươi rất hào phóng , có lẽ không biết giá trị chân chính của những đồ này, nhưng mọi thứ tuyệt đối là đồ tốt, giá trị không rẻ, ngươi hãy giữ đi, sau này đột phá cảnh giới nhất định có thể cần dùng đến."

Thiết Đường cũng nói: "Vân Phàm tông sư, ngươi chính là tiên vũ đồng tu, cho nên càng tu luyện lên cao, tiêu hao tư nguyên càng nhiều, sẽ gấp mấy lần những tu sĩ khác ! Sau này thiên địa linh vật càng ngày càng ít, tuyệt sẽ không nhiều, ngươi giữ lại là tốt nhất."

"Ý tốt của Vân đại ca, Lạc Nhi xin tâm lĩnh, nhưng quy củ chính là quy củ, đồ vật này vốn nên thuộc về Vân đại ca."

Tạ Lạc Nhi tâm tư bình phục, vẻ mặt rất thật tình. Nàng nói quy củ, tự nhiên là chỉ một chút nguyên tắc hợp tác cơ bản của tán tu... Ai nhận được đồ vật thì thuộc về người đó, ai bỏ nhiều công sức thì sẽ nhận được nhiều.

Đối với lời khuyên của mọi người, Vân Phàm chỉ lắc đầu. Hắn tâm tính ngay thẳng, chưa từng tính toán độc chiếm lợi ích, nếu không trong lòng băn khoăn, ý niệm cũng sẽ không thông suốt.

"Thiên Hà, đem đồ vật phân chia cho mỗi người một phần."

Vân Phàm quả thực không hiểu mấy món đồ này có giá trị gì, vì vậy hắn đem mọi thứ giao cho Thiên Hà, để đối phương tiến hành phân phối.

"..."

Chung sống đã lâu, mọi người đối với tính cách của Vân Phàm coi như là có điều hiểu rõ, cho tới bây giờ đều nói một không hai.

Thấy không thể nào từ chối, mấy người cuối cùng vẫn xấu hổ nhận lấy.

...

"Lão Đại, ngươi tiên đạo tu hành còn chưa luyện thần đan, Hỏa Chủng này thích hợp để ngươi dùng."

Thiên Hà đầu tiên đưa một hộp ngọc tới trước mặt Vân Phàm, trong đó để một viên hạt giống như ngọn lửa: "Đây là Nam Minh Hỏa Chủng, trong hỏa chủng xếp hạng ba mươi ba, chẳng những có thể đốt cháy vạn vật, còn có thể đề luyện độ tinh khiết của thần đan, xứng danh cực phẩm hỏa chủng!"

"Chỉ ba mươi ba thôi sao?"

Vân Phàm nhíu mày, hiển nhiên không rõ giá trị của Nam Minh Hỏa Chủng.

Nhưng nghe giọng nói Vân Phàm còn chưa thỏa mãn, Thiên Hà đám người nhất thời muốn hộc máu.

"Lão Đại, trên thế gian hỏa chủng nói ít cũng có trên trăm loại, có thể xếp hạng ba mươi ba, đã coi như là thượng đẳng hỏa chủng rồi, giống ta cùng Đồng Đồng luyện hóa thần đan thời điểm, dùng tới hỏa chủng chẳng qua là bình thường địa viêm hỏa, xếp hạng sáu mươi lăm, phần lớn tiên đạo tu sĩ còn không bằng chúng ta đâu."

Thiên Hà ánh mắt u oán nhìn Vân Phàm, người sau khóe mắt khẽ rung động một chút, sau đó lại hỏi: "Vậy hỏa chủng xếp hạng đầu là dạng gì?"

Thiết Đường ho mấy tiếng nói: "Hỏa chủng xếp hạng đầu phần lớn cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, cho dù là thời thượng cổ, cũng rất ít thấy. Tỷ như Hồng Liên Nghiệp Hỏa, Huyễn Cức Thiên Hỏa, Diệt Thế Lôi Hỏa, Hỗn Độn Cương Hỏa, Vô Tận Hư Hỏa, Lưu Ly Vô Sắc Hỏa, Thiên Diệp Kim Liên Hỏa, Huyền Hoàng Vạn Linh Hỏa, Địa Tâm Tinh Hỏa, Luyện Ngục Minh Hỏa, Tinh Thần Hỏa, Tử Diễm Ly Hỏa..."

"Mà thời đại này, hỏa chủng tương đối nổi danh cũng có không ít, Thạch Trung Hỏa, Kim Ô Hỏa, Thái Âm Hỏa, Mộc Tâm Hỏa, Thủy Trung Hỏa, U Minh Hỏa, Qủy Hỏa, Ẩn Hỏa, Kim Cương Nộ Viêm, Bất Diệt Tâm Hoả, Xích Viêm Liệt Hỏa…."

Thiết Đường giới thiệu các loại hỏa thuộc như lòng bàn tay, Vân Phàm yên lặng đem ghi nhớ.

Sau đó chia xong phần thưởng, năm người đi về phía tòa cung điện thứ tám.

...

————————————

Cửa ải thứ tám là một không gian độc lập, vẫn là trấn điện tiên linh khảo nghiệm.

Chỉ là, người thí luyện có thể căn cứ thực lực của mình, lựa chọn độ khó mà khiêu chiến.

Cửa ải này có độ tự do tương đối cao, dĩ nhiên, muốn đạt được nhiều lợi ích, tự nhiên phải khiêu chiến độ khó cao hơn .

Vân Phàm khiêu chiến chính là cửu tinh đỉnh phong chí cường giả, sau một phen sinh tử kích đấu, cuối cùng vẫn là Vân Phàm thắng! Mà phần thưởng lần này có ba vật phẩm, hắn chỉ có thể lựa chọn một món.

Một vật là trung phẩm thiên địa linh vật, một vật là cực phẩm hồn bảo, còn có một vật là tàn phiến màu đen quen thuộc .

Tàn phiến nếu có thể đặt cùng hai món đồ kia, giá trị tự nhiên không cần nói cũng biết.

Vì vậy Vân Phàm không do dự, quyết đoán lựa chọn tàn phiến màu đen. Cộng thêm lần trước, hắn tổng cộng đạt được tám khối tàn phiến.

...

Lại qua một hồi, Thiên Hà đám người trước sau qua cửa.

Đoàn người thế như chẻ tre, rốt cục đi tới cung điện thứ chín.
Bình Luận (0)
Comment