“... Nếu để cho người khác nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, Tạ Ung, chắc là cậu sẽ không thể tiếp tục ở lại trong trường này nữa có đúng không?” Lúc Từ Thu nói câu này, trong mắt cô lộ ra ý cười nhạt, nhưng trên mặt cô lại không phải là vẻ sợ hãi như Tạ Ung đã nghĩ, mà là vẻ bình tĩnh khác thường.
Lần nào cô cũng là người có thể làm cho anh bất ngờ.
Tiếng bước chân trên đỉnh đầu càng lúc càng xa, hai người núp trong phòng chứa đồ nhỏ hẹp dưới cầu thang, ngày thường chỗ này dùng để đặt dụng cụ vệ sinh, không gian chỉ có thể chứa được hai người.
Chật chội như vậy, cho nên hai người dán chặt vào nhau, Tạ Ung lại ngửi thầy hương thơm quen thuộc nhàn nhạt tỏa ra từ trên người Từ Thu. Anh cũng có thể cảm nhận rõ hơi thở của cả hai đang quấn quýt lấy nhau, thật ra sau khi đối phương nói chuyện, thậm chí anh còn có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình.
Rất nhanh, dường như anh không thể khống chế hơi thở của mình.
“Bọn họ đi hết rồi, đi ra ngoài đi.” Anh cố gắng giả vờ như không có gì xảy ra, tránh né câu hỏi của Từ Thu.
Sau đó anh bị Từ Thu nắm lấy tay ép vào tường.
Sau đó trong phòng vang lên tiếng khóa cửa “lạch cạch”, giọng nói của Từ Thu vẫn như cũ: “Phía dưới của cậu đã cứng lên rồi, cậu muốn từ hôm nay trở đi sẽ bắt đầu leo lên tiêu đề báo Tây Đại sao?”
Tạ Ung cụp mắt, lúc này anh mới nhớ lại vừa rồi mình đã bị Từ Thu kéo mở khóa quần, quần anh đã bị kéo ra phân nửa, có thể nhìn thấy quần lót bên trong.
Từ Thu khẽ cười, tiếng cười mang theo vẻ quyến rũ, trong lúc Tạ Ung còn chưa kịp suy nghĩ phải kết thúc như thế nào, đột nhiên Từ Thu với tay vào trong quần lót của anh
Tạ Ung lui về phía sau theo bản năng, sau đó anh mới nhớ lại “giao hẹn” của mình với Từ Thu
Anh nghiến răng đứng yên tại chỗ, mặc kệ bàn tay cô đang chui vào trong quần lót rồi nắm lấy côn th*t của anh.
“Ưm...” Tạ Ung nhẹ nhàng chau mày một cái, giọng nói cũng cố gắng đè đến mức nhỏ nhất, anh không biết Từ Thu có nghe được hay không?
Tay anh đặt ở bên người từ từ siết chặt lại, anh không còn lộ ra vẻ bình tĩnh như lúc đứng trước mặt mọi người nữa — Bây giờ anh giống như con cá nằm trên thớt, mặc cho Từ Thu đùa giỡn trong tay, làm chuyện dâm đãng.
Dục vọng từ từ thức tỉnh, cảm giác sung sướng cũng nhanh chóng kéo tới. Cơ thể trẻ trung của Tạ Ung từ từ quên mất thứ gì gọi là uy nghiêm, bây giờ tất cả suy nghĩ của anh chỉ đang tập trung theo từng cái vuốt ve của cô gái trước mặt.
Cô dùng bàn tay ma sát thân gậy, cảm giác sung sướng tê dại chạy từ côn th*t lên đỉnh đầu, móng tay cô vô ý chạm vào chỗ mẫn cảm của anh, anh lập tức run lên một cái, eo run lên làm cho vài giọt tinh rơi xuống đất, thậm chí bởi vì động tác tay của cô hơi chậm cho nên anh đã không tự chủ được bắt đầu di chuyển eo.
Tạ Ung chỉ đang mê ly và thử giãy giụa ở ranh giới tỉnh táo, anh vừa mở mắt đã nhìn thấy Từ Thu đang cong môi, anh không biết là cô đang hứng
thú hay là đang khinh thường anh — Nó như một chậu nước lạnh tạt vào người anh, cả người Tạ Ung như nước nóng sắp sôi trào lập tức trở nên nguội lạnh.
Lý trí và cảm giác xấu hổ đang từ từ tìm tới anh.
Lúc Từ Thu muốn đưa tay chạm vào gốc côn th*t của Tạ Ung, anh đẩy cô ra — Cảm giác sung sướng ngứa ngáy và tê dại cũng lập tức dừng lại, Tạ Ung cố nén sự luyến tiếc, giọng nói anh trở nên lạnh lùng: “Đừng làm nữa, không thoải mái chút nào.”
Vừa nói xong, anh đã nhắm mắt lại — Nếu như bỏ qua khuôn mặt đang ửng đỏ và giọng nói hơi khàn của anh, thì bây giờ anh như đang cố khôi phục dáng vẻ tỉnh táo trước kia một cái đột ngột.
Sự ấm áp còn lưu lại trong mắt Từ Thu lập tức biến mất.Cô chậm rãi trở lại vẻ bình tĩnh như thường ngày.
Cô không do dự chút nào, hình như cô đã hoàn toàn mất đi hứng thú “nghiên cứu” cơ thể Tạ Ung, cô hơi lui về phía sau.
“... Được thôi, lần này cậu chưa bắn, coi như là cậu thắng rồi.” Không có chữ nào thừa thãi, Từ Thu dùng bàn tay khác lấy điện thoại ra, sau đó cô mở khóa điện thoại mình trước mặt Tạ Ung, xóa hết toàn bộ ảnh chụp lén và ghi âm.
Cô không thèm dây dưa dài dòng, “Cậu yên tâm, tôi nói lời thì sẽ giữ lời, không có bản sao đâu.”
Nói xong, Từ Thu xoay người rời đi, cô đẩy mở cửa bước thẳng ra ngoài, không thèm quay đầu nhìn Tạ Ung dù chỉ một lần.
Tạ Ung đứng yên tại chỗ, anh hơi kinh ngạc nhưng trong lòng lại bắt đầu cảm thấy nặng nề và có một cảm giác kì lạ nói không nên lời.
Tạ Ung nằm mơ, lúc anh thức dậy đã là bốn giờ rưỡi chiều.
Bởi vì buổi chiều không có tiết học cho nên buổi trưa anh đã về nhà, sau đó anh có uống một chút rượu, cho nên đã ngủ tới bây giờ.
Máy lạnh trong phòng đã được chỉnh tự động tắt từ một tiếng trước, trong không khí vẫn còn hơi lạnh, nhưng Tạ Ung đắp chăn cho nên rất nóng, dường như máu trong người anh đều đang sôi lên đẩy mạnh chăn ra, sau đó để chân trần đạp lên sàn nhà gỗ lạnh lẽo.
Anh thử hít sâu một hơi, uống thêm một ly bia đã thêm đá, cơ thể đã bớt nóng một chút, nhưng bên trong vẫn còn cảm giác kì lạ nói không nên lời, cảm giác khô khốc kì lạ, không thể nào dùng ngoại lực để giải tỏa. Lúc đó anh không thể bắn ra ngoài, sau đó anh đã đứng rất lâu trong phòng chứa đồ, đợi đến khi côn th*t trở nên yên tĩnh anh mới đi ra ngoài. Anh giống như đạn đã lên nòng nhưng cố gắng đè ép trở lại.
Anh cầm theo quần áo và khăn lông sạch sẽ đi vào phòng tắm, sau khi cởi đồ, cơ thể nam tính làm cho máu trong cơ thể người ta sôi trào. Nước chảy xuống từ trên đỉnh đầu, cả người Tạ Ung ướt đẫm, mái tóc đen bị anh vuốt hết ra sau, nước ấm chảy qua khuôn mặt xinh đẹp, trên lông mi anh còn đọng lại vài giọt nước, trong mắt Tạ Ung lộ ra vẻ khó chịu. Anh không biết rốt cuộc mình đang làm cái gì.
Suy nghĩ một lúc, có thể là do lúc đó anh chưa bắn, cho nên mới khó chịu như vậy?
Anh cúi đầu sờ côn th*t giữa hai chân mình, nó vẫn còn rất mềm, phần lông đã ướt đẫm Đột nhiên Tạ Ung nhớ lại tối hôm đó, lần đầu tiên Từ Thu làm cho anh bắn tinh, cô ngồi ở phía sau và dán lên người anh, anh có thể cảm nhận rõ ràng bầu ngực mềm mại và bụng cô. Lúc cô sờ lên quy đ*u của anh, vô tình chạm vào chỗ nào đó, cảm giác đau đớn và sung sướng làm cho da đầu trở nên tê dại.
Anh cảm thấy rất sướng, lần nào cô sờ anh, anh cũng cảm thấy rất sướng. Anh ăn ở hai lòng, cho nên anh đã nhận được hậu quả của việc nói dối. Tuy đó là kết quả anh muốn.
Tuy không còn gì để nói.
Tuy...
Cái tên Từ Thu và khuôn mặt cô vẫn liên tục hiện lên trong đầu Tạ Ung một cách mất kiểm soát, lúc ấy anh không biết ảo tưởng là gì, cơ thể anh giống như cảm nhận được gì đó, đột nhiên trong người dâng lên cảm giác quen thuộc, cảm giác tinh tế chỉ có khi Từ Thu sờ lên người anh. Chỉ cần anh nhớ đến cô, anh đã cứng lên, ngay cả bản thân anh cũng không ngờ mình lại cứng nhanh như vậy, trước đó anh vẫn luôn còn rằng mình không phải là người quan tâm dục vọng.
Mấy ngày nay anh lại bị tình dục thao túng.
Vốn dĩ Tạ Ung muốn bỏ mặc không quan tâm đến nữa - Nhưng hình như trong tiềm thức của anh vẫn luôn cảm thấy bởi vì dục vọng chỉ xuất hiện khi anh nhớ đến Từ Thụ, nếu như anh nhớ cô đến bắn tinh, nhưng để mặc cho cảm giác kì lạ tiếp tục hung hăng hành hạ trong cơ thể anh, anh sẽ càng khó chịu.
Trực giác làm cho anh trở nên lo lắng.
Lý trí của anh nói cho anh biết anh không nên nhớ đến cô nữa.
Tạ Ung điều chỉnh nhiệt độ máy nước nóng, nước ấm từ từ trở nên lạnh lẽo, tưới lên cơ thể nóng rực, Tạ Ung cố gắng nhẫn nhịn, cuối cùng anh cũng nhìn thấy côn th*t cương cứng từ từ mềm lại.
Anh khẽ thở phào một hơi.
Vẫn may tất cả đều đến kịp lúc, anh có thể khôi phục dáng vẻ bình thường rồi.