Bát Gia Tái Thế

Chương 1023

Chương 1023

Ít nhất nặng hàng chục ngàn cân!

Cứ như vậy bị một quyền… đánh nát rồi?

Tuy rằng Bộ Kinh Phong cũng có thể làm được điều này, nhưng…. tuyệt đối không thể giống như Chương Hằng nhẹ nhàng tùy ý đến vậy, nhìn dáng vẻ này của Chương Hằng, e rằng cú đấm vừa rồi còn chưa dùng tới 1/10 sức mạnh của hắn ta.

“Trần Bát Hoang, hy vọng anh vẫn còn sống…”, Bộ Kinh Phong tự lẩm bẩm một mình, hắn nghĩ đến Trần Đức, Chương Hằng mạnh như vậy không phải cũng bại dưới tay Trần Bát Hoang sao?

Cổng thành nứt toác kèm theo tiếng nổ lớn lập tức hấp dẫn sự chủ ý của người nhà họ Lục, trên dưới nhà họ Lục hoàn toàn bị kinh động tới.

Chẳng mấy chốc từng dáng người tràn ra từ các lầu gác rồi tập hợp lại, rất nhanh đã xuất hiện hai ba trăm người!

“Là kẻ nào dám xông vào nhà họ Lục chúng ta?”, một giọng nói như tiếng sư tử gầm vang lên, sau đó một người đàn ông trung niên bước ra khỏi đám đông, mũi cao dọc dừa, mắt hổ dữ tợn, khí thế vô cùng hung hãn.

Bên cạnh ông ta còn có một người phụ nữ trạc ba mươi, ăn mặc quyến rũ đẹp đẽ, vóc người không tồi với gương mặt được trang điểm cầu kỳ, lộ rõ lớp phấn lòe loẹt dung tục.

“Gia chủ!”

“Chủ mẫu!”

Ngay khi cả hai vừa xuất hiện, tất cả những người xung quanh đều cung kính thi lễ, nửa quỳ trên mặt đất hô vang!

Người này chính là chú hai của Lục Thư Tuyết, Lục Lâm Khai!

“Đều đứng dậy cả đi!”, Lục Lâm Khai khẽ vung tay lên, người của nhà họ Lục lúc này mới đứng lên.

Sau đó Lục Lâm Khai liền đảo mắt nhìn về phía mấy người Chương Hằng, mặc dù ông ta biết đến nhà họ Chương, cũng biết Chương Hằng, nhưng chưa từng gặp qua bọn họ mà hướng thẳng vào Lục Thư Tuyết:

“Ha ha, tôi còn tưởng là ai, thì ra là Thư Tuyết, cô mời người từ đâu tới vậy? Vừa về đến nhà đã đập phá cổng thành, cô đối xử với nhà họ Lục, với chú hai của mình như vậy sao?”

Ngay khi vừa dứt lời Lục Lâm Khai đã nhìn thấy hai người gác cổng thiệt mạng nằm trên đất, lập tức bùng nổ cơn giận!

Lục Thư Tuyết nào chỉ đập nát cổng nhà họ Lục?

Đây chính là đang hung hăng đánh vào mặt ông ta mà!

“Lục Thư Tuyết, hay cho một người phụ nữ rắn rết, cô vậy mà dám tàn sát người cùng tộc, nhục mạ thể diện nhà họ Lục chúng ta!”, Lục Lâm Khai tuy có chút căm tức, nhưng kỳ thực trong lòng đã vui tới nở hoa. Ông ta vốn dĩ muốn diệt trừ Lục Thư Tuyết, chỉ là vẫn luôn chưa tìm được biện pháp nào quang minh chính đại, hiện tại Lục Thư Tuyết vừa vặn dâng cơ hội tới tận cửa!

“Lục Thư Tuyết, uổng cho tôi và chú hai của cô còn ngày đêm nhớ mong cô, một mực chờ đợi cô trở lại, giao lại chức vị gia chủ lại cho cô, cô… thực sự khiến người khác phải lạnh lẽo cõi lòng mà!”, người phụ nữ bên cạnh Lục Lâm Khai cũng bày ra dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, dường như vô cùng thương xót.

“Cô Lục, cô cũng quá quá quắt rồi!”

“Cô Lục, không ngờ cô lại ra tay tàn độc như vậy, giết chết cả người đồng tộc!”

“Loại người này sao có thể đảm đương vị trí gia chủ của nhà họ Lục chúng ta?”

“Loại phụ nữ ti tiện này còn không bằng chết đi!”

“…”

Bình Luận (0)
Comment