Bát Gia Tái Thế

Chương 1137

Chương 1137

Bất kể hắn tìm thế nào, cũng không tìm được người mình muốn tìm.

Chẳng phải hắn đã hẹn Huyết Lãnh và người nhà họ Cổ gặp nhau ở học viện Vô Song sao? Cổ Tinh Hoa còn chờ mong quét ngang học viện với Huyết Lãnh nữa, sao giờ lại không nhìn thấy họ, mà chỉ thấy một đám rác rưởi vô dụng thôi?

“Mấy người các cậu đi coi thử xem có người nhà họ Cổ của tôi đến không, tiện thể xem coi có người nào có cơ sở vững chắc, lựa vài người gia nhập Tinh Minh”.

“Vâng thưa cậu Cổ!”

Một gã võ giả đạt tới Linh Căn trung kỳ bên cạnh Cổ Tinh Hoa gật đầu, sau đó dẫn theo mấy người đi về phía đám đệ tử mới.

Bốn người họ vừa nhích người, những thế lực khác vốn định đi lập tức không dám nữa.

Theo quy tắc đó giờ, phải đợi người bên Tinh Minh lựa xong thì họ mới có tư cách đi chọn.

Khi Cổ Tinh Hoa quan sát họ, Diệp Ca cũng vừa hay nói đến Tinh Minh:

“Thường thì Cổ Tinh Hoa sẽ không để ý chuyện trong Tinh Minh, cơ bản đều là cấp dưới của hắn quản lý. Trong đó nhiều chuyện đều do một người mạnh nhất tên là Hồ Ngạo xử lý”.

“Tôi có nghe nói về Hồ Ngạo kia”, Cổ Tinh Vũ gật đầu nói.

Không chỉ Cổ Tinh Vũ từng nghe nói đến hắn ta, mà đa số mọi người ở đây đều có nghe về tên này.

“Người kia chẳng phải là Hồ Ngạo à? Hắn ta đi xuống kìa, chắc là tới để chọn người”, một gã võ giả bên cạnh Cổ Tinh Vũ thấy đằng xa có bốn người đi về phía mình nói.

Họ chính là bốn người do Cổ Tinh Hoa cử đến!

Người dẫn đầu đúng là Hồ Ngạo – tay sai mạnh nhất dưới trướng hắn!

“Có vẻ cũng chẳng có gì đặc biệt, thực lực chỉ là Linh Căn trung kỳ. Diệp Ca, hắn cũng ngang ngửa anh, từ sự dao động của linh khí thì thậm chí… hắn còn không bằng anh!”

“Đúng vậy, mà Hồ Ngạo kia còn là nội viện. Tôi nghe nói toàn bộ ngoại viện cũng không có mấy cao thủ, đa số đều là Linh Căn sơ kỳ hay Long Tượng kỳ, xấp xỉ chúng ta thôi”.

Tống Đông có quan hệ vô cùng tốt với Diệp Ca cũng cười lạnh: “Cảm thấy cũng chẳng có gì đáng sợ, Diệp Ca, với tiếng tăm của anh thì hay là chúng ta cũng thành lập một liên minh có địa vị ngang hàng với họ đi!”

“Các cậu đúng là chẳng biết gì hết, học viện Vô Song là nơi nào? Cùng một cảnh giới, nhưng chúng ta lại hoàn toàn không phải đối thủ của họ. Họ được hưởng một hoàn cảnh tốt như vậy ở học viện Vô Song, còn có võ kỹ và có thầy chỉ dạy. Các cậu có cái gì?”

Tuy Diệp Ca rất kiêu ngạo, những cũng biết rõ tình thế: “Cùng một cảnh giới, nhưng người ta có cơ sở vững chắc hơn, lại có võ kỹ thêm vào. E rằng các cậu còn không đỡ nổi một quyền của họ nữa là! Giống như tôi và Tinh Vũ…”

Mọi người lập tức kinh ngạc.

Cùng là Linh Căn trung kỳ, nhưng họ đều thấy sự chênh lệch giữa Diệp Ca và Cổ Tinh Vũ.

Tuy không dám nói khác xa một trời một vực, nhưng chắc cũng chẳng kém là bao?

Hoàn toàn chính là một cái trên trời, một cái dưới đất!

“Tôi không tin…”, Tống Đông cười khẩy: “Dù sự chênh lệch giữa chúng tôi và hắn là rất lớn, nhưng còn Diệp Ca anh thì sao? Anh cũng rất mạnh, tên Hồ Ngạo kia có thể sáng bằng anh chắc?”

Bình Luận (0)
Comment