Bát Gia Tái Thế

Chương 413



Tiêu diệt nhà họ Hàn tuyệt đối không phải là việc Trần Đức chỉ nói suông mà thôi!
Hàn Thái đáng chết lại dám ra tay với Đàm Thu, Hạ Thiên Tuyết cùng Tử Hàm!
Chỉ dựa vào điểm này, anh sẽ không lưu lại hậu hoạn!
Hiện tại anh cần những nguyên liệu thô của Phục Nhan đan này để chữa lành vết thương, sau đó lập tức khởi hành tới Giang Bắc.

Sau khi tắt lửa, Trần Đức đổ tất cả vào thau nước, hòa với nước sạch rồi chậm rãi xối lên người, khi dòng nước sạch lướt qua từng tấc da thịt của anh, một giây tiếp theo điều kỳ diệu liền xảy đến.


Những vết thương trên người anh bắt đầu hồi phục, miệng vết thương cũng từng bước kín miệng với tốc độ kinh người, chỉ cần nhìn kỹ, hoàn toàn có thể dùng mắt thường để quan sát quá trình chữa lành này.

Vết thương đang lành lại nhanh chóng.

Trần Đức không ngạc nhiên với tốc độ này, Phục Nhan đan dùng bên ngoài có thể chữa lành vết thương, bên trong có thể khiến làn da càng thêm hồng hào mềm mại, hiệu quả còn tốt hơn rất nhiều so với các loai HA, hoạt chất tăng cường… gì đó trên thị trường.

Cho dù là người bình thường sử dụng cũng có tác dụng thần kỳ, huống hồ là với một võ giả như Trần Đức, tự thân đã sở hữu tốc độ hồi phục cực kỳ mạnh mẽ, hai yếu tố này cộng lại ngay cả nguyên liệu Phục Nhan đan của phiên bản thô sơ cũng có thể chữa khỏi 70% đến 80% vết thương của anh.

Hai mươi phút sau, vết thương trên người Trần Đức đã không còn cảm giác đau rát, trông khá hơn rất nhiều.

Sau đó, anh nhấc máy gọi cho Trương Thiên Dương.

Có một số việc anh không thể làm được một mình trong thời gian ngắn, do đó cần tới sự giúp sức của Trương Thiên Dương.


Tập đoàn bất động sản Thiên Dương.

Hôm nay, Trương Thiên Dương đang mở một cuộc họp hội đồng quản trị, không khí đang như lửa bỏng dầu sôi, tại thời khắc mấu chốt, Trương Thiên Dương đích thân lên tiếng.

Chỉ là đúng lúc này, điện thoại của ông ta lại reo vang.

Ông ta khẽ nhíu mày, nghĩ muốn trực tiếp cúp máy, nhưng sau khi thấy hai chữ ‘Cậu Trần’ sừng sững hiển thị trên màn hình thì hơi chững lại, sau đó lập tức không chút đắn đo nghe máy.

Đây là lần đầu tiên Trần Đức chủ động gọi điện cho ông ta!
Bất luận thế nào, ông ta cũng phải nghe máy!
“Cậu Trần!”, giọng điệu Trương Thiên Dương đầy cung kính.

“Mười phút sau tôi sẽ đến văn phòng của ông có chuyện muốn hỏi, hãy giúp tôi chuẩn bị một phần tài liệu chi tiết về nhà họ Hàn ở Giang Bắc”.


“Nhà họ Hàn Giang Bắc?”, Trương Thiên Dương nghe được năm chữ này cũng ít nhiều do dự: “Được, tôi lập tức chuẩn bị, cậu Trần đang ở đâu, cần tôi cử người tới đón cậu không?”
“Không cần, tôi tự mình tới tập đoàn của ông”.

“Được, vậy cậu Trần, tôi kính cẩn chờ cậu đến”.

Trương Thiên Dương cúp điện thoại liền nói với mọi người trong phòng họp: “Cuộc họp hội đồng quản trị hôm nay dừng tại đây, lát nữa tôi sẽ kêu thư ký gửi những tư liệu quan trọng cùng những điểm chưa nói xong đến e-mail của các vị, nhớ chú ý theo dõi”.

Dứt lời, ông ta vội vã cầm điện thoại bước ra ngoài, để lại một đám người trong phòng họp hai mặt khó hiểu nhìn nhau.




Bình Luận (0)
Comment