Bát Gia Tái Thế

Chương 852

Chương 852

Ngay cả người vẫn luôn trầm lặng bình tĩnh như Lục Phong, lúc này trong mắt ông ta cũng có chút tán thành.

Thanh đao này quả thực không tồi.

Nhà họ Thành quả thực xứng với danh hiệu gia tộc đứng đầu Vân Bắc.

Kỳ Hàn và Kỳ Hồng đứng cách Trần Đức không xa, cả người không khỏi run lên bần bật, Thành Cực An quá vô sỉ, quá hèn hạ, thân là tiền bối vậy mà lại chơi xấu đánh lén!

Hơn nữa, không có chút gì gọi là nương tay!

Dồn hết sức lực mà đánh!

Bọn họ nhận ra thanh đao này, từ lâu đã nghe nói nhà họ Thành có một võ kỹ gọi là Đoạn Mệnh Đao!

Một nhát đao chém ra, mất mạng người!

Đây là tuyệt kỹ của nhà họ Thành!

Có nhất thiết phải dùng sức mạnh mạnh nhất, võ kỹ đỉnh nhất cộng thêm đánh lén để đánh với Trần Đức, một võ giả trong thế tục không?

Đây hoàn toàn là chặn đường sống của Trần Đức, quyết tâm dồn anh vào chỗ chết!

Mặc dù Kỳ Hàn, Kỳ Hồng, Kỳ Ngọc Thư và những người khác cảm thấy Trần Bát Hoang rất mạnh, rất lợi hại, mặc dù anh đến từ thế tục, nhưng thực lực của anh có thể nói là siêu phàm thoát tục.

Có điều…

Bọn họ không hề có suy nghĩ rằng Trần Đức có thể đỡ được đao này, đừng nói là Trần Đức, cho dù là Chu Hồng Vận vừa mới chết, hay nói cách khác, có thêm một Chu Hồng Vân khác cũng tuyệt đối không đỡ được!

Một đao này của Thành Cực An là bất khả chiến bại ở Vân Bắc!

Lưỡi đao nhanh chóng lao về phía trước, gần như chạm vào tóc của Trần Đức.

Cũng chính lúc này, thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, bỗng nhiên Trần Đức có phản ứng rồi, anh quay người lại, không ai thấy rõ anh quay người như thế nào, nhưng vừa lúc lưỡi đao sắp chạm vào anh thì bóng lưng vốn dĩ đang đối diện với Thành Cực An quả thực đã xoay lại!

Sau đó, anh trực tiếp xông lên nghênh đón!

Không hề rút lui, cũng không né tránh, anh nhanh chóng giơ thanh đoản kiếm trong tay lên lao về phía thanh trường đao cực kỳ chói mắt, sắc bén không gì sánh được đó!

Thời gian trôi qua còn chưa đầy nửa hơi thở.

Dưới sự chú ý của mọi người, đoản kiếm và trường đao hoàn toàn tiếp xúc với nhau, ánh mắt Trần Đức sáng ngời, hét lớn: “Đoạn!”

Chỉ với một chữ, sau đó, có thể nhìn thấy rõ ràng, dưới kiếm của Trần Đức, thanh đao đó đột nhiên đứng im, kế đó…một tiếng răng rắc, mũi đao xuất hiện vết nứt, lưỡi dao xuất hiện vết nứt, chuôi đao cũng xuất hiện vết nứt…

“Bùm!

Trường đao đột nhiên vỡ vụn, giống như một bóng đèn điện bỗng nổ tung, một giây trước nó còn lóe lên tia sáng chói lóa, nhức mắt, giây tiếp theo đã đột nhiên nổ tung, vụt tắt, mờ mịt rồi rơi xuống đất.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, cả quá trình chỉ trong một nhịp thở, thanh đoản kiếm của Trần Đức không hề dừng lại mà lao thẳng vào giữa lông mày của Thành Cực An.

Thành Cực An chết đứng, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi vô tận, ngũ quan và thân hình rắn chắc bỗng đóng băng, giống như bị định thân, tay cầm đao cũng không ngừng run lên.

Bình Luận (0)
Comment