Bát Gia Tái Thế

Chương 920

Chương 920

“Thiên Kiếm Phong?”, Trần Nguyên Bình kinh ngạc.

“Được rồi, xem ra ông ấy sắp đột phá nhỉ?”

“Đúng vậy”.

Huyết Lãnh lạnh nhạt đáp lại một tiếng, đối với vị bạn già của thầy hắn không có chút gì gọi là nể mặt: “Ông ấy không đến, nhưng sẽ xem trận đấu thông qua kênh phát sóng trực tiếp trong nội bộ của ông”.

Trần Đức đứng bên cạnh khẽ cau mày, trong mắt tràn đầy thất vọng.

Vốn dĩ anh muốn đợi Phương Tâm Ngọc.

Nhưng Phương Tâm Ngọc lại không đến?

Anh gọi điện cho Lục Phong và hỏi một cách kỳ lạ: “Thiên Kiếm Phong là nơi nào, nằm ở đâu?”

“Thiên Kiếm Phong nằm ở Côn Luân Hư. Nơi đây được thiên nhiên ưu ái, là một nơi rất tốt để rèn luyện. Thông thường có người sắp đột phá, đều đến nhờ sức mạnh ở đó trợ giúp”, Lục Phong nhỏ giọng giải thích với Trần Đức.

Được thôi…

Xem ra, muốn giết Phương Tâm Ngọc thì nhất định phải đến Côn Luân Hư.

Đối với sự lạnh nhạt thờ ơ của Huyết Lãnh, Trần Nguyên Bình có chút khó xử, nhưng lại không cảm thấy khó chịu hay bực tức chút nào, theo suy nghĩ của ông ta thì kẻ mạnh nên như thế này.

“Huyết Lãnh, lần này tôi đặc biệt đến đây thăm cậu là muốn giới thiệu với cậu một vị sư tỷ”, Trần Nguyên Bình gọi Ức Thư Huyên qua: “Cô ấy tên là Ức Thư Huyên, là một đệ tử có tư chất không tồi ở ngoại viện chúng tôi, sau này cậu vào học viện Vô Song thì cô ấy chính là sư tỷ của cậu”.

“Ồ”.

Huyết Lãnh nhìn Ức Thư Huyên, trong mắt khẽ lóe lên tia sáng, Ức Thư Huyên quả thực là một cực phẩm, bình thường chỉ cần Huyết Lãnh muốn thì bất kỳ loại phụ nữ nào cũng có thể chiếm được, người bám dính lấy hắn cũng nhiều không đếm xuể, bởi vì không thiếu cho nên hắn không thèm để ý, cũng không hứng thú.

Nhưng, vẻ đẹp của Ức Thư Huyên vẫn khiến hắn bị thu hút.

Như vậy cũng để tưởng tượng Ức Thư Huyên xinh đẹp quyến rũ đến mức nào. Khóe miệng Huyết Lãnh khẽ nhếch lên, ánh mắt hung hăng dời về phía Ức Thư Huyên, chào hỏi cô ta: “Xin chào!”

Đây là người duy nhất hắn chủ động chào hỏi.

“Xin chào!”, Ức Thư Huyên cũng nhếch miệng cười, cho đến thời điểm hiện tại, cô ta vẫn là khá hài lòng với Huyết Lãnh, thực lực mạnh như vậy, chưa nói đến chuyện có rung động hay không, ít nhất cũng không chán ghét.

Đối với sự hung hãn của Huyết Lãnh, còn thẳng thắn hơn ánh mắt lúc trước của Trần Đức, cô ta trực tiếp bỏ qua không so sánh sữa, thứ nhất, hai người không thể nào so sánh được.

Thứ hai, ánh mắt của Trần Đức xem cô ta giống như một đồ vật mà tán thưởng, anh không hề thực sự quan tâm đến cô ta, cô ta luôn cảm thấy Trần Đức đang giả vờ, cố ý dùng ánh mắt đó để thu hút sự chú ý của cô ta.

Còn Huyết Lãnh lại khác, rõ ràng là mê mệt vẻ đẹp của cô ta, bộc trực, thẳng thắn, thực sự không có bất kỳ sự che đậy nào.

Bị cường giả mê đắm sắc đẹp của mình, điều này không những không khiến Ức Thư Huyên chán ghét mà thậm chí còn có một chút thích thú.

“Sư tỷ, đợi tôi thi đấu xong giành chiến thắng, chúng ta lại trò chuyện nhiều hơn nhé”, Huyết Lãnh tự tin, chắc chắn nói.

Bình Luận (0)
Comment