FULL - HOT - LS Q.Sự - Bất Hủ Đại Hoàng Đế - FULL - Sa Mâu | Bàn Long Hội - Created with GetTextFromHtml-V1.5.5 - Written by Mkbyme
Trang 154# 1
Chương 306: Chiến Dịch Qua Sông Bắt Đầu
VIPTruyenGG.com
=== oOo ===
Tháng 10, chính là thời điểm nước sông Phổ giảm xuống.
Làn gió mang theo hơi ẩm thổi qua, dần dần tạo thành một trận mưa phùn kéo dài, những khu rừng tươi tốt ở hai bên bờ trở nên mờ ảo dưới màn sương.
Lưu lượng nước sông dồi dào, đại biểu việc nơi này sẽ không sợ bị hạn hán, thổ nhưỡng cũng hết sức phì nhiêu. Ngày bình thường chính là lúc những lão nông đang cày ruộng, lấy chút hoa quả mùa đông.
Mà nay chiến tranh xảy ra, người dân hai bờ sông cũng không có gan ở lại đây, thôn trang trống trơn hoang vu, dân chúng đã sớm đi chạy nạn.
Ở trên thế giới này, quan phủ quý tộc và tầng lớp bình dân phân biệt rất rõ ràng, quân binh tướng sĩ và dân chúng tay không tấc sắt, cũng là hai loại khái niệm khác nhau.
Đối với dân chúng thì chiến tranh liền chạy nạn, là lẽ bất di bất dịch, dù thắng hay thua cũng không liên quan nhiều tới bách tính. Thứ mà họ thật sự quan tâm là sau khi cuộc chiến kết thúc, tiền thuế sẽ tăng hay giảm.
Tuy nhiên, dựa theo tình hình quá khứ mà xem, nếu như Thương Quốc chiến thắng, cuộc sống dân chúng có thể sẽ tốt hơn.
Vào buổi tối, vô số mây đen dần dần tụ lại, cơn mưa liên miên đã ngừng.
Cho đến nửa đêm, nhóm thứ nhất của quân đoàn Thanh Long, tổng cộng có hơn năm vạn người do Đại Tướng quân Khuất Dũng chỉ huy, mang từng chiếc thuyền nhỏ đi tới bờ sông.
Một bên bờ sông dài liên miên mấy dặm, khắp nơi đều là tướng sĩ của quân đoàn Thanh Long.
Bây giờ, đã đến lúc thể hiện ra tư chất của những tướng sĩ quân đoàn Thanh Long.
Hơn năm vạn người không hề phát ra thanh âm lớn nào.
Tuy nói, quân địch không thể nào bố trí phòng thủ trên toàn khúc sông này, nhưng mà cũng có nhiều đội thám báo tuần tra, vì vậy vẫn phải đảm bảo cẩn thận thì hơn.
Tiếng thả thuyền xuống nước...
Năm vạn quân sĩ từ từ mà đi, ngay cả ngựa theo ở phía sau cũng được buộc miệng bởi dây thừng. Những chiến mã kia trừ từng tiếng kêu nhỏ ra, cũng không hề phát ra tiếng vang lớn nào.
Sau khi đi mấy dặm, Vệ Trung Toàn đứng ở chỗ cao, quan sát nhất cử nhất động của bờ đối diện.
Tất cả mọi người rất khẩn trương, dù sao cũng là lần đầu tiên chiến đấu vượt sông, mặc dù quá khứ từng có đợt thao luyện như vậy, nhưng mà vẫn là lần đầu tiên vận dụng trong thực chiến.
Không nói những chuyện khác, lần này dẫn dắt đại quân Thanh Long chính là người có tư lịch dày nhất - Đại Tướng quân Khuất Dũng, có sự hiện diện của người được coi là Phó Soái này cũng đủ thấy sự coi trọng của cả đội quân đối với chuyện này.
Có thể bình an qua sông hay không, quyết định rất lớn đến việc nắm giữ quyền chủ động trong chiến sự lần này.
Lúc này, chính là trời thu.
Khí trời bình thường, nước sông cũng không lạnh.
Nhưng mà, mặt sông rộng ít nhất mấy trăm mét, muốn bơi qua cũng không dễ dàng.
Đội ngàn người thứ nhất lên thuyền nhỏ, chậm rãi vượt qua sông.
Nhiệm vụ của bọn họ chính là tiêu diệt nhanh quân thám báo của địch khi xuất hiện, phòng ngừa tin tức lan truyền, bảo vệ đại đội tiếp theo qua sông thành công.
Hơn nửa đêm, mây đen tiêu tán, ánh trăng rọi khắp mặt nước.
Chuyện này chính là một khiêu chiến không nhỏ đối với đại quân qua sông.
Thông qua ánh trăng mờ rọi xuống, rất dễ thấy những chiếc thuyền nhỏ giữa sông.
- Có quân địch!!
Bỗng nhiên, phía xa có ánh sáng của một cây đuốc, một đội thám báo lớn tiếng kêu lên.
Bị lộ rồi!
- Qua sông!
Khuất Dũng ra lệnh, năm vạn đại quân cùng lúc xuất phát, ngàn chiếc thuyền khởi động.
Một chiến dịch qua sông hùng vĩ, bắt đầu!
Số lượng thuyền bè có hạn, trên thực tế đại quân cũng không có khả năng chế tạo thuyền bè cho cả hai mươi vạn đại quân cùng qua sông, cho nên việc để năm vạn đại quân xuất phát trước, cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ.
Rất nhanh, quân Tấn liền chạy tới, chí ít cũng có mấy vạn người.
Hơn nữa, đây vẫn chỉ là một phần quân đội, phía sau khẳng định càng có nhiều quân sĩ chạy tới hơn nữa.
Một trận đại chiến máu tanh bùng nổ!
Phía sau, Vệ Trung Toàn cũng rất lo lắng. Bộ đội ở phía trước rất quan trọng, việc có thể đứng vững ở phía đối diện hay không, có quan hệ tới việc thương vong của đại quân và thành bại của việc qua sông.
- Xuất phát!
Nếu đã bị lộ, cũng không cần thiết phải ẩn núp nữa. Vệ Trung Toàn ra lệnh một tiếng, toàn bộ tướng sĩ còn lại chạy về hướng bờ sông, tùy thời chuẩn bị qua sông.
Loại cảnh tượng này, giống như là lúc xếp hàng lấy cơm vậy, người trước mặt thành công qua sông rồi, mới đến phiên người kế tiếp...
Tiếng chém giết, tiếng kêu thảm thiết truyền tới từ phía đối diện.
Ước chừng sau một nén nhang, đại quân mà Khuất Dũng thống lĩnh cuối cùng cũng đứng vững ở bờ đối diện.
Đã muộn thế này, quân chủ lực của địch khẳng định còn đang trong giấc mộng, muốn chạy tới nơi này cần có thời gian nhất định, cho nên việc xem xét thời gian là chuyện hết sức quan trọng.
Vấn đề là, hai mươi vạn đại quân không thể ở một chỗ. Nếu không, đến khi quân địch đến, vậy thì không phải là vượt sông đánh một trận, mà là bị bao vây đến chết.
...
Doanh trại quân Tấn.
Một vị thiếu nữ mi thanh mục tú, bước chân nhẹ nhàng vào bên trong.
Dẫu sao cũng là một người từng theo quân tham gia mấy chục lần chiến sự, Trâu Cát biết làm thế nào để trải qua sự buồn chán trong quân đội. Có một vị Đại tướng như Tuân Ngô ở đây, cả người hắn liền vô cùng ung dung, rốt cuộc cũng có cơ hội buông thả một chút.
Ban ngày, hắn ra lệnh cho mấy người tâm phúc đi đến mấy thôn trang gần đó tìm một chút, xem có thể tìm được mấy cô gái hay không, sau đó hóa trang thành sĩ tốt rồi đưa đến quân doanh.
Không nghĩ tới, hiệu suất làm việc của những người đó lại cao như vậy. Thiếu nữ trắng nõn nà, tuy không phải nhan sắc khuynh thành, nhưng cũng coi là tiểu mỹ nhân rồi.
Bước lên tấm thảm trải trên sàn, nữ tử đỏ mặt, nhẹ nhàng lột sạch quần áo trên người, sau đó bưng tới một chậu nước ấm, cả người không có một mảnh vải, lau thân thể cho Trâu Cát.
Sau đó, theo sự chỉ dẫn của Trâu Cát, chui vào chiếc chăn bông mềm.
Kết thúc màn ân ái thở dốc kịch liệt, Trâu Cát ôm thân thể mềm mại non nớt của nữ tử, phát ra tiếng ngáy nặng nề.
Đang chìm trong giấc mộng, một tiếng hô to đột ngột phát ra, một tên tướng sĩ xông vào trong soái trướng.
- Ah!
Thiếu nữ hét một tiếng chói tai, nàng vốn lo sợ bất an, nhất thời hốt hoảng ôm đầu kêu to.
Trâu Cát liền xoay mình ngồi dậy, thô lỗ mắng một câu:
- Tiện nhân, kêu la cái gì!
Nữ tử run lẩy bẩy, mềm mại ôm chặt lấy Trâu Cát.
Trâu cát nhìn một chút, sự tức giận dâng lên trong lòng, đang muốn mở miệng mắng to thì thấy mặt tướng sĩ kia hốt hoảng nói:
- Đại Tướng quân, quân Thương qua sông rồi!
Qua sông?
Trâu Cát sửng sốt một chút, lập tức chú ý tới bên ngoài. Tiếng người tiếng ngựa vang lên không dứt, không biết còn tưởng rằng cháy doanh trại rồi.
Nhất thời Trâu Cát đổ mồ hôi lạnh. Hai quân chỉ có cách một con sông, hoặc là không qua sông, còn một khi qua sông thì khẳng định sẽ phải khai chiến. Nếu như quân Thương qua sông thành công, mà bên mình còn chưa kịp phản ứng, nói không chừng sẽ lập tức bị quân Thương tiến đánh.
Nhớ tới những trận kỳ tập của quân Thương, Trâu Cát liền cảm thấy da đầu tê dại. Năm đó hơn một vạn quân Thương tấn công hơn mười ba vạn đại quân của Thịnh Quốc, san bằng toàn bộ quân doanh. Hôm nay ở bờ bên kia có hai mươi vạn quân Thương, coi như không diệt được một trăm vạn đại quân này, nhưng cũng có thể tạo ra tổn thất không thể vãn hồi.
Đột nhiên đẩy thiếu nữ bám chặt trong lòng ra, nhảy xuống giường rồi hô lớn:
- Mau! Mặc áo giáp! Đi mời Tướng quân Tuân Ngô!