Bất Hủ Kiếm Thần

Chương 105

- Chung quy tuổi của Hải Tinh còn quá nhỏ, chỉ là thân thể phàm thai, không nhịn được Long Tiên quả này rửa tội, dường như mọi chuyện đã vượt qua dự tính của ta!

Lâm Dịch trong đầu hiện lên suy nghĩ này, trong lòng căng thẳng, cau mày, rơi vào trầm tư.

Dường như dược lực của Long Tiên quả này có chút mạnh, so với những ghi chép trên sách cổ còn có hiệu quả kịch liệt hơn. Thế nhưng nếu Hải Tinh có thể sống mà vượt qua, nhất định sẽ đánh được cơ sở vững chắc trên con đường tu tiên sau này.

Ánh mắt của Lâm Dịch hiện lên vẻ không kiên nhẫn, lại tỉnh táo dị thường, trong lòng thầm nghĩ:

- Chờ một chút, Hải Tinh chống đỡ được càng lâu thì thu hoạch sẽ càng lớn, thân thể, xương cốt, linh tính cũng được đề cao đến cực hạn!

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Hải Tinh vẫn đang cắn chặt răng chống đỡ, nhưng thân thể của hắn đã đạt đến cực hạn, nếu tiếp tục chống đỡ thì cũng không chịu đựng được năng lượng của Long Tiên quả, sẽ bạo thể mà chết.

Mặt mày Hải Tinh đã vặn vẹo tới mức có chút dữ tợn, thừa nhận thống khổ to lớn, nhưng không phát ra một chút thanh âm nào cả, khóe miệng tràn ra vết máu nhè nhẹ.

Hải Tinh quật cường nhìn Lâm Dịch, nhìn loại ánh mắt cổ vũ trong mắt của Lâm Dịch.

Dường như qua trăm năm, thân thể Hải Tinh run rẩy, mí mắt dần dần sụp xuống, thân thể đã bắt đầu bành trướng hướng ra phía ngoài, mắt thấy sắp nổ tung.

Lâm Dịch không đợi được nữa mà tiến lên phía trước, trực tiếp rót một đạo linh lực màu lam nồng nặc vào trong cơ thể của Hải Tinh, đây là linh lực do đoạn kiếm thần bí phun ra nuốt vào, so với linh lực của tu sĩ bình thường còn ngưng thực hơn nhiều.

Thân thể Hải Tinh trải qua cỗ linh lực này dũng mãnh tiến vào, thân thể bành trướng dần dần khôi phục, trong mắt Hải Tinh đã từ từ khôi phục lại vẻ tỉnh táo, vết rách trên người đã khép lại.

Lâm Dịch yên lòng, bàn tay đặt lên đỉnh đầu của Hải Tinh, liên tục rót linh lực vào trong cơ thể, tương trợ Hải Tinh vượt qua giai đoạn gian nan nhất này, đồng thời cũng đã cảm nhận được thân thể của Hải Tinh biến hóa.

Thân thể Hải Tinh trải qua Long Tiên quả và Hóa long trì rửa tội, từ lâu đã thoát thai hoán cốt, dịch cân phạt tủy, trong cơ thể không có một chút khí tức phàm nhân nào cả. Trái lại còn có thêm một cỗ tiên khí mờ ảo và linh vận.

Khí tức như vậy, ngay cả thân thể Lâm Dịch cũng còn không có.

Thân thể Hải Tinh trở nên vô cùng cứng cỏi, mỗi một tấc cơ thể tràn ngập sức sống, trong tứ chi bách hài mơ hồ ẩn chứa tiềm năng vô tận, chỉ còn chờ Hải Tinh đi đào móc tiềm năng mà thôi.

- Long Tiên quả thật là nghịch thiên!

Trong lòng Lâm Dịch thầm khen một tiếng.

Lúc này Hải Tinh không nói ra lời, chỉ dùng ánh mắt để biểu đạt cảm kích với Lâm Dịch.

Nhưng lúc này, nước ao đã dần dần bị Hải Tinh hấp thu hầu như không còn, trong ao trở nên khô cạn, mãi đến khi không có một giọt nước nào nữa, mà thân thể của Hải Tinh vẫn đang tiếp tục biến hóa.

Tay của Lâm Dịch mới muốn rời khỏi đỉnh đầu của Hải Tinh thì dị biến nổi lên!

Năng lượng của Long Tiên quả vốn là một đám lửa, sau khi nước ao tiêu hao hầu như không còn, đám lửa này đã tiêu hao không sai biệt lắm, chỉ còn lại một giọt năng lượng lớn chừng bằng móng tay.

Một giọt!

Đồng tử của Lâm Dịch chợt co rút lại, thật sự là một giọt!

Một giọt máu màu đỏ tươi!

Sắc mặt Lâm Dịch đại biến, thần thức nhanh chóng dò xét, chợt vừa tiếp xúc, cả người Lâm Dịch run lên, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Bên trong tràn ngập năng lượng vô cùng cuồng bạo, rầm rộ, đụng tới thần thức của Lâm Dịch, trong nháy mắt đã đưa ra phản kháng rất cực đoan, giống như nhấc lên sóng lớn kinh thiên, ở trong giọt máu lớn bằng móng tay này, tiếng sóng cuồn cuộn không ngừng vang lên, tiếng rồng ngâm không ngừng xuất hiện!

Thần thức của Lâm Dịch và giọt máu này tiếp xúc trong nháy mắt, giống như gặp được một đầu thần long uy thế vô song. Toàn thân long thân trắng như tuyết, nhưng trên lưng rồng lại là sống lưng màu vàng, sừng rồng cũng là màu vàng chói mắt, bốn cái long trảo vô cùng sắc bén, đầu rồng giơ lên trời, xoay quanh bắn lên trên, phát ra từng trận tiếng long ngâm gào thét bất khuất.

- Cái này... Chẳng lẽ là một giọt máu rồng?

Trong mắt của Lâm Dịch lóe lên vẻ không thể tưởng tượng được nổi, lẩm bẩm.

Mặc dù trên sách cổ có ghi chép về Long Tiên quả, nhưng hiệu quả cụ thể sau khi dùng và chi tiết cụ thể trong đó lại không có ai biết được. Cho nên Lâm Dịch cũng không biết, cho nên khi hắn thấy giọt máu này, tâm thần cũng chấn động theo.

Lâm Dịch nghĩ tới truyền thuyết trong cổ tịch kia, lúc đó hắn còn có hoài nghi, rốt cuộc là loại bảo vật gì có thể khiến cho một phàm nhân hoàn toàn thoát thai hoán cốt, trong khoảng thời gian ngắn tấn chức trở thành cường giả vô địch.

- Nếu như đây thực sự là một giọt máu rồi, có thể tương lai của Hải Tinh thực sự không thể đong đếm.

Lâm Dịch tu luyện Dịch Kiếm tâm pháp, giỏi về nắm chắc thế cục, đối với tất cả mọi chuyện, cũng sẽ có dự đoán của chính mình, phát hiện ra chân tướng sau cùng sau khi phá kén.

- Có thể tinh hoa chân chính của Long Tiên quả là giọt máu cuối cùng này!

Lâm Dịch nghĩ tới đây, miệng nở nụ cười mừng rỡ, Hải Tinh có phen cơ duyên này, quả thực được xưng là nghịch thiên cải mệnh, trước nay chưa từng có.

Trong đầu suy nghĩ cũng chỉ là trong phút chốc, giọt máu thoát khỏi thần thức của Lâm Dịch, nhanh chóng đánh về phía trái tim của Hải Tinh.

- Phanh!

Rất khó tưởng tượng ra được lại có một tiếng vang lớn như vậy, đúng là thanh âm mà máu va chạm với trái tim phát ra.

Hải Tinh rên lên một tiếng đau đớn, hai mắt đột nhiên trợn trừng, cũng không khống chế được nữa mà ngửa mặt lên trời huýt sáo dài, trong thanh âm lại xen lẫn một tia long ngâm như có như không.

Loại cục diện này, Lâm Dịch cũng bó tay chịu chết. Hắn không có chút biện pháp nào đối với giọt máu kia, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn nó dung nhập vào trong trái tim của Hải Tinh.

Trái tim của Hải Tinh được giọt máu này sáp nhập vào bỗng nhiên dừng lại, không hề nhảy lên nữa, nửa ngày sau, đột nhiên nhảy một cái, sau đó bắt đầu nhảy lên kịch liệt.

Mỗi một lần nhảy lên sẽ tuôn ra một dòng máu mới mạnh mẽ, bên trong xen lẫn Long Khí nồng nặc, cuồng bạo bá đạo, dũng mãnh tiến vào tứ chi bách hải, chảy qua kinh mạch, tiến hành một lần thay máu trước nay chưa từng có.

Đây là một chuyện tốt, cơ duyên lớn lao, nhưng thân thể của Hải Tinh trải qua Long Tiên quả rèn luyện cho nên không thể chịu đựng được năng lượng của giọt máu này.

Huyết quản bị vỡ thành từng mảnh nhỏ, máu rót vào trong cơ thể, cơ thể dùng một loại tốc độ khó có thể tưởng tượng ra được trở nên mạnh mẽ, nhưng loại tốc độ này quá nhanh, thế cho nên thân thể căn bản không chịu nổi, cơ thể lần nữa bị nổ tung, cả người Hải Tinh nhuốm máu, dáng vẻ rất thê thảm.

Cột sống của Hải Tinh bị máu dính lên, một đoạn chặn xương sống nhanh chóng nở ra, giống như có một con rồng bám vào sau lưng, đầu của Hải Tinh như biến thành đầu rồng, phát ra từng tiếng thảm thiết.

Năng lượng trong giọt máu này quả thực quá mức cuồng bạo và bá đạo, thân thể của Hải Tinh căn bản không chịu nổi, hai mắt của hắn chứa đầy tơ máu, cả người tản ra Long Khí thảm liệt bất khuất, cỗ khí tức này càng ngày càng mạnh, thế nhưng khí tức sinh mệnh của Hải Tinh lại càng ngày càng suy yếu.

Giọt long huyết này không quan tâm tới thể chất của Hải Tinh, chỉ biết mạnh mẽ dung hợp đề thăng nó lên mà thôi.

Thậm chí Lâm Dịch còn sinh ra một loại ảo giác, như đầu thần long này đang gào thét, nếu như ngươi không chịu nổi máu của ta, vậy ngươi căn bản không xứng với truyền thừa của nó!

- Một giọt long huyết thật là bá đạo!

Lâm Dịch không ngừng rót linh lực vào trong cơ thể của Hải Tinh, nhưng linh lực chảy qua kinh mạch vẫn không thể ngăn cản long huyết tàn sát bừa bãi trong cơ thể Hải Tinh. Nếu cứ hao tổn như vậy nữa, Hải Tinh sẽ không chịu nổi long huyết mà ngã xuống.

Hải Tinh đã đau đến mức cả người run rẩy dữ dội, hai đầu gối quỳ xuống đất, hai tay cắm chặt vào trong bùn đất, trong miệng phát ra từng tiếng gầm nhẹ mơ hồ không rõ.

Lâm Dịch nhìn dáng vẻ của Hải Tinh, cũng không có biện pháp nào cả. Thời gian từ từ trôi qua, khí tức của Hải Tinh ngay càng yếu ớt, mà long huyết vẫn không có chút thương tiếc nào đối với Hải Tinh, vẫn đấu đá lung tung trong cơ thể hắn, mạnh mẽ cải thiện thân thể, mạnh mẽ thay đổi máu của hắn.

- Không được, phải giúp Hải Tinh sống qua cửa ải này, không thể tiếp tục như vậy nữa!

Lâm Dịch híp hai mắt, trong đầu vận chuyển rất nhanh, đang tự hỏi phương pháp giải quyết.

Đột nhiên, trong đầu Lâm Dịch lóe lên linh quang, nghĩ đến một biện pháp.

Biện pháp này là biện pháp bất đắc dĩ, Lâm Dịch cũng không biết rốt cuộc có hiệu quả hay không, nhưng đáng để thử một lần.
Bình Luận (0)
Comment