Bất Hủ Thần Vương

Chương 216

Trong động phủ số một, Nhậm Thương Khung cùng Bắc Cung Dao không có đắc chí. Khi đứng trên độ cao như bọn hắn, đánh bại Nguyên Tông Sư, cũng không đáng để cuồng hỉ.

- Thương Khung, Nguyên Tông Sư trải qua lần này, sẽ thu liễm rất nhiều.

Nhậm Thương Khung cười nói:

- Trảm Không Đạo truyền nhân, có thể tiến có thể lui, mới là đáng sợ nhất. Nguyên Tông Sư này, huynh không hy vọng hắn là đối thủ của chúng ta trong tương lai. Bất quá bây giờ xem ra, hết thảy đã không có lựa chọn nào khác.

Bắc Cung Dao lông mi khẽ động:

- Thương Khung, huynh chắc chắn truyền nhân Trảm Không Đạo là Nguyên Tông Sư?

- Nhất định là hắn.

Nhậm Thương Khung cười nhạt nói:

- Mặc dù huynh không biết hắn làm như thế nào, nhưng huynh có thể trăm phần trăm khẳng định, truyền nhân Trảm Không Đạo, nhất định là hắn.

Bắc Cung Dao khẽ gật đầu:

- Muội cũng có một loại trực giác như vậy, bất quá muội cũng không rõ ràng lắm, nếu như là hắn mà nói, thời điểm Tề Vân Trần bị giết, huynh không phải cùng Nguyên Tông Sư ở một chỗ sao? Hắn sao có thể phân thân đi giết Tề Vân Trần?

- Đây chính là chổ mà huynh khó hiểu nhất.

Nhậm Thương Khung cười khổ:

- Mà thôi, không tnên nghĩ nữa. Cho dù hắn là truyền nhân Trảm Không Đạo, thì sao nào? Hạ lão đầu của Âm Dương Đạo từng nói, thiên tài quật khởi, cũng chỉ có thiên tài mới có tư cách làm đá kê chân. Đối thủ cường đại, mới có thể hiện ra cường giả chân chính. Nếu như vĩnh viễn cùng đối thủ tầm thường dây dưa, chỉ sợ khó thành đại khí.

Bắc Cung Dao mỉm cười, gật gật đầu.

- Tốt rồi, huynh đã phát ra hiệu lệnh, Nguyên Tông Sư sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Huống chi hắn vừa mới bại trong tay muội, sĩ khí hạ thấp, tạm thời sẽ không gây chuyện thị phi gì.

Bắc Cung Dao gật đầu, bỗng nhiên nói:

- Thời điểm Nguyên Tông Sư này cùng muội đối chiến, chưởng thứ ba thực lực tăng thêm năm lần, nhưng đó không phải là dấu hiệu của Thiên Cương viên mãn, thật kỳ quái.

- Không có gì kỳ quái cả, ha ha. Chính nhờ chi tiết đó, ta mới khẳng định hắn là truyền nhân của Trảm Không Đạo. Có lẽ mọi người đều không nhìn thấy, nhưng ta lại thấy rất rõ. Lúc muội cùng hắn đánh xong chưởng thứ hai, hắn vừa lui về phía sau, liền phục dụng một viên đan dược. Viên đan dược kia, làm cho thực lực của hắn lập tức tăng lên nam lần. Đan dược như vậy, tuyệt đối là nghịch thiên, chỉ sợ cũng chỉ có Đại Đạo cấp cường giả, mới có thể có được!

- Thương Khung, huynh nói là, Vưu Thiên Chiến tiền bối, cho Nguyên Tông Sư đan dược?

Bắc Cung Dao giật mình.

- Chỉ sợ tám phần là như thế.

Hai người nhìn nhau cười cười.

Khâu khảo hạch thứ năm, đúng hạn đã đến.

Chủ trì khâu này, là Phó thống lĩnh thứ hai của Nghênh Tân Các, Khúc Trung Hòa!

Cũng là một trong ba đại cự đầu của Nghênh Tân Các, rất gần với Nghênh Tân Các thống lĩnh Nguyên Bạch Lộc, cùng với đệ nhất Phó thống lĩnh Bộ Thương Lãng.

Với tư cách một trong thập đại vương bài đệ tử của khảo hạch lần trước, Khúc Trung Hòa ở trong thập đại đệ tử bài danh thứ chín.

Nhưng mà, có thể trở thành vương bài đệ tử, mặc dù là tên thứ chín, cũng tuyệt đối là thiên tài hơn người.

Khúc Trung Hòa này, là Cửu Chuyển Kim Đan, mặc dù cảnh giới chưa vững chắc, nhưng chỉ cần là Cửu Chuyển Kim Đan, liền đủ cho hắn ở đây có được một vị trí.

Cũng bởi vì vậy, hắn mới có tư cách trở thành Phó thống lĩnh của Nghênh Tân Các.

Nghênh Tân Các mặc dù chỉ là một phân chi của Nguyệt Hoa Điện, nhưng là chỗ rất quan trọng. Mà Nguyệt Hoa Điện, là một trong Thiên Các Thập điện!

Khúc Trung Hòa là Nghênh Tân Các Phó thống lĩnh, ở trong Nguyệt Hoa Điện, cũng coi là một nhân vật.

Thấy Khúc Trung Hòa tự mình chủ trì khâu khảo hạch thứ năm này, rất nhiều đệ tử không khỏi có chút khẩn trương, trong đám người xuất hiện một tia bạo động.

Khúc Trung Hòa dáng người trung đẳng, thần thái bình thản, nhưng thực lực Cửu Chuyển Kim Đan, làm cho hắn có được vô tận uy nghiêm.

Những thượng giới đệ tử đứng ở hai bên hắn, kể cả Tam Anh Tứ Kiệt, Thập Tam Thái Bảo, nguyên một đám cung cung kính kính.

Mặc dù đều là thủ hạ tâm phúc của Nguyên Bạch Lộc, nhưng Khúc Trung Hòa mới là tâm phúc số một, những người khác, đều lấy Khúc Trung Hòa làm hạch tâm.

Khúc Trung Hòa ngữ khí không nhanh không chậm, mang theo vài phần hiền hoà:

- Chư vị, thật cao hứng khi nhìn thấy các ngươi vượt qua kiểm tra, đi vào khâu khảo hạch thứ năm. Hi vọng các ngươi có thể vượt qua để tiến vào Thập điện.

Mọi người đều biết, tất cả đệ tử khảo hạch mới, thông qua khảo hạch, liền được Thiên Các tổng bộ công nhận, phân phối đến Thiên Các Thập điện.

Thiên Các Thập điện, cũng có phân chia cao thấp.

Nhưng mà, muốn đi vào Thiên Các Thập điện, nhất định phải thông qua khâu khảo hạch thứ năm, phải thu phục một đầu Linh Thú làm tọa kỵ.

Bởi vì, các động phủ của Thiên Các, đều là huyền phong ở không trung. Cùng môn phái khác hoàn toàn bất đồng. Môn phái khác, lựa chọn Linh Địa ở mặt đất, mở động phủ, thành lập đạo thống.

Mà Thiên Các là một trong số ít những đạo thống ở Thiên Trạch thế giới, mở Linh Địa trên không trung, thành lập đạo thống.

Bởi vậy, Thiên Các tổng bộ, phải dựa vào phi hành mới có thể thông hành.

Nhưng mà, cho dù là Thiên Nhân cảnh cường giả mạnh nhất, Cửu Chuyển Kim Đan cấp bậc, đều khó có khả năng nắm giữ kỹ năng phi hành.

Phi hành, là một môn thần thông, bất kể là dựa vào ngự kiếm phi hành, hay là bản thân ngự khí phi hành, phải thoát khỏi Thiên Nhân cảnh, tiến vào Thần Thông cảnh, mới có thể nắm giữ.

Bởi vậy, trước khi tiến vào Thần Thông cảnh, muốn ở giữa các huyền phong của Thiên Các phi hành, nhất định phải có Linh Thú làm tọa kỵ.

Đương nhiên, cấp bậc Kim Đan cường giả, ở đất bằng phi hành trong thời gian ngắn thì không có vấn đề. Nhưng mà ở nơi này cấm chế trùng trùng, không cẩn thận có mà tan xương nát thịt.

Thần Thông cảnh, mới là cảnh giới có thể nắm giữ thần thông phi hành!

Các đệ tử dưới đài, một mảnh xôn xao, châu đầu ghé tai lẫn nhau, xì xào bàn tán. Nội dung khâu khảo hạch thứ năm, tất cả mọi người rất tinh tường.

Đồng dạng, tính nguy hiểm của khâu này, mọi người cũng biết rõ.

Bốn khâu trước, khâu thứ nhất cùng thứ hai, chỉ có bị loại, không có khả năng chết. Khâu thứ ba cùng thứ tư, có nguy hiểm đào thải, cũng có nguy hiểm táng mạng.

Mà khâu thứ năm này! Đã có nguy hiểm đào thải, cũng có nguy hiểm táng mạng, mà độ nguy hiểm này, so với trước muốn tăng lên mấy lần.

Không thu phục Linh Thú được, là thất bại, sẽ bị loại bỏ.

Trong quá trình thu phục Linh Thú, chẳng những gặp phải đối thủ, cũng phải đối mặt với phản công của Linh Thú.

Khâu thứ năm này, trong sáu khâu khảo hạch, nguy hiểm nhất, độ khó lớn nhất, tỉ lệ tử vong cao nhất.

Hôm nay, trải qua tầng tầng đào thải, lúc đầu hơn hai nghìn người, bây giờ chỉ còn lại không tới một nghìn người.

Khúc Trung Hòa cũng chú ý tới cảm xúc của đệ tử phía dưới, thản nhiên nói:

- Con đường Võ đạo, xương trắng chất đống. Nếu như các ngươi không có giác ngộ sinh tử, vậy thì hãy buông tha, rời khỏi Đại Vương Ốc Sơn. Nếu có sinh tử giác ngộ, ta cũng có thể nói cho các ngươi biết. Tỉ lệ tử vong của cửa ải này, ít nhất ngoài hai thành. Các ngươi một nghìn người đi, có thể trở về, sẽ không vượt qua tám trăm người, thậm chí có thể thấp hơn sáu trăm người, hết thảy phải xem vận mệnh của các ngươi. Đương nhiên, nếu như các ngươi có thể thông qua cửa ải này, đến khâu thứ sáu, xông Nguyệt Hoa Lâu, sẽ không còn nguy hiểm nữa, lượng sức mà đi.

Khâu thứ sáu, xông Nguyệt Hoa Lâu, đẳng cấp càng cao, thành tích càng lớn, bài danh càng cao, sẽ được Thập điện tranh dành, vị trí sẽ hiển hách hơn.

Đây là sự tình lượng sức mà đi, xác thực nguy hiểm không có.

Nói cách khác, cửa thứ năm này, là khâu khảo hạch có tính nguy hiểm lớn nhất. Bất quá nguy hiểm càng lớn, cơ hội cũng càng lớn.

Chỉ cần thông qua được cửa thứ năm này, tiến vào Thiên Các coi như là chuyện ván đã đóng thuyền. Đạt được Nguyệt Hoa Huân Chương, cũng là nắm chắc.

Vừa nghĩ tới Nguyệt Hoa Huân Chương, đệ tử khảo hạch đến từ bên ngoài, nguyên một đám cực kỳ hưng phấn. Ai cũng biết, một khi đạt được Nguyệt Hoa Huân Chương, truyền trở về gia tộc, đó chính là đại sự làm rạng rỡ tổ tông, có thể để cho tử tôn hưởng phúc!

Nguyệt Hoa Huân Chương, tượng trưng cho thiên tài, tượng trưng cho vinh quang

Xoa tay, tất cả đệ tử khảo hạch đều kích động.

Khúc Trung Hòa cũng không thích nói nhảm, nói:

- Trong vòng ngàn dặm Vân Bích Nhai, sẽ toàn bộ mở ra. Như thế, kỳ ngộ của các ngươi sẽ có rất nhiều, có thể nắm chắc hay không, phải xem phúc duyên các ngươi, cùng hiệu quả tu luyện trong khoảng thời gian này. Phía dưới, mỗi một đệ tử, theo bài danh mới nhất trật tự, lên đài nhận lấy Hàng Linh Phù. Nhớ kỹ, thu phục Linh Thú, không thể khinh xuất. Nhất định phải nhắm trúng yêu đan, mới dán Hàng Linh Phù vào, một khi Hàng Linh Phù này có hiệu lực, các ngươi nắm bắt cơ hội thành lập khế ước. Từ nay về sau, Hàng Linh Phù sẽ không ngừng xói mòn yêu khí, linh khí không ngừng tăng thêm, trở thành Linh Thú tọa kỵ chính thức.

Đối với Hàng Linh Phù, Nhậm Thương Khung cũng có nghe thấy. Biết rõ tác dụng của vật ấy, hàng phục yêu thú làm tọa kỵ, trên lý luận có rất nhiều biện pháp.

Nhưng thường thấy nhất vẫn là dùng Hàng Linh Phù, khu trục yêu khí, đem yêu thú triệt để linh hóa, trở thành tọa kỵ của võ giả.

Đương nhiên, còn võ giả có đại thần thông, trực tiếp dựa vào thần thông bản thân, hàng phục yêu thú, khiến cho nó phục tùng, cũng có khối người.

Mặc dù Nhậm Thương Khung không biết mình cần dùng Hàng Linh Phù này hay không, nhưng lại không nghĩ phức tạp. Lần thứ hai bài danh, hắn là đệ nhất, bởi vậy là người đầu tiên tiến lên.

Khúc Trung Hòa cười nói:

- Nhậm Thương Khung, không tệ. Lần thứ hai xếp hàng thứ nhất, hi vọng ngươi lần này thu phục được một đầu Thiên Yêu cao cấp, không đến mức bôi nhọ bài danh số một của ngươi.

Nhậm Thương Khung cười cười, lui xuống.

- Bắc Cung Dao, ngươi cũng không tệ.

- Nguyên Tông Sư...

- Chung Thiên Tứ...

Các đệ tử, theo thứ tự bài danh đi lên nhận Hàng Linh Phù thuộc về mình.

Sau khi nhận lấy Hàng Linh Phù, rất nhiều đệ tử, bắt đầu hướng Vân Bích Nhai xuất phát. Nhậm Thương Khung cũng không cam chịu rớt lại phía sau, cùng Bắc Cung Dao dắt tay mà đi, hướng Vân Bích Nhai chạy đi.

Bất kể là Nhậm Thương Khung, hay là Bắc Cung Dao, đối với Vân Bích Nhai đều không xa lạ gì. Lần trước săn giết yêu đan, đây là nơi hai người lựa chọn!

- Ô Nha huynh, ta đã đến.

Nhậm Thương Khung tâm tình thật tốt, như muốn bay lơn trời cao!
Bình Luận (0)
Comment