Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 226

Túi không gian này hắn đã nhìn ra, số tiền bên trong nào có phải là hai mươi viên Hạ Phẩm Linh Thạch gì, mà là lên đến hai trăm viên.

Hai trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch!

Số tiền lớn đến như thế này, từ trước đến giờ sống mấy chục năm hắn cũng chưa từng trông thấy qua bao giờ, ngay cả khi nằm mơ hắn cũng không nghĩ mình sẽ có được nó.

Thế nhưng hôm nay vì một quyển Trận Pháp không được rõ lai lịch cho lắm, người thanh niên này lại đưa cho hắn số tiền lớn đến thế này.

Theo hắn nghĩ, tại sâu xa bên trong đó, đa phần là vị thanh niên này có ý giúp đỡ hắn nguyên nhân.

Hắn cũng là muốn trả lại cho đối phương, nhưng dường như đối phương lời nói không có ý nhận lại, còn sẽ làm cho bên cạnh ông chủ Mộ này sinh ra nghi hoặc.

Thế nên thôi, hắn chỉ có thể mặt dày nhận lấy, nhưng ân tình của người thanh niên này, đối với lại hắn, hắn là mãi không bao giờ quên.

"Dương thúc thúc ngài không cần khách khí!" Trần Vân Thanh cũng không có nhận cảm tạ của đối phương.

Hai trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch này là hắn dùng để mua lại Bát Phương Hổ Trận, nói đúng ra cái giá tiền này là có chút thấp so với lại giá trị thật sự của quyển Trận Pháp này, là Trần Vân Thanh hắn chiếm tiện nghi.

Hắn trong lòng là muốn đưa cho đối phương nhiều hơn nữa, thế nhưng hắn nghĩ lại không cần thiết, đối phương tu vi quá thấp, đưa cho đối phương hai trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch đã là một số tiền khổng lồ rồi.

Nếu mà đưa ra nhiều thêm, chẳng những không giúp đỡ được gì, ngược lại sẽ làm hại đối phương. Tiền tài động nhân tâm đạo lý này hắn vẫn là hiểu biết, thế nên để cho đối phương nhiêu đó tiền thôi, như sau này có duyên gặp lại, hắn giúp đỡ đối phương thêm một ít nữa vậy.

"Chật...Chật..! Thật sự có người bỏ ra hai mươi viên Hạ Phẩm Linh Thạch để mua một cái không rõ ràng Trận Pháp hay sao?" Nhìn hai người kia dần đi xa, Mộ Táng cũng quay lại cửa hàng nhỏ của mình, không khỏi chép miệng nói nhỏ.

Hắn làm ăn bao nhiêu năm, có chuyện gì chưa từng nhìn thấy qua, bức họa trục Trận Pháp kia, theo như hắn thấy có đến chín mươi phần trăm là hàng giả rồi, có đem lên Mân Việt Quận Thành cũng chỉ là tay trắng trở lại.

Nói đùa chứ những vị giám định đại sư tại Chấp Sự này tuy là không hiểu biết bao nhiêu về Trận Pháp, nhưng mà ánh mắt vẫn phải có chút đỉnh, như bọn họ đã phán định nó chỉ là mặt hàng cấp thấp không có đáng giá, nó chính là loại mặt hàng rẽ tiền kia.



Chỉ có người điên mới đi bỏ tiền mua những thứ đó, hôm nay hắn là gặp thêm một người điên như thế này.

"Tiểu Mộ! Cậu có ở nơi này hay không?"

"Âm thanh này hơi quen, là vị bằng hữu nào gọi ta vậy kìa..!"

Đang tại bên trên lầu hai nhâm nhi cốc trà ngon nghĩ lại chuyện vừa mới xảy ra, âm thanh bên dưới kêu gọi làm cho Mộ Táng hơi có chút giật mình, loại âm thanh này nghe quen lắm, như là mình đã nghe tại nơi nào rồi thì phải.

"Chết...Là lão sư!"

Mộ Táng như nhớ lại chuyện gì, hắn giật bắn cả mình, không kịp chỉnh trang lại y trang, ba chân bốn cẳng từ trên lầu chạy xuống, thần sắc có bao nhiêu hốt hoảng là có bấy nhiêu hốt hoảng.

"Lão sư! Sao thầy lại đứng tại đây thế này, mời thầy vào, mời thầy đi vào bên trong ..!"

Đi xuống bên dưới, trông thấy ba người đàn ông, một người còn trẻ tuổi chắc không đến hai mươi, hai người đàn ông cũng đã có tuổi, nhưng Mộ Táng không có quan tâm đến hai người còn lại, hắn chạy đến bên cạnh người lớn tuổi nhất, râu tóc bạc trắng có tu vi Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ, cung kính hành lễ mời vào.

Ông lão này tên là Hải Tương Tư, là một đại danh nhân của Chấn Nam Thành này, chuyên hành nghề giám định cổ vật cùng thiên tài địa bảo, hiện tại đang làm việc tại La Lâm Thương Hội với tư cách giám định sư trưởng, địa vị cùng danh vọng trong giới giám định rất là cao.

Đồng thời, Hải Tương Tư chính là người đưa hắn vào con đường bán cổ vật thư tịch này, hắn là đã đi theo Hải Tương Tư mười năm thời gian, những kinh nghiệm giám định của hắn toàn là học được từ Hải Tương Tư.

Đáng tiếc thiên tư chỉ hắn không được cao, học mười năm cũng không thể học được ba thành bản lĩnh của lão sư nhà mình, đúng lúc lão sư có thu nhận thêm đệ tử mới, hắn đây chỉ có thể trong lòng tự biết liền rời đi.

Nhưng dù hắn ra đi, những năm qua hắn chưa bao giờ quên đi công ơn dạy dỗ của ông ta, như ông ấy cần mà.nói, dù công việc có khó khăn đến mấy, hắn cũng là sẽ không ngại đi làm.


Đáng tiếc mấy năm qua Hải Tương Tư vị lão sư này không có đến nơi đây thăm hắn, thành ra báo ân ý nghĩ cũng là rơi vào khoảng không, lần này Hải Tương Tư đến đây tìm hắn, xem ra cơ hội trả lại một chút ân nghĩa cho lão sư là đã đến rồi.

"Tiểu Mộ! Giới thiệu cho cậu biết một chút. Vị này là Cố Cự Cao, Cố nhị công tử đến từ Mân Việt Quận Thành Cố gia, còn vị đại nhân này chính là Cố Cường, Chấp Sự cấp cao của Cố Gia!"

Vào bên trong nhà của Mộ Táng sau khi phân chủ khách trà nước xong, Hải Tương Tư liền là giới thiệu cho Mộ Táng hai người khách mà mình vừa đưa đến.

"Tiểu nhân Mộ Táng! Gặp qua nhị thiếu gia, Cường đại nhân!"

Nghe xong lời giới thiệu của Hải Tương Tư, Mộ Táng không khỏi rùng mình một cái, nhanh chóng từ ghế ngồi đứng lên, cung kính chạy đến thi lễ.

Mân Việt Quận Thành Cố gia!

Gia tộc này dù tại nơi hẻo lánh Chấn Nam Thành này, Mộ Táng hắn cũng là có nghe nói qua, đây là một trong số những thế lực cường đại nhất tại Mân Việt Quận Thành, khắp nơi Mân Việt Quận này đều là có thế lực của bọn họ.

Truyền là bên trong Cố gia có không ít vị Yêu Sư cường giả tọa trấn, ngay cả Yêu Sư Cửu trọng cường giả cũng có mấy tôn, đây là một cái thế lực không một người nào muốn đắc tội nhất tại Mân Việt Quận nơi đây.

Khi Hải Tương Tư đưa hai người này vào đây, nhìn thấy thần thái cao quý cũng như là tu vi Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ đỉnh của người này phát ra, hắn đã đoán được thân phận đối phương không có đơn giản.

Chắc chắn là phải đến từ một cái thế lực lớn mới có thể tại hai mấy tuổi đầu liền có cái này tu vi khủng bố. Nhưng đến khi vị lão sư này giới thiệu, hắn cũng là giật mình không hề nhẹ.

Không nghĩ đến đối phương lại đến từ cái thế lực khủng bố đến như vậy, còn vị Cố Cường này, như hắn tính không lầm thì cũng là một cái Yêu Sư cường giả, còn là rất lợi hại Yêu Sư cường giả, nếu như không cũng không được lên làm Chấp Sự của Cố gia được đâu.

Hôm nay không biết là vì có chuyện gì, hai đại nhân vật của Cố Gia lại đến nơi đây thăm hắn, làm cho hắn vừa mừng vừa sợ, cũng không biết là phúc hay họa đây.

"Tiểu Mộ! Ta muốn hỏi cậu một chuyện! Hôm nay có phải có một người họ Dương đến nơi đây bán một quyển Trận Pháp cổ xưa cho cậu hay không?"


Cố Cự Cao cùng Cố Cường không đếm xỉa gì đến Mộ Táng, điều này là nằm trong tính toán của Hải Tương Tư hắn, hắn là biết mục đích của hai tôn đại thần này lần này đến đây không phải là vì làm quen với lại một cái Yêu Sĩ ngũ trọng sơ kỳ như Mộ Táng, mà là muốn biết về quyển Trận Pháp kia.

Chuyện này cũng là nên trách hắn không có ánh mắt nhìn bảo vật một phần, sáng nay tên trung niên kia đến La Lâm Thương Hội muốn bán quyển Trận Pháp kia, khi đó chính hắn là người giám định, nhưng hắn không hiểu những văn tự ghi trên đó nên từ chối đối phương.

Ngẫm nghĩ lại hắn là vẫn không quên được chuyện này, thế nên tìm một ít cổ thư xem lại, xong hắn mới biết những đồ án cũng như văn tự bên trong kia ghi là thuộc về thời đại cách đây rất xa xưa, những đồ án kia như trong sách ghi không nhầm mà nói thì nó là một loại khá đặt biệt Trận Văn.

Đúng lúc có hai đại nhân vật của Mân Việt Quận Thành Cố gia du ngoạn ghé qua, hắn liền mời vào thỉnh giáo một phen. Người mà hắn muốn hỏi chuyện đây chính là Cổ Cự Cao, nhị thiếu gia của Cố gia, đồng thời y còn có một cái thân phận khác là Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, đệ tử đắc ý nhất của vị Lỗ đại sư nơi Mân Việt Quận bên kia.

Sau khi xem qua một ít ký tự mà hắn ghi ra, vị này Cố gia nhị thiếu tuy chưa biết nó thuộc về loại Trận Pháp nào, cũng như văn tự trên kia khá khó hiểu, nhưng bằng cặp mắt của Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, y là nhận ra đây là một loại cao thâm Trận Văn, có giá trị rất cao, đồng thời muốn có được quyển Trận Pháp này để về nghiên cứu.


Hải Tương Tư hắn cũng rất muốn giao hảo với lại Cố gia, liền là đồng ý, nhưng người bán đã chạy đi đâu mất, sau nhiều lần điều tra, ba người bọn họ liền biết lần cuối cùng mà tên họ Dương kia đến là cứa hàng nhỏ của tên Mộ Táng này, nên mấy người bọn họ mới có mặt tại đây hôm nay.

"Lão sư! Đúng là như vậy.....! Không lâu trước đây đúng là có một người họ Dương đến nơi đây của tôi bán ra một quyển Trận Pháp!" Mộ Táng nghe Hải Tương Tư lời nói liền có chút ngẩn người một chút liền gật đầu.

Hải Tương Tư hỏi đến họ Dương, lại còn liên quan đến Trận Pháp, cái này ngoài tên Dương Nghị Tâm trước đây không lâu đem đến nơi đây của hắn bán ra Trận Pháp, thì còn có thể là ai, hôm nay hắn nhớ mình mới tiếp một người khách này thôi.

Còn là vì chuyện này mà hắn cười mỉa một thời gian đâu.

"Trận Pháp đó nơi đâu, lập tức lấy ra, ta sẽ đem ra gấp mười lần giá cả mua vào cho ông!"

Cố Cự Cao xen vào lên tiếng. Dễ nhận thấy được thân hình hắn hiện tại đang run rẩy một chút, đây là dấu hiệu hắn đang rất kích động.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Bình Luận (0)
Comment