Bất Tử Nhãn

Chương 11 - Bát Trọng Kình

Chương 11: Bát trọng kình

“ Này tiểu Linh, đệ ra tay cũng hơi quá sức rồi” Ngọ Phong đứng bên cạnh cái xác của con Phong Lang không đầu cảm khái

“ Đâu co đâu, quá sức cái gì chứ, đệ vẫn khỏe như vân đây mà” Lục Linh làm bộ gồng cánh tay be tý, nói.

Ngọc Phong vừa moi xong ma hạch của con Phong Lang bất đắc dĩ “ ta không phải là nói chuyện đó, ta nói là về cai này nè” Ngọc Phong giơ cái ma hạch cấp hai còn dính máu lên trước mặt Lục Linh

Lục Linh nghiên đầu khó hiểu “ chỉ là ma hạch cấp hai thôi mà, có gì lạ đâu”

Ngọc Phong bất lực nói “ con nhà giàu thật đúng là, không biết giá trị của đồng tiền nó như thế nào, thế đệ biết huynh đi vào U Minh sơn mạch là để làm gì không?”

“ Cái này đệ biết, huynh vào đây để săn giết ma thú, ma luyện bản thân tăng, cường tu vi” Lục Linh đáp

“Đúng vậy, tăng cường tu vi cũng quan trọng nhưng tiền cũng quan trọng không kém, đệ nói xem, trên người ma thú cái gì đáng tiền nhất?” Ngọc Phong hỏi

“ Trên người ma thú cái gì cũng đáng tiền hết, quý nhất chính là ma hạch của nó” Lục Linh lập tức trả lời, hắn vẫn không hiểu lắm tại sao Phong ca ca lại nói mình quá sức.

“ Đấy đệ nói chính xác rồi đấy, ma hạch là thứ qua trọng nhất, mà nó nằm ở đâu, chính là nằm trong mấy cái đầu của bọn Phong Lang này, đệ xem xem, đệ đánh nát đầu của con đầu đàn, đánh ba con còn lại nổ tung, thế là ma hạch của cúng cũng đi về phương xa” Ngọc Phong nhấn mạnh

“ Nhưng nó chỉ là ma hạch cấp hai thôi mà, bán ra, giá cũng chỉ năm mươi kim tệ chứ mấy” Lục Linh không cho là đúng

“ Đối với gia tộc giàu có của đệ, năm mươi kim tệ giá trị rất nhỏ bé nhưng đối với những gia đình bình dân như huynh đó là một khoảng tài phú vô cùng lớn a” Ngọc Phong giải thích

Lục Linh nói giọng lí nhí “ biết rồi, lần sau đệ sẽ nhẹ tay là được!”

“ Cũng không phải lỗi của đệ, đệ không có là gì sai cả, chỉ là ta tiếc mấy cái ma hạch mà thôi. Thôi không nói chuyện này nữa, chúng ta tìm một con sông tắm rữa thay quần áo cái đã” Ngọc Phong đề nghị.

“ Dạ!” Lục Linh nhanh nhảu đáp, là một thành viên gia tộc lớn cậu ta luôn luôn yêu thích sạch sẽ.

……………………………………………………………

Vài ngày sau đó, Ngọc Phong hướng dẫn Lục Linh cách săn bắt ma thú, tuy Lục Linh có thực lực cực mạnh nhưng kinh nghiệm chiến đấu còn quá non kém.

Một khu vực đầm lầy ngoại vi U Minh sơn mạch, hai thiếu niên đang vây bắt một con ma thú cấp hai Trâu Thiết Giáp

Ngọc Phong lao lên phía trước xuất kiếm tấn công vào mắt của con Trâu Thiết Giáp, đồng thời giản giải “ con ma thú Trâu Thiết Giáp này toàn thân để bao phủ một lớp da cứng như thép, đao thương bất nhập, nếu muốn đâm thủng nó thì cần phải có tu vi đạt cấp bật khí Hồn mới phá vỡ được”

Con Trâu Thiết Giáp thấy bóng kiếm tới trước mặt, vội vàng cuối đầu xuống nhắm hai mắt lại, né tránh

Keng, thanh kiếm đâm vào mi mắt con ma thú phát ra tiếng vang thanh thúy như kim loại va chạm với nhau.

Ụ Bò, con Trâu Thiết Giáp kêu lên một tiếng, lúc lắc cái đầu hút mạnh về phía Ngọc Phong, trên cái đâu của nó có một cặp sừng màu bạc dài năm ngươi cm theo dạng xoắn ốc nhọn hoắc, nếu bị đâm vào chắc chăn là sẽ chết không thể nghi ngờ.

]

Ngọc Phong lập tức thu kiếm tung người lên trên không né tránh đòn phản công của con Trâu Thiết Giáp, sau đó lộn một vòng trên không trung đáp xuống phía sau nó đâm một kiếm “ khi tấn công loài ma thú này đệ chỉ cần tập trung vào đôi mắt của nó, đông thời phải linh hoạt tránh cặp sừng của nó ra, đệ sẽ không muốn cái đó đâm vào người đâu”, Keng, lại một đốm hoa lửa tóe lên để lại trên mông con Trâu Thiết Giáp một vết ngấn màu bạc.

U bò, con Trâu Thiết Giáp chống chân trước, bật chân sau lên đá mạnh về phía Ngọc Phong, tuy nhiên hắn như đã dự liệu từ trước, sau khi tấn công thất bại hắn đã ngay lập tức lui lại phía sau giữ khoảng cách.

Đòn tấn công thất bại làm con Trâu Thiết Giáp giận giữ gầm lên, nó quay đầu lại, hướng cặp sừng về phía Ngọc Phong xông tới hút mạnh, Ngọc Phong nhanh nhẹ lướt ngang sang một bên, dễ dàng tránh né. Nhưng cái cây phía sau hắn không được may mắn như vậy, một cây cổ thụ to hai mét bị trúng một đòn húc đầu của Trâu Thiết Giáp thôi mà đã bị nát tan tành, đổ rập xuống đất.

“ Tiểu Lục, đệ thấy rõ chưa, đến lượt đệ đấy, tiến lên” Ngọc Phong trở lại bên cạnh Lục Linh vổ vai hắn nói

“ Đệ sẽ cố gắng hết sức, huynh hãy xem đây!” Lục Linh ngay lập tức đáp lời, xông về phía con Trâu Thiết Giáp, tung chưởng “ Bát Quái Chưởng”

Con Trâu Thiết Giáp sau khi tấn công thất bại lại thấy có thêm một người khác nữa tấn công mình, nó nổi khùng lên, hai mắt hiện đầy gân máu, U Bò, nó xông về phía Lục Linh húc mạnh, hôm nay, như mọi ngày nó tới bên đầm lầy uống nước, nó đã canh sẵn thời gian bọn Cá Sấu Lưng Gai không có mặt mà đến, không ngờ ở đâu chui ra hai con động vật quái dị tấn công nó liên hồi, tuy không thương tổn được nó nhưng là nó rất khó chịu.

Thấy con Trâu Thiết Giáp xông tới, Lục Linh không né tránh mà còn tiến tới nhanh hơn, tung chưởng lên sừng con ma thú. Bùm, rầm rầm, một tiếng nổ lớn làm đất rung đá chuyển, khói bụi mù mịt, một bóng người chật vật bay ra từ làn bụi, đó chính là Lục Linh, cậu ta rơi xuống đất trượt về phía sau năm sáu mét tạo thành hai đường rãnh sâu hoắm trên mặt đất, khóe miệng có một tia máu ứa ra. Mới đòn đầu tiên, Lục Linh đã nếm trải thiện thòi, phòng ngự của Trâu Thiết Giáp đúng là quá mạnh.

Ở phía xa xa, Ngọc Phong ôm kiếm, hứng thú quan sát trận đấu, hắn không hề có ý định đến cứu viện.

UMMM Bò!, con Trâu Thiết Giáp kêu lên một tiếng đau đớn, một bên sừng của nó đã bị Lục Linh đánh gãy. Nó nhìn Lục Linh đầy thù hận, mắt đã hoàn toàn chuyển sang thành màu đỏ, lỗ mũi trâu nở rộng phung ra hơi nóng, cái sừng rất quan trọng với loài ma thú Trâu Thiết Giáp, nó chính là công cụ thu hút bạn tình, sừng mà gãy cũng đồng nghĩa nó sẽ cô đơn cả đời, nếu có người hiểu tiếng trâu sẽ có thể nghe nó nói rằng “ gãy mất một cái sừng rồi làm sao có thể tán gái được đây, huhu, ta sẽ báo chù!!!”

Lục Linh lau máu khóe miệng, tâm thần căng thẳng, đây là làn đầu tiên trong vòng vài ngày nay, có con ma thú hứng trọn một đoàn Bát Quái Chưởng của hắn mà vẫn sống nhăn răng

“ Tiểu Linh cố lên!” Ngọc Phong ở nơi xa gào to cổ vũ.

Lục Linh lấy lại tinh thần, vận Linh khí vào hai tay, tiếp tục lao về phía con Trâu Thiết Giáp

Con Trâu Thiết Giáp thấy kẻ thù lại tấn công mình, liền rống lớn một tiếng bật hai chân trước lên không trung rồi dẫm mạnh xuống đất, lấy bán kính mười mét cung quanh con ma thú, hàng trăm gai nhọn bằng đất dài hai mét mọc lên chi chít, che đi tầm nhìn đồng thời tấn công Lục Linh.

Đồng tử Lục Linh co rút lại hình mủi kim nhận thấy nguy hiểm, hắn hướng hai bàn tay xuống đấy chưởng mạnh “ Bát Quái Chưởng, Bát quái khí kình” .

Bùm, một luông khí cực mạnh đánh mạnh xuống đất, chấn vỡ vô số gai nhọn xung quanh đông thời đẩy Lục Linh lên không trung, hắn muốn nhờ ư thế trên cao để có thể dễ dàng nhận biết vị trí chính xác của con Trâu Thiết Giáp.

Sau vài giây quan sát, Lục Linh đã trông thấy con ma thú đang núp dưới sự bao bọ của một hàng rào gai nhọn, hắn ta hai tay kết ấn trên không trung, sau đó lao xuống vị trí của con Trâu Thiết Giáp “Bát Quái Chưởng, Lục chưởng” đây là lần đầu tiên Lục Linh thi triển Bát Quái Chưởng mà phải kết ấn, ít nhất là lần đầu tiên Ngọc Phong trông thấy.

Lục Linh bay về phía con Trâu Thiết Giáp hai tay liên tục huy chưởng, mỗi lần huy chưởng là có một chưởng ấn hình bàn tay màu trắng bay ra từ tay Lục Linh.

Uỳnh, uỳnh, uỳnh, uỳnh, uỳnh, uỳnh, liên tục sau tiếng va chạm vang lên, mỗi một lần một chưởng ấn bay ra đều trúng chính xác con ma thú.

Sau sáu chưởng liên tiếp của Lục Linh, đa phần các gai đất đã bị phá hủy gần hết, còn con Trâu Thiết Giáp cũng bị đẫy lui mười mấy mét, cái sừng còn lại cũng bị gãy nốt. Nhân lúc con Trâu Thiết Giáp còn chửa tỉnh lại từ cơn chấn động, Lục Linh đã nhanh chóng tiếp đất, tăng tốc lên cực nhanh áp sát con ma thú, hai tay cậu ta kết ấn như bay.

‘ Linh khí đã tiêu hao gần hết rồi, tất cả phụ thuộc vào đoàn cuối cùng này có thể kết liễu được nó thôi’ Lục Linh nghĩ thầm

“Bát Quái Chưởng, Bát Trọng Kình” Lục Linh hét to, tay phải của hắn linh khí tuông ra ào ạt như nước lũ, chưởng mạnh vào đầu con Trâu Thiết Giáp.

Bùm, một tiếng nổ cực lớn vang vọng khu rừng, con Trâu Thiết Giáp bị một chưởng của Lục Linh đánh văng xa mười hai mét, đầu toát máu, da thịt rách nát vô cùng khó nhìn. Tuy nhiên cho dù trúng đòn như thế Con Trâu Thiết Giáp vẫn không chết, nó gắng gượng đứng dậy rống to một tiếng, U bò, một lần nữa, hướng Lục Linh lao tới.

Sau một chưởng toàn lực, linh khí của Lục Linh đã cạn kiệt, chống tay xuống đất thở hông hộc, khi nghe tiếng rống của Trâu Thiết Giáp vang lên, hắn ngước khuôn mặt trắng bệch, nở nụ cười quát khẻ “ BẠO”.

Ngọc Phong đứng đằng xa thấy con Trâu Thiết Giáp lại lao lên ngay lập tức xông lên cứu viên Lục Linh, miệng hô to “ tiểu Linh cẩn thận”, nhưng một sự việc bất thường là hắn dừng lại đột ngột.

Con ma thú Trâu Thiết Giáp sau khi chạy được hai mét thì trong cơ thể lần lược vang lên tám tiếng nổ lớn như tiếng trống. Con mắt nó tối lại, gục xuống đất tuyệt mệnh, trong mồm nó liên tục trào ra vô số máu tươi cùn nội tạng bị dập nát.

Lục Linh yếu ớt hướng Ngọc Phong lên tiếng “ Phong ca ca, đệ đã làm được, huynh thấy đệ có giỏi không?”

“ Đệ rất giỏi, thật đệ rất giỏi” hắn không phải thuận miệng nói thế đâu, mà thật lòng Ngọc Phong đúng là rất khâm phục Lục Linh.

Con Trâu Thiết Giáp có phong ngự vô cùng kiên cố, Ngọc Phong chọn con ma thú này chính là để Lục Linh luyện tập thực chiến cùng phản xạ, thực ra con ma thú này còn có một điểm yếu chí mạng, đó là phần bụng của nó,nơi có lớp da mỏng nhất, chỉ cần tìm cách tấn công một đòn chính xác vào phần bụng đó, cũng đủ làm nó bị trọng thương, hắn nghĩ để cho Lục Linh gặp kho khăn đôi chút, đến khi nào không có cách nữa thì mới chỉ điểm cho, không ngờ Lục Linh lại có thể cường thế phá vỡ lớp phòng ngự chắc chắn của Trâu Thiết Giáp điều mà khí Hồn ngũ tinh trở xuống chưa chắc làm được.

Ngọc Phong diều Lục Linh đến dưới gốc cây ngồi nghỉ, đồng thời lấy từ trong trữ vật giới chỉ một túi nước đưa cho cậu ta, tò mò hỏi “ đòn đánh cuối cùng của đệ uy lực thật mạnh, phá hủy cả phòng ngự của Trâu Thiết Giáp, nếu ta mà trúng một đòn như thế chắc đi đời nhà ma”

Lục Linh tiếp túi nước uống một ngụm, lắc đầu trả lời “ với sức mạnh hiện nay của đệ không thể phá phòng ngự của Trâu Thiết Giáp được”

“ Thế tại sao?”

Lục Linh nhoẻn miệng cười “ đó chính là nhờ chiêu Bát Trọng Kình trong Bát Quái Chưởng, điều đặc biệt của chiêu thức này chính là bỏ qua phòng ngự”

“ Hả, bỏ qua phòng ngự, như thế cũng được à” Ngọc Phong há hốc mồm.

Đây là lần thứ hai Lục Linh thấy Ngọc Phong có biểu hiện như thế, ‘khuông mặt của Phong ca ca lúc ngạc nhiên thật buồn cười’ Lục Linh thầm nghĩ cười khúc khích rồi giải thích “ khi đệ tung chưởng cuối cùng vào Trâu Thiết Giáp đệ đã đưa tám luồng khí kình vào trong cơ thể nó, khí kình không có lập tức gây hại gì cho cơ thể của nó cả, chỉ khí đệ kích hoạt, tất cả khí kình sẽ đông loạt nổ tung, biến nội tạng bên trong Trâu Thiết Giáp thành mảnh vụn”

“ Thì ra là như thế, Bát Quái Chưởng đúng là một bộ thuật khí mạnh mẽ a, huynh cũng muốn học thử nó a” Ngọc Phong cảm khái

“ Huynh muốn học Bát Quái Chưởng không, tuy đệ không thể truyền cho huynh nhưng đệ có thể chỉ cho huynh một cách danh chính ngôn thuận học được nó” Lục Linh nảy ra một ý nghĩ trong đầu.

“ Cách gì vậy?” Ngọc Phong nhanh nhảu hỏi

“ Đệ là người của học viện Bạch Vân, chỉ cần huynh đăng ký tham gia học viện, sau đó đạt được danh hiệu đệ tử nội môn là có thể học được rồi, đệ nghĩ với thực lực cũng tiềm lực của huynh thì chỉ cần phấn đấu vài năm thôi thì có thể dễ dàng thông qua thôi mà” Lục Linh nói.

“ Gia nhập Bạch Vân học viện à? Chắc là không được rồi!” hắn đúng là rất thèm muốn bộ thuật khí Bát Quái Chưởng này, nhất là chiêu Bát Trọng Kình, thật là một chiêu thức xảo diệu. Tuy nhiên gia nhập học viện thì phải hỏi ý kiến của mẹ đã.

Lục Linh nghe Ngọc Phong bảo không được liền hỏi “ sao vậy? Học viện Bạch Vân là học viện rất nổi tiếng đó”

“ Không phải là nổi tiếng hay không, thôi chuyện này để say đi, chúng ta phải đi thôi, huynh nghĩ bọn Cá Sâu Lưng Gai sắp trở lại rồi, ta cùng về con sông lần trước hạ trai thôi” dứt lời, Ngọc Phong liền dẫn đầu đi trước, hắn cũng không buồn lấy ma hạch của con Trâu Thiết Giáp, trúng một chiêu đó của Lục Linh, ma hạch còn mới là lạ. Hai người Ngọc Phong dần dần đi xa, họ không nhận ra rằng, có một đôi mắt tam giác nguy hiểm lạnh băng đang theo dõi họ.

Bình Luận (0)
Comment