Bất Tử Nhãn

Chương 17 - Huyết Danh Ra Tay

“ Rất tốt” Ngọc Phong nhìn Vô Liêm nói

“ Thế tiểu nhân đi được chưa, xin ngài” Vô Liêm liên tục dập đầu vang xin

“ Ngươi đi đi” Ngọc Phong phẩy tay

Vô Liêm vô cùng vui mừng chống tay đứng lên nhưng, phập, bịch, cái đầu hắn đã từ trên cổ rớt xuống đất, nét mặt con mang theo nỗi vui mừng.

Ngọc Phong liếc nhìn cái xác thì thào “ sao ngươi tin người quá vậy, kẻ thù nói cho ngươi đi ngươi liền tin sao, ngu ngốc”

Hắn bắt đầu kiểm tra xác của hai tên mới giết thu được năm viên ma hạch cùng năm mươi ngân tệ, sau khi xử lý xong hắn tung người lên cây lướt về phía bờ sông nơi đụng độ Huyết Danh. Ngọc Phong chọn di chuyển trên cây vì một là luôn luôn có thể ẩn nấp hai là hắn đang trong thế yếu, tuy tốc độ hơi chậm một chút nhưng hắn có cả buổi tối để di chuyển nên không cần lo.

Sau một tiếng di chuyển hắn đã tới gần nơi hạ tại của bọn chúng, hiện giờ đã là mười giờ đêm, từ phía xa xa hắn đã thấy ánh lửa bập bùng, hắn tiến tới khoảng cách ngoài hai trăm mét thì dừng lại bắt đầu lén lút từ từ xâm nhập lại gần. Khí tiếp cận đến năm mươi mét Ngọc Phong đã hoàn toàn dừng lại chọn một cành cây cao mai phục theo dõi tình hình, hắn không dám tiếp cận hơn nữa vì nếu bị phát hiện hắn không nắm chắc có thể chạy thoát với lại ở khoản cách này dùng Miêu Nhãn hắn có thể quan sát tốt toàn bộ hoạt động của nhóm dong binh.

…………………………………

Tại nơi hạ trại, trong một căn lều vải, Huyết Danh đanh xăm xoi thanh Hải Lam kiếm của Ngọc Phong, hắn rút kiếm ra vuốt nhẹ như là đang chạm vào người yêu, miệng thì nở mụ cười tới mang tai sau đó hắn còn le cái lưỡi đỏ lòm liếm lên liếm xuống thanh kiếm xong lại tấm tác khen “ đúng là một thanh kiếm tốt, rất xứng với thiên tài như ta ha ha ha”. Ngắm nghía hồi lâu hắn lại lấy trữ vật giới chỉ ra quan sát, cũng nhiều lần hắn định đưa tâm thần xâm nhập vào bên trong nhưng hoàn toàn không được, mỗi cái trữ vật giới chỉ chỉ có một chủ nhân, khi chủ nhân chưa chết thì không ai có thể mở nó ra được, trừ phi tu vi khí công của hắn cao hơn vài cảnh giới.

“ Vẫn không mở được, bọn Vô Liêm làm cái gì thế không biết, đến bây giờ mà vẫn không giết được thằng nhóc kia, bọn vô dụng” Huyết Danh bực tức giẫm mạnh chân lên nên đất làm nó lún xuống tới mười phân, vài viên đá xung quanh bị chấn nát vụng. Sau khi hồi lâu mở không được trữ vật giới chỉ hắn liền đem nó bỏ vào trong túi áo, so với cái trữ vật giới chỉ không mở ra được này hắn càng thích Hải Lam kiếm hơn, còn cái giới chỉ chỉ là món quà hắn định dâng lên cho cha để lấy lòng thôi.

Mặt trời ló dạng, ánh bình minh xuyên qua các tán cây rừng rậm rạp chíu lên khuôn mặt thanh tú của Ngọc Phong, lâu lâu lại có một vài tiếng chim hót trong màn sương khói buổi sớm.

Một đêm trôi qua, Ngọc Phong vẫn núp trên tán cây cao vừa tu luyện vừa quan sát trại của nhóm dong binh, đêm qua có vài tên dong binh tuần tra cũng như tiểu tiện trong khu vực của Ngọc Phong. Tuy có thể một kiếm dễ dàng lấy mạng bọn chúng nhưng hắn không làm như vậy hắn sợ bứt dây động rừng tăng lên sự cảnh giác của Huyết Danh.

Nhóm dong binh cũng bắt đầu nhổ trại

“ Tiểu đoàn trưởng sáu người bon Vô Liêm truy tìm tên nhóc kia chỉ trở về có ba người, ba người còn lại không trở lại bao gồm cả Vô Liêm, bọn họ đoán rằng ba người nhóm Vô Liêm vẫn đang truy bắt tên nhóc kia, chúng ta có nên chờ đợi bọn họ hay không” một tên có chòm râu quai nón lại bẩm báo

“ Không cần, chúng ta đã quá lãng phí thời gian ở đây rồi, phải tiếp tục lên đường thôi, không phải chỉ có mình chúng ta là có bản đồ lăng mộ bảo tàng này, dong binh đoàn Cù Long cùng Nanh Báo cũng đạt được nó, bảo mọi người thu dọn nhanh lên chút chuẩn bị lên đường, ngươi cứ khắc ký hiệu lại cho bọ chúng bám theo là được” Huyết Danh ra lệnh

“ Bọn chúng chỉ là hai dong binh đoàn nho nhỏ mà thôi ngay cả khí sư tu vi khí Hồn còn không có thì làm sao có thể qua mặt chúng ta được” tên râu quai nón nói

]

“ Ngươi không nên đánh giá thấp bọn chúng, cả ta và bọn chúng đều tại một hội đấu giá nho nhỏ mà tình cờ có được tấm bản đồ, nếu ta đã nhìn ra bí mật đằng sau nó tại sao bọn chúng không thể đoán ra chứ” Huyết Danh lãnh đạm nói

“ Thế sao tiểu đoàn trưởng không xử lý tụi nó ở trong thành Vụ Đô luôn, hai nhóm dong binh bé nhỏ đó người có thực lực cao nhất chỉ đến bát tinh khí linh mà thôi” tên râu quai nón khó hiểu

“ Ngươi nghĩ ta không nghĩ đến điều đó rồi hay sao nhưng bên cạnh ta luôn có hai tên phó đoàn trưởng Miêu Diệp Hoa cùng Lang Cô Thứ như hổ rình mồi, nếu ta có hành động bất thường bọ họ sẽ ngay lập tức điều tra ra được thôi, đến lúc đo ta sẽ hết hi vọng chức đoàn trưởng” Huyết Danh hiếp mắt nguy hiểm

“ Tiểu đoàn trưởng đúng là tính toán chu toàn, đoàn trưởng Huyết Nha Lang cũng thật là chỉ cần đem chức vị đoàn trưởng nhường cho tiểu đoàn trưởng không phải xong rồi sao, tiểu đoàn trưởng với tài chí thế này sẽ đưa dong binh đoàn Huyết Lang chúng ta lên tầm cao mới” tên râu quai nón không quên vuốt mông ngựa Huyết Danh

“ Ngươi không nên nói thế, đây là cha đang khảo nghiệm ta mà thôi, chức đoàn trưởng này xem như đã nằm trong túi ta rồi, ha ha” Huyết Danh cười to bàn tay vuốt cái túi áo đang chưa trữ vật giới chỉ của Ngọc Phong.

“ Tiểu đoàn trưởng anh minh” tên râu quai nón cũng cười theo, sau đó rời đi đốc thúc nhóm dong binh lên đường “ tất cả mọi người khẩn trương lên nào, tiểu đoàn trưởng nói chúng ta lập tức xuất phát, tiểu Bi ( viên bi nhỏ) khắc ký hiệu để lại cho bon Vô Liêm.

“ Làm ngay Mông đại ca” một tên dong binh ốm teo cầm hai viên bi sắt to cỡ quả cam đáp lời.

………

“ Xuất phát” sau mười phút Huyết Danh ra lệnh dẫn đầu đi sâu vào sơn mạch, đằng sau không xa luôn giữ khoảng cách năm mươi mét Ngọc Phong vừa ăn trái rừng vừa cẩn thận bám theo.

Nhóm dong binh không phải luôn luôn đi theo một đường thẳng mà là lắc léo lương lẹo lòng vòng trong khu rừng, ở phía sau Ngọc Phong luôn bám theo mà khó hiểu, đến khi đi được hai giờ hắn mới nhận ra bọn chúng di chuyển như thế là để tránh các ma thú cường đại cấp ba cũng như các đàn ma thú cấp cấp hai, trong U Minh sơn mạch muốn đi nhanh đây chính là cách làm hiệu quả nhất chứ nếu đi theo đường thẳng chắc chắn không thể tránh những cuộc chiến đấu với ma thú, thế thì thời gian đi còn lâu hơn, có thể thấy nhóm dong binh này tương đối chuyên nghiệp. Tuy nhiên cho dù dong binh có giỏi đến mấy cũng không thể cam đoan một trăm phần trăm là có thể tránh né hết tất cả ma thú và điều đó đã ngay lập tức được chứng minh.

“ Mọi người cẩn thận chúng ta đã đi vô ổ của một con ma thú” Huyết Danh dừng lại ngăn cản mọi người rống to.

Ngay sau đó, một con ma thú dạng rắn dài mười lăm mét từ dưới mặt đất phóng lên tấn công nhóm dong binh, đặc biệt nó có tới tận hai cái đầu, một cái màu xanh lục, một cái màu đỏ cam. Bị tấn công bất ngờ nhưng vì đã được Huyết Danh cảnh báo từ trước toàn bộ nhóm dong binh đã né tránh kịp thời.

“ Là ma thú cấp ba Song Đầu Phong Hỏa Xà, mọi người lập tức tản ra, không được đứng tụm lại một chỗ” Mông La quát lớn, hắn cũng ngay lập tức kéo giãn khoản cách với mọi người

Nhóm dong binh không có người nào khán lệnh cả đều ngay lập tức tản ra dung đoàn tấn công tầm xa công kích con ma thú

“ Hỏa Diệm đao”

“ Phong trảm”

“ Bạo hỏa cầu”

“ Thủy tiễn”

“ Địa Lôi”

VÚT VÚT,ẦM, ẦM, ẦM, ĐÙNG ĐÙNG, UỲNH.

Các đoàn tấn công của nhóm dong binh điên cuồn ồ ập tấn công con Song Đầu Phong Hỏa tạo ra vố số tiếng nổ lớn, bụi mù hoa lửa bay tứ tung, Ngọc Phong ở đằng xa xa quan sát mà cũng khiếp sợ nếu hắn mà bị trúng hết nhiêu đó chắc chắn là phải chết không thể nghi ngờ.

“ Dừng lại, tiết kiệm linh khí” Huyết Danh hét lớn, nãy giờ hắn vẫn chưa ra tay mà chỉ đang quan sát con ma thú

“ Nó chết chưa ?” Nhóm dong binh dừng tấn công lại căn mắt quan sát tròn đám khói bụi tìm kiếm con Song Đầu Phong Hỏa Xà.

Bổng nhiên từ trong khói bụi một cái đuôi to lớn quét ngang qua đám dong binh “ Cẩn thận, đuôi của nó” Mông La la lên cảnh báo nhưng không kịp, ba tên dong binh nằm trong tầm tấn công của cái đuôi Song Đầu Phong Hỏa Xà đã bị đập thành thịt nát. Cũng ngay lúc đó, bên trong làn bụi hai cái đầu con Song Đầu Phong Hỏa Xà thò ra, chúng đồng loạt há miệng tấn công về hai hướng, cái đầu màu đỏ phun ra một ngọn lữa cực kỳ nóng thiêu đốt mọi nơi, cái đầu màu xanh lục còn lại thì liên tục phung ra những cánh đao gió hình trăng lưỡi liềm về phía nhóm dong bính

“ Mau tranh né ra đừng phản kháng” Mông La lại la lên nhắc nhở, trong nhóm dong binh này có thể nói hắn là người có kinh nghiệm nhất

Nhóm dong binh lần này cảnh giác hơn nên có thể liên tục né tránh đoàn tấn công đầu tiên nhưng con ma thú cấp ba không chỉ có thế, KHÈ, hai cái đầu rắn gầm lên một tiếng lại tung ra một đoàn tấn công nữa nhưng lần này uy lực lại mạnh hơn lúc nãy không chỉ hai lần, từng cái đao gió to bằng cái mâm bay vèo vèo trong không khí. Lần này đến cả Mông La cũng phải cật lực né tranh, hắn không có thời gian để nhắc nhở nữa chỉ cần hắn phân tâm chắc chắn sẽ bị trọng thương. Đến cả hắn cũng thế thì nhóm dong binh tình hình ra sao cũng đủ hiểu, vô số tiếng la thất thanh vang lên, tên thì bị nướng chín thành than bốc mùi khét lẹt, tên thì bị đao gió chém thành ba bốn mảnh chết không toàn thây, chỉ có một nửa là may mắn tránh thoát cái chết bằng cách núp sau một vài tảng đá lớn. Cả một khu vực hình nan quạt to bằng hai cái hồ bơi bị san phẳng.

“ Con súc sinh khốn kiếp, chết đi, Huyết Thủ Tu La” Huyết Danh cuối cùng cũng ra tay, hắn nhảy lên cao nắm mét hai bàn tay biến thành trảo liên tục chưởng về phía con Song Đầu Phong Hỏa Xà, cả người hắn bốc lên linh khí huyết sắc, hai mắt hắn chuyển thành huyết sắc, hàng loạt trảo ấn màu đỏ bầm từ tay hắn bay ra sau đó từ từ phóng to lên đến một mét tấn công dồn đập Song Đầu Phong Hỏa Xà. Hắn không phải vì những tên thuộc hạ đã chết mà trả thù, lần này hắn mang theo nhiều thuộc hạ đi chủ yếu mà để áp chết hai nhóm dong binh khác mà thôi nhưng hắn không ngờ hai mươi người đi theo hắn hiện nay còn không tới mười người làm kết hoạch hoàn mĩ của hắn phá sản bảo sao hắn không tức giận, nếu cứ đà này mà hắn không ra tay thì hắn sẽ lâm vào thế bất lợi khi gặp hai nhóm dong binh kia.

Con Song Đầu Phong Hỏa Xà thấy hàng loạt chửng ấn bay về phía mình thì lập tức lắc người tránh né đồng thời há mồn phản công, vô số hỏa cầu đường kính một mét năm được phong nguyên tố gia cố thêm bay như lưu linh tấn công Huyết Danh.

BÙM, BÙM, XÈO XÈO, cầu lửa va vào huyết chưởng ấn đầu tiên là vang lên tiếng nổ lớn sau đó là tiếng xèo xèo của máu bị bốc cháy, tuy nhiên một vài đoàn tấn công của Huyết Danh đã vượt qua rào chắn tấn công trực diện vào thân hình to lớn của Song Đầu Phong Hỏa Xà làm nó rú lên đau đớn, trên thân thể nó hiện giờ bị tróc vảy mất thịt ở rất nhiều nơi, tại vị trí vết thương không hề có máu tuôn ra mà lại bốc lên những luồng khói màu đen ghê rợn, huyết độc của Huyết Danh đang từ từ an mòn vết thương của nó.

Bên phía Huyết Danh tinh huống cũng tương tự, vô số cầu lứa lao về phía hắn, hắn hay tay liên tục kết ấn một lớp màng phòng hộ màu máu lập tức bao bọc hắn vào bên trong như một quả trứng, cùng lúc màng phòng hộ hoàn thành những quả càu lữa kia cũng tấn công tới nơi, UỲNH, UỲNH, quả cầu huyết sắc bị đánh văng ra xa nhưng không hề có chút tổn hại nào. Sau khi loạt tấn công chấm dứt, màng phòng hộ huyết sắc cũng thu lại vào trong cơ thể của Huyết Danh, tuy không nhận một tổn thương nào nhưng mặt hắn cũng trắng bệch, xem ra linh khí của hắn cũng tiêu hao rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment