Trận hỗn chiến kéo dài hơn mười lăm phút mới chấm dứt, màn khói bụi vơi đi để lại khung cảnh hoang tàn đổ nát, xác chết không nguyên vẹn của hai mươi tên dong binh nằm la liệt trên mặt đất, chỉ còn lại duy nhất tám người đứng vững.
Ngọc Phong ánh mắt đơn giản quét qua chiến trường, vô cùng thưởng thức nói
“ Xem ra người của ông anh cũng không tồi, giết hết đám dong binh cũng không có ai chịu thương tích nha!”
Sáu người mặc vest đen nghe Ngọc Phong nói vậy cảm thấy có chút bất mãn, làm gì có chuyện một Tứ Tinh Khí Hồn lại đánh giá một đám Khí Tông là không tồi chứ. Nhưng đến khi đưa mắt nhìn tới bộ dạng sạch sẽ không chút lấm bẩn của Ngọc Phong, cả đám ngay lập tức nuốt câu nói tới miệng vào lại trong lòng.
Trải qua trận chiến vừa rồi, bọn họ đúng là giết chết mấy tên phạm nhân Khí Tông kia nói ra cũng tương đối dễ dàng nhưng mà bên cạnh đó, mỗi người cũng phải hứng chịu vài đao, tuy rằng không thương tổn đến da thịt nhưng quần áo cũng rách lỗ chổ rồi, xem ra thì cũng có chút khó coi.
Ai như cô gái trước mắt này, đánh nhau sống chết một hồi, quần áo một chút lấm bẩn cũng không có, hơn nữa nhìn tình trạng của nàng thì hình như lượng linh khí tích trữ vẫn vô cùng sung mãn và tràng đầy, không có vẻ gì là mới đánh nhau xong cả.
Nghĩ đến đây, sáu người mười hai con mắt nhìn nhau hiện lên rõ sự rung động khó tả thành lời, cái này hoàn toàn không hợp lẽ thường nha!
Trái ngược với bọn hắn, Z 21 nghe Ngọc Phong nói thì liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý
“ Nàng quá khen rồi, tuy nhiên bọn nhóc này vẫn cần phải rèn luyện thêm”
Nói rồi ánh mắt vô tình của Z 21 bổng nhiên quét ngang qua sáu người, âm thanh lạnh tanh
“ Ta nói đúng chứ!”
Cả sáu người hứng chịu ánh mắt sắc lạnh của Z 21 quét qua, toàn thân lập tức nổi da gà, sống lưng lạnh toát, liên tục gật đầu như gà mổ thóc
“ Sếp nói đúng”
“ Chúng em còn cần cố gắng nhiều hơn”
“ Sếp yên tâm, khi trở về em sẽ tăng gấp đôi khóa trình huấn luyện”
“ Yes sir!”
Tuy sáu tên mặc vest đen liên tục gật đầu đồng ý nhưng trong lòng không biết là đang hận sếp đến nghiến răng nghiến lợi đến chừng nào. Mấy cái bài huấn luyện kia bình thường đã rất khủng cmn khiếp rồi, bây giờ còn muốn gia tăng thêm, địa ngục là đây chứ đâu.
Ngọc Phong ánh mắt tuy rằng lơ đãng như vẫn nhìn rõ từng giọt mồ hôi to như hạt đậu lấp tấm trên tráng sáu người, hơi nghi hoặc hỏi
“ Các ngươi bị thương ở đâu à? Mồ hôi ra nhiều thế?”
‘ Cái đệch, mẹ này lại đổ thêm dầu vào lửa nữa rồi’ Hồng Kê nghe thấy Ngọc Phong hỏi, tâm tình liền giật thót, cái đầu tóc mào gà dựng đứng lên trời, cười hề hề nói
“ Ấy, làm gì có, làm gì có chứ, chỉ là vận động một chút nên đổ chút ít mồ hôi mà thôi”.
Năm người còn lại cũng theo đó, ánh mắt cảnh giác nhìn biểu hiện trên mặt Z 21, thấy sếp không có tỏ vẻ khó chịu gì liền thở phào một hơi nhẹ nhỏm
Nhưng bọn họ đã đánh giá sai trình độ mặt đơ của Z 21, hắn không có biểu hiện gì không phải là hắn không khó chịu nha. Z 21 đưa tay lên nhìn đồng hồ một tý, đạm mạc cất lời
“ Mới vận động một tý mà đã đổ mồ hôi rồi, xem ra về nhà phải tăng gấp ba khoa trình huấn luyện của các ngươi mới được. Bây giờ thì tập trung vào công việc
Vị trí này cách doanh trại khoản hơn mười lăm cây số, nếu bọn chúng muốn đến tiếp viện cũng phải mất gần nữa giờ. Chúng ta cần tận dụng triệt để thời gian này mai phục trên đường đi của chúng.
Các ngươi mau dùng Phục Khí Đan nhanh chóng trở lại trạng thái toàn thịnh đi, trận chiến tiếp theo này có thể sẽ gian nan hơn đấy.
Đội cứu viện của bọn chúng ít nhất cũng phải hơn ba mươi người, không được chủ quan!”
“ Yes sir!”
Sáu người Nanh Bạc tuy rằng nghe đến huấn luyện trăng gấp ba lần mà vô cùng đau khổ nhưng nào dám trái lời sếp lớn, vô cùng nghiêm túc đáp lời.
Ngọc Phong nhìn vẻ mặt mỗi người ai nấy đều như trái mít đắng mà cảm thấy thú vị vô cùng. Hắn thấy rõ rằng, đối với sáu người kia, Z 21 là một thứ gì đó vô cùng đáng sợ và kinh dị, hắn còn có thể nhìn thấy rõ hận ý trong ánh mắt của từng người khi nhìn vào Z 21.
Nhưng bên cạnh đó còn có cả sự ái mộ, sự tín nhiệm, sự kính phục và sự phụ tùng vô điều kiện của bọn họ đối với Z 21.
Điều này làm cho Ngọc Phong lần đầu tiên trong đời cảm thấy ghen tị với người khác, hắn thật sự muốn phát triển mỗi thành viên của Hắc Lang dong binh đoàn như những người này. Bất quá việc này cũng không phải là dễ dàng mà thực hiện được, mà cần phải có một quá trình dài, rất dài a.
....................................
Cách vị trí nhóm người Ngọc Phong mười lăm cây số về phía đông, doanh trại thân bí trong rừng.
Trong một căn phòng rộng rãi được cấu thành hoàn toàn từ Thiết Mộc, nằm dưới chân tháp canh trung tâm, có một cuộc họp được tổ chức bởi năm người bốn nam, một nữ đang diễn ra.
Người đàn ông ngồi ở ghế chủ vị trên cao, tướng mạo thành thục khoản hơn 40 tuổi, râu quai nón được cắt tỉa vô cùng tỷ mĩ, khí chất chính chắn mà trầm ổn. Hắn một tay vịn ghế, một tay chống cằm nói ra
“ Ngạo Phong, số lượng ma hạch thu thập được như thế nào rồi? Thời gian đã không còn nhiều nữa”.
Kẻ được gọi là Ngạo Phong tướng mạo giống như tên gọi, cái cằm nhọn hoắt lúc nào cũng hất lên trời cao ngạo vô cùng, cho dù là lúc đối đáp với người đàn ông ngồi ở chủ vị cũng không chút thu liễm, hắn thoải mãi dựa lưng vào ghế hời hợt đáp lời
“ Vạn Ngục, ngươi không cần lo, số lượng ma hạch dùng cho đợt ba đã thu thập đầy đủ, lát nữa ta sẽ cho người vận chuyển vào bên trong. Việc ta nhận đã bao giờ không làm được chưa!”
Người đàn ông ngồi ghế chủ vị gọi là Vạn Ngục nghe thế liền gật đầu hài lòng, nói
“ Ta tất nhiên là tin tưởng ở ngươi, lần này lão nhân gia ngài chắc chắn sẽ thành công, đến khi đó tất cả chúng ta cũng không cần phải ở lại cái nơi khỉ ho cò gáy này nữa rồi”.
Nữ nhân duy nhất trong căn phòng nghe thế liền cất lời
“ Vạn Ngục đại ca, ngươi nghĩ Vạn Long đế quốc chắc chắn sẽ thu nhập chúng ta sao? Dù sao thì chúng ta vẫn đang treo lệnh truy sát của Bạch Vân tông trên đầu, chuyện này ta vẫn chưa tin tưởng lắm”.
Người phụ nữ này nhìn bề ngoài khoản ba mươi tuổi, nét mặt không tính là quá đẹp mà chỉ coi như có chút dễ nhìn, nhưng mà dáng người của nàng phải nói là không chê vào đâu được, cặp ngực to lớn săn chắc theo từng cử động của nàng mà lắc lư qua lại, còn bờ mông vừa vểnh cao lai vô cùng nở nan rất chi là quyết rũ gợi tình. Đối với vô số đan ông trưởng thành, cơ thể đẫy đà này chính là một loại độc dược mãn tính khó cưỡng, chỉ cần nhìn thôi thì cũng đủ...!
Bất quá Vạn Ngục hình như đã miễn dịch với loại độc dược này, ánh mắt hắn nhìn người phụ nữ không chút dục vọng, âm thân trầm ổn mà chắc chắn đáp lời
“ Chuyện này Lưu San nàng cứ yên tâm, cho dù Bạch Vân tông đúng là một con quái vật thật sự nhưng dù sao nó cũng không thể vươn xúc tu đến Vạn Long đế quốc được.
Chỉ cần lão nhân gia ngài thành công mĩ mãn, chúng ta liền có tiền vốn để trao đổi với Vạn Long đế quốc, nếu quá trình thuận lợi còn có thể đầu nhập vào Vạn Long Môn cũng không chừng.
Hơn nữa ta còn một thân phận là thành viên của hoàng tộc Vạn gia, cho dù không phải là dòng chính thừa hưởng ngôi vị nhưng dù sao hoàng tộc vẫn là hoàng tộc, cuộc giao dịch này chắc chắn sẽ thành công!”
Người phụ nữ tên Lưu San nghe Vạn Ngục nói ra vô cùng chắc chắn, tâm tình cũng buôn lỏng không ít nhưng vẫn không hoàn toàn giải tỏa được sự ngờ vực trong lòng.
Tên nam nhân ngồi bên cạnh Lưu San tướng mạo hèn mọn bỉ ổi, nhết mép cười nhạt, nhìn nàng với ánh mắt khinh thường nói ra
“ Ta nói cô đừng có cả ngày lo đông tính tây nữa có được không? Lão Ngục đã nói thế thế rồi thì còn lo cm gì nữa, cứ như ta này, thoải mái uống rượu ăn thịt đợi thời gian ra khỏi chỗ này thôi, cứ ru rú trong rừng hoài chán bỏ mẹ ra!”
Người đàn ông cuối cùng trong căn phòng mặc trên người một bộ vest đen bóng bẩy, cánh tay vuốt nhẹ cặp kính râm để trên mặt bàn, cười khẩy nói
“ Lương Cẩu ngươi nếu chán quá thì xách đao đi săn giết ma thú với anh em đi, đừng có suốt ngày ru rú trên mấy cái tháp canh mà hưởng lạc. Ta khinh!”
Ngạo Phong ngồi bền cạnh cũng gật đầu phụ họa nói theo
“ Ta thấy Z 11 nói đúng đấy, người cả ngày đều chỉ biết nằm dài lười biến nhìn trời nhìn mây mà thôi, nếu không phải Vạn Ngục không cho phép, ta đã giết quách ngươi từ lâu rồi, rách việc!”
Lương Cẩu bị hai người liên tục công kích, không chút liêm sĩ nhổ phụt một bãi nước bọt trên bàn, bĩu môi nói
“ Móa nó, ông đây làm biến thì đã sao, muốn giết ông mày à, đéo có cửa nhé. Một thằng thì chảnh chó bỏ mẹ ra, còn một thằng thì là dạng có cắn chủ, đi theo tụi này không biết khi nào thì bất tình lình cắn một ngụm đâu a!”
Lưu San thấy trên bàn đã bắt đầu bốc mùi thuốc súng nồng nặt liền nhanh chóng ấn Lương Cẩu chuẩn bị bộc phát xuống ghế, ánh mắt áy này nhìn người đàn ông mặc vest đen cười nói
“ Z 11 huynh không cần để ý, tên này chỉ điên quá háo rồ mà thôi, nếu không có ngươi yểm trợ thì còn lâu chúng ta mới thoát khỏi cái địa ngục chó chết kia a!”
Vạn Ngục cũng gật đầu đồng ý nói theo
“ Đúng vậy, Z 11 ngươi không cần để ý, dù sao miệng của Lương Cẩu cũng có bao giờ sạch sẽ đâu!”
Z 11 đối với câu nói giải hòa của hai người cũng chỉ lạnh nhạt cười một tiếng, nói ra
“ Bị cho cắn một cái thì cần gì phải cắn lại chó chứ, suy cho cùng thì ta cũng không phải người trong hội của các ngươi, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi. Mong rằng thứ ta cần, các ngươi sẽ chuẩn bị đủ”.
Vạn Ngục thấy thái độ lạnh nhạt của Z 11 cũng không tỏ vẻ gì, cười cười nói
“ Đó là nhất định rồi, bất quá ta vẫn muốn ngươi cân nhắt một chút về quyết định gia nhập với chúng ta!”
“ Cần đếch gì thằng khốn như hắn gia nhập chứ!” Lương Cẩu lười biến nằm vật trên ghế, bĩu môi khinh thường nói.
Còn không đợi cho Z 11 phản ứng, bổng nhiên ngoài cửa có một tên dong binh vẻ mặt lo lắng chạy vào, thanh âm vô cùng gấp gáp nói ra
“ Bẩm thủ lĩnh, đội săn giết ma thú vừa mới phát tín hiệu cầu cứu, hình như là đã gặp chuyện không hay rồi!”
Vạn Ngục nghe thế, lông mày hơi nhíu lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn tên dong binh, bình tĩnh hỏi
“ Mấy phát tín hiệu?”
“ Là một phát!” tên dong binh lau mồ hôi trên tráng, thành thật đáp lời
Nghe chỉ là một phát, nét nhăn trên mi tâm Vạn Ngục thoáng cái liền giãn ra, nhẹ nhàn nói
“ Nếu là một phát thì chỉ là tính hiệu xin viện binh chứ không phải cầu cứu, không cần lo, chắc có lẻ bọn chúng lại gặp con mồi khó xơi rồi”.
Bốn người còn lại nghe thế liền thầm thở phào một hơi, Ngạo Phong ngay lập tức ánh mắt đầy vẻ châm chọc, hướng Lương Cẩu khiêu khích nói
“ Này Lương chó điên, đây chính là cơ hội để ngươi chứng tỏ giá trị của mình đấy, đừng có chối bỏ trách nhiệm nữa nhé! Nếu lần này mà ngươi không đi nữa thì giá trị của ngươi so với cục cức chó chính là không hơn không kém đâu”.
Lương Cẩu nghe thế liền xì mũi khinh thường
“ Ông đây éo thèm đi, tui mày có muốn từ tự đi đi nhé!”
‘ Xời muốn khích tướng anh, đâu có dễ!’
Vạn Ngục nhìn biểu hiện đê tiện của Lương Cẩu cuối cùng cũng nhịn không được, trầm giọng ra lệnh
“ Lương Cẩu, lần này ngươi đi đi, xem như thư giản gân cốt, chống buồn chán cũng được!”
Lương Cẩu đương nhiên là nghe lời này không lọt vào tai, định gân cổ lên cải lại nhưng rồi lại thấy ánh mắt như muốn giết người của Vạn Ngục nhìn vào, thái độ của hắn ngay lập tức yểu xìu, đứng dậy khỏi ghế, thờ thẩn lê lết thân mình ra khỏi cửa như một cái xác chết mệt mỏi
“ Rồi rồi, người ta đi là được chứ gì, cũng chỉ là xử lý vài con ma thú tép riu mà thôi, làm gì mà trừng ra cái ánh mắt giết người như thế chứ! Ỷ thế hiếp người à”.
Lưu San nhìn bộ dạng muốn cương mà cương không được của Lương Cẩu nhịn không được mà bật cười thành tiếng, hướng Vạn Ngục giơ thẳng ngón cái
“ Cũng chỉ có lão đại mới trị được hắn nha, lão đại uy vũ!”
Vạn Ngục thấy thế cũng chỉ nhết mép cười cười. Thật ra tu vi của hắn và Lương Cẩu cũng không hơn kém nhau bao nhiêu, chỉ là tượng khí và công pháp hắn tu luyện tại vừa hợp khắc chế tên kia.
Có thể nói hắn chính là thiên địch trời sinh của Lương Cẩu, cho dù Lương Cẩu có dỡ bất kỳ thủ đoạn nào ra đi chăng nữa cũng không có cách nào đã bại hắn được. Cũng chính vì điều này cho nên khi đối mặt với hắn, Lương Cẩu vẫn luôn luôn ôm một nổi sợ không tên.
.................................~.~................................