Bất Tử Nhãn

Chương 186 - Ông Chủ Mã Và Con Mồi Bé Nhỏ

Từ cuộc trò chuyện của năm người bàn bên cạnh, Ngọc Phong biết được thêm một số thông tin thiết yếu.

“ Xem ra lần tuyển sinh lần này cũng không sóng yên bể lặng rồi”.

Bổng nhiên từ phía ngoài, một bóng người to lớn bay cái vèo vào bên trong tửu lâu, vô cùng xảo hợp đụng trúng bàn của năm người thanh niên kia, những món ăn họ mới kêu lên còn chưa ăn được bao nhiêu đã đổ sạch ra đất.

Minh Triết nhìn một đống đồ ăn ngổn ngang trên đất, cơn giận xộc thẳng lên đầu, quát lạnh

“ Tụi mày làm cái éo gì thế hả, muốn ăn đòn phải không?”

Kẻ mới bị đánh văng vào bên trong là một người đàn ông trung niên, tướng mạo tuy cao lớn nhưng bụng lại phệ, khuôn mặt trắng bóc nút ních mỡ. Hắn bò từ trong đống thức ăn hổn độn đứng dậy, tay xoa xoa phần ngực có chút đau, trừng mắt hét lớn

“ Cái con điếm thúi kia, mày ăn gan hùm mật gấu rồi hay sao mà dám đánh Mã đại gia, có tin tao giết mày giờ không?”

Nhìn dáng vẻ người đàn ông mập mạp điên cuồng chửi bới, vẻ mặt Minh Triết tử tức giận chuyển thành ngạc nhiên, hắn vỗ vai người đàn ông mập mạp cái chách, cười lớn nói

“ Ủa, ông chủ Mã, không ở đế đô đếm tiền lại chạy đến đây làm gì thế?”

Ông chủ Mã đang điên cuồng chửi bới bổng nhiên bị người khác vỗ vai càng tức tối hơn, bình sinh hắn ghét nhất là bị những tên bẩn thiểu tầng lớp dưới chạm vào người, mà ở cái Đại Kiều Trấn nhỏ bé này không thiếu nhất chính là bọn hạ đẳng đó. Tuy nhiên đợi đến khi nhìn thấy dung mạo của người vừa vổ vai mình, nét tức giận trên gương mặt hắn lập tức biến mất không thấy tăm hơi, thay vào đó là nụ cười niềm nở như bạn thân lâu năm không gặp, chắp tay cười ha hả nói

“ Tưởng là ai, thì ra là Minh Triết tiểu đệ, ngươi đây là đang chấp hành nhiệm vụ của tông môn sao?”

Minh Triết cũng ngay lập tức chắp tay đáp lại cười lớn nói

“ Đúng vậy, ông chủ Mã, ta với vài người anh em cùng lập tổ đội làm chút nhiệm vụ nho nhỏ” nói rồi hắn chỉ vào bôn tên còn lại cười nói “ bốn tên nhóc con này, ông chủ Mã chắc cũng biết rồi đấy chứ!”

Bốn người thanh niên còn lại lần lượt hướng ông chủ Mã ôm quyền, vô cùng lịch sự chào hỏi

“ Ồ thì ra là Bạch Văn công tử, Hoàng Anh công tử, Luân Vũ công tử và Liên Minh công tử, hạnh ngộ hạnh ngộ!” ông chủ Mã cũng là người nhanh tay lẹ mắt, nhanh chóng chắp tay niềm nở chào lại.

Trong lúc cả năm người thanh niên và ông chủ Mã chào hỏi lẫn nhau, Ngọc Phong cũng thầm đánh giá tên mập họ Mã này. Tên này dáng người cao lớn, tuy có chút mập mạp nhưng hạ bàn trầm ổn, tinh khí thần đều vô cùng sung mãng, chắc chắn là một đại cao thủ. Còn khuôn mặt hắn lúc nói chuyện với năm người thanh niên thì lúc nào cũng niềm nỡ, tươi cười nhưng ánh mắt lại láo liên không ngớt, hành động này ông chủ Mã đã giấu rất kỹ rồi nhưng không thể trốn thoát khỏi ánh mắt của Ngọc Phong.

Tên họ Mã này là một kẻ gian trá xảo quyệt, đây là kết luận cuối cùng được Ngọc Phong đưa ra.

Từ ngoài cửa, một tráng hán dáng người to cao nhanh chóng bước vào, hắn đến bên cạnh ông chủ Mã cuối đầu cung kính nói

“ Ông chủ, người đã bắt được rồi, chúng ta đi hay sao?”

Ông chủ mã nghe thuộc hạ bẩm báo, ánh mắt thoáng hiện nên vẻ sắc lạnh, sau đó liền khôi phục lại bình thường, hướng năm người Minh Triết chắp tay nói

“ Mấy vị công tử xin thứ lỗi cho ta có chút việc trong người, mấy vị cứ tạm thời dời qua bàn khác, tiền cơm hôm nay thì tính hết cho ta. Ta đi một chút rồi quay lại liền!”.

Người thanh niên tóc tím tên Luân Vũ khoát tay, nói

“ Ông chủ Mã lại khách khí rồi, công việc vẫn là quang trọng hơn cả, chúng ta sao cũng được, dù gì cũng chỉ là một bữa cơm mà thôi”.

“ Đúng vậy, không quan trọng, à mà ông chủ Mã có cần bọn ta giúp gì hay không? Đều là người quen cả, không cần ngại”

Ông chủ Mã lắc đầu cười cười “ đa tạ mấy vị tiểu đệ, cái này thì không cần”.

Nói rồi ông chủ Mã sửa sang lại quần áo, dáng vẻ bệ vệ đi ra bên ngoài. Mà năm người bọn Minh Triết cũng rất hiếu kỳ đi theo hóng hớt. Nên biết ông chủ Mã tuy hơi mập nhưng lại là một đại gia có tiếng ở đế đô, phía sau ông chủ Mã còn có cả người ở trên cao chống lưng nữa, cho dù là ở đế đô, kẻ dám đắt tội hắn cũng không quá nhiều. Bọn họ rất tò mò ở cái trấn bé tí này lại có ai to gan lớn mật đánh hắn như vậy.

Sau khi ông chủ Mã và năm người Minh Triết đi ra, những thực khách trong quán cũng lũ lượt bám theo xem trò vui, trong đó có cả Ngọc Phong.

Ra bên ngoài tửu lâu, ở đây lúc này đã có một đống người mặc đồ đen, giáp da đứng gác, tên nào tên nấy đều lăm lăm trên tay một thanh đao sáng bóng, bên trên còn có quang hoa lưu chuyển, dĩ nhiên tất cả đều là khí binh cấp 1.

Ông chủ Mã dánh vẻ bệ vệ chấp tay sau lưng, ánh mắt khinh miệt mà nguy hiểm nhìn hai người nữ nhân, một lớn, một nhỏ đang bị không chết trước mặt, nghiêm mặt nói

“ Tống phu nhân, gia đình các người rõ ràng vay của ta hơn 200 kim tệ, giấy trắng mực đen rõ ràng, còn có cả dấu vân tay điểm chỉ nữa. Thế mà nay thời gian đáo hạn đã qua hơn hai tháng, các ngươi không chịu trả thì thôi, còn để con gái của cô đánh ta như thế, giờ cô tính sao đây?”

Hai nữ nhân bị trói gồm một tiểu thiếu nữ dáng vẻ mộc mạc, khoản mười lăm mười sáu tuổi, tuy nhiên lúc này nàng lại đang phùng mang trợn mắt như con chó con, nhìn chằm chằm ông chủ Mã như muốn ăn tươi nuốt sống, nói lớn

“ Lão đầu đê tiện, không phải chỉ 200 kim tệ thôi sao, chờ mấy ngày nữa chúng tôi góp được tiền liền đưa cho ông, hà cớ gì ông lại muốn bắt tôi đi chứ. Có ngon tới đây đánh nhau với bản cô nương, chỉ giỏi làm con rùa rụt đầu, ỷ vào nhiều người ăn hiếp hai người phụ nữ, ghê lắm sao?”.

Đối với tiếng mắng chửi của tiểu thiếu nữ, ông chủ Mã hoàn toàn để ngoài tai, ánh mắt lạnh lẽo mà ác liệt nhìn thẳng vào người phụ nữ bên cạnh.

Người phụ nữ đó lúc này cũng bị hai người áo đen bắt lấy hai tay, không thể dãy giụa, khuôn mặt trắng bệch không còn giọt máu, nước mắt rơi lả chả cuối đầu cầu xin

“ Ông chủ Mã, Mã đại gia, ngài cho chúng tôi vài ngày nữa thôi, vài ngày nữa là được, chúng tôi sẽ góp đủ 200 kim tệ cho ngài, cầu xin ngài đấy, niệm tình giao hảo của chúng ta bao lâu nay, đừng có bắt con gái của tôi đi, nó chỉ mới mười lăm tuổi thôi”.

Ông chủ Mã ho ho mấy tiếng, bước đến ngần, tay chỉ vào dấu chân rõ ràng trên ngực áo, cười ha hả nói

“ Mã Chiêu ta trời sinh tính tình hiền lành, xưa giờ làm ăn đều giấy trắng mực đen rõ ràng, chưa từng dùng quyền thế bức ép ai bao giờ. Đối với ta, 200 kiêm tệ không tính là bao nhiêu, vứt ra đường cho chó nó gặm cũng không thấy tiếc, niệm tình cô thương con như vậy, muốn dời qua vài ngày cũng không thể không được”.

Nghe ông chủ Mã đồng ý, nét mặt tiều tụy của người phụ nữ hiện lên chút ánh sáng nhưng rồi bị một câu nói sau đó của hắn đẩy thẳng xuống vực sâu

“ Nhưng mà đứa con gái không nên thân của cô lại đá ta một cái, tuy rằng cơ thể ta không trân quý bằng đương kim quốc vương bệ hạ, nhưng cũng phải hơn cái đám khố rách áo ôm như cô mấy trăm lần. Để bồi thường tiền điều trị, thuốc men cộng với phí hao tổn tinh thần do sợ hãi, ta lấy rẽ thôi, chỉ 2 vạn kim tệ. Đem 2 vạn kim tệ đến đây, cô và con cô đều được tự do”

“ Ông, ông ép người quá đáng!” người phụ nữ ánh mắt đầy vẻ tuyệt vọng, run rẫy nói không nên lời

Nghe rõ ràng rành mạch từng lời ông chủ Mã nói, đám đông hóng hớt xung quanh liền xì một tiếng coi khinh

“ Cái gì mà không lấy thế đè người chứ, mở miệng ra liền 2 vạn kim tệ, so với hắn, chó sói cũng không sánh bằng! Ta khinh!”

“ Hài, hai mẹ con nhà này chọc ai không chọc lại chọc con sói đói này, giờ thì thảm rồi”.

“ Ta thấy dáng vẻ hai mẹ con kia cũng tốt lắm, xem ra cũng là hàng cực phẩm. Không biết bị lão Mã này lừa bán vào đâu đây, phải thử mới được”.

“ Thằng chó con nhà mi, lòng dạ mi bị sói tha đi hết rồi à, không thấy người ta đang đau khổ sao?”

“ Ta phi, thế tối hôm qua thằng nào chơi song phi cả hai mẹ con, gào rú từ tối cho đến sáng hả. Lưu Manh giả danh Tri Thức, ta phi!”

Nghe những lời đàm tiếu từ những tên dong binh bên ngoài, nét mặt người phụ nữ lại càng trắng hơn, nếu thực sự mà thành ra như vậy, nàng làm gì còn mặt mũi nào nữa mà đi gặp trượng phu dưới suối vàng.

Thiếu nữ thấy mẹ của mình cuối đầu cầu xin, nghe ông chủ Mã mở miệng liền hét giá 2 vạn kim tệ, nghe những lời kinh tởm phun ra thù đám bệnh hoạn phía sau mà tức giận đến điên người. Bổng nhiên ánh mắt nàng đỏ lên như máu, toàn cơ thể hiện lên từng luồng linh khí màu đỏ rực rỡ, linh khí tu vi Bát Tinh Khí Linh hoàn toàn bùng nổ.

Nàng hét lớn một tiếng vung mạnh hai tay, hất hai tên mặt áo đen đang bắt lấy mình bay lên không trung, sau đó lại lấy một tốc độ mắt thường không nhìn thấy được liên tiếp đấm ra hai quyền vào cơ thể bọn chúng.

Bịch, Bịch hai âm thành trầm đục vang lên, hai tên hộ vệ trong nháy mắt bị đánh bay xa hơn mười mét, miệng phun máu bất tĩnh tại chỗ.

Không dừng lại ở đó, tiểu thiếu nữ ngay lập tức giẫm mạnh chân xuống đất, phóng đến vị trí của ông chủ Mã, hai quyền đầu nho nhỏ được bao bọc bên trong luồng linh khí màu đỏ rực rỡ liên tiếp đánh ra. Bất kỳ gã hộ vệ nào tiến lên chặng đường của nàng đều có chung một kết cục, bị một quyền hạ gục trong nháy mắt.

Nên biết tu vi của mỗi người trong đám hộ vệ đều không hề yếu, đều từ Nhất Tinh Khí Hồn trở lên, thế mà khi tiếp đón một quyền nhỏ bé của nàng lại không chịu nổi một kích.

“ Ủa, có phải ta nhìn lầm hay không? Tu vi của nàng chỉ mới Bát Tinh Khí Linh làm sao lại một quyền đánh bay cường giả Khí Hồn được chứ?”

“ Đúng vậy, chẳng lẽ ta cũng nhìn lầm?”

“ Các ngươi không lầm đâu, tu vi của nàng đúng là mới chỉ Bát Tinh Khí Linh, ta nghĩ nàng làm được như thế chắc chải có loại tượng khí đặc thù nào đó, hoặc sử dụng bí pháp nâng cao tu vi”.

“ Thằng ngu này, ngươi tưởng bí pháp là rau cải ngoài đường muốn có là có à, một người đến cả 200 kim tệ còn không trả nổi thì lấy bí pháp ở đâu ra?”

“ Vậy thì mày giải thích thử xem làm sao một tiểu cô nương như nàng lại mạnh như vậy?”

“ Hầy! Cái này cũng khó nói, nhưng ta biết chắc một điều, với tu vi mới chỉ Bát Tinh Khí Linh, cho dù có sử dụng được bí pháp đi chăng nữa cũng không thể kéo dài được bao lâu a!”

Liên tiếp đánh bay hơn hai mươi người, tốc độ của tiểu thiếu nữ dần chậm lại, hơi thở trở nên nặng nhọc vô cùng, hình như là đang kiệt sức.

Trong khi đó đám hộ vệ của ông chủ Mã đem theo đến hơn năm mươi người, hiện nay hai mươi người đang tạo thành một vòng tròn bao vây nàng lại bên trong, từng bước, từng bước một tiến hành ép sát. Số hộ về còn lại thì túc trực bên người ông chủ Mã, bảo hộ hắn ở bên trong không một kẻ hở.

Khi tiểu thiếu nữ bạo nổ tu vi như mãnh hổ xông pha, cả đám dong binh bên ngoài đều hét vang phấn khích, nhưng giờ đây nàng bị bao vây, thì chỉ còn lại tiếng thở dài thất vọng.

Người phụ nữ nhìn con gái đang từ từ bị một đám đàn ông dồn ép, ngoài khóc lóc cầu xin cũng không thể làm gì được. Nàng bản thân trời sinh đã yếu ớt, từ nhỏ đến lớn thường xuyên đau ốm bệnh tật, cho đến lúc này, dù có kiên trì tu luyện được thì tu vi cũng chỉ mới Ngũ Tinh Khí Linh, còn kém cả con gái nàng nữa. Nàng cảm thấy bản thân vô cùng bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn con gái bị người khác ức hiếp mà không thể làm gì, cái cảm giác này so với chính thân mình bị ngàn đao chém, còn đau đớn hơn gấp nghìn lần.

Trong vòng vây, tiểu thiếu nữ hét lớn một tiếng, cắn răng tung quyền xông ra ngoài, nhưng tốt cục, nàng cũng sức cùng lực kiệt đánh bay hai tên hộ vệ sau đó liền bị cả đám đàn ông như lang như hổ bắt gọn, áp tải đến trước mặt ông chủ Mã.

Ông chủ Mã đối với bộ dạng hung tàn của nàng mỉm cười vô cùng thích thú, đưa bàn tay thô to vuốt ve lên xuống khuôn mặt nhỏ xinh có chút lấm lem, sau đó lại miết đôi môi chúm chím, cười nói

“ Tiểu cô nương, khí thế rất lớn, đúng là không làm ta thất vọng. Xem ra khách hàng của chúng ta sẽ rất hài lòng khi lên giường với nàng, rất có cảm giác chinh phục, hắc hắc”.

Năm người bọ Minh Triết đứng kế bên lão, nghe rõ từng lời mờ ám của lão mà không có bất kỳ phản ứng khó chịu nào, ngược lại cả bọn cùng nhìn thẳng vào dáng vẻ của tiểu thiếu nữ, không biết là đang suy nghĩ cái gì trong đầu.

Tiểu cô nương cảm thụ bàn tay dơ bẩm của ông chủ Mã liên tục vuốt ve khuôn mặt mình mà vô cùng ghê tởm, ánh mắt đỏ rực huyết quang nhìn trừng trừng bàn tay đó, cắn môi không nói một lời. Rồi bổng nhiên nàng bất ngờ nhe răng ra, như một con chó bị ép vào đường cùng cắn mạnh vào bàn tay béo mập của ông chủ Mã.

Cú cằn này rất mạnh, thật sự rất mạnh, dường như tiểu thiếu nữ đã dồn hết lượng linh khí còn sót lại vào đây, một phát cắn không chỉ làm bàn tay ông chủ Mã tóe máu mà còn cắn đức lìa ngón trỏ của lão, khiến máu tươi từ vết thương phun ướt đẫm cả mặt nàng.

“ Aaaa! Con điếm thối tha này!”

Ông chủ Mã bất ngờ bị cắn đứt ngón tay liền giận dữ đến phát điên, một tát chứa đựng linh khí cực mạnh giáng thẳng vào mặt nàng cái ‘bốp’. Tát cho nàng bay thẳng lên không trung, bay xa hơn mười mét rồi rơi lăn lốc trên mặt đất, cả mặt đều là máu tươi không thể thấy rõ thương thế ra sao.

.........................~.~........................

Bình Luận (0)
Comment