Bất Tử Nhãn

Chương 61 - Hút Và Phản Hút.

“ Không cần ta phải ra tay, bon chúng sẽ giúp ta, hắc hắc” Ngọc Phong cười thầm, liếc nhìn từng đám Vô Nhãn Địa Xà chui ra từ cái lỗ hắn đục

Bên trong đường hầm, khói đen mù mịt không thể hô hấp, cùng với số lượng Vô Nhãn Địa Xà quá đông nên bọn chúng cũng không thể quay đầu lại được, chỉ có một con đường sống duy nhất là tiếp tục đi đến phía trước, xông qua đường hầm mà thôi.

Cứ thế, cả bầy Vô Nhãn Địa Xà đều lần lượt chui qua đường hầm, tiến vào hang ổ của Địa Long, sau khi trốn thoát khỏi cái chết trong gan tất, bọn chúng hét vang vui mừng. Tuy nhiên điều này đã đánh thức con Địa Long từ trong giấc ngủ tĩnh dậy.

Con Địa Long, trừng mắt tức giậm nhìn một đám rắn không biết ở đâu, dám tự tiện xông vào hang ổ của nó, hét lớn, Grào! Những cái sừng nhọn hoắc trên đầu nó giao động liên hồi, đây là giấu hiệu trước khi đánh nhau của Địa Long. Nó ngưỡng đầu lên cao, sau đó lao bổ vào bầy Vô Nhãn Địa Xà.

Đàn Vô Nhãn Địa Xà cũng không phải thứ hiền, nhìn thấy kẻ địch tấn công, chúng nó cũng lũ lượt xông lên cắn xé.

Khè, xì, grào, cuộc quần ẩu máu tanh chính thức bắt đầu.

Tuy với số lượng đông đảo, bầy Vô Nhãn Địa Xà cũng không thể nào chiếm được thượng phong trước Địa Long, cấp bậc cách biệt là quá lớn, những nhát cắn của Vô Nhãn Địa Xà không thể nào xuyên thủng được lớp giáp cực kỳ cứng chắc của Địa Long, nó chỉ lưu lại trên người con Địa Long một dấu ngấn nhàn nhạt mà thôi, trong khi đó, chỉ dùng một cú vung đuôi, Địa Long đã có thể đập dậm nát vài con Vô Nhãn Địa Xà. Đây là một cuộc đấu không cân sức

Dường như bầy Vô Nhãn Địa Xà cũng đã nhận ra, những đòn tấn công của chúng không hề gây tổn hại với kẻ địch. Bọn chúng dần dần lui lại phía sau, chỉ chửa sáu con ở lại để cầm chân Địa Long.

“ Bọn chúng định rút lui sao?” nhìn thấy thế, Ngọc Phong bật thốt

“ Không phải đâu, ngươi cứ nhìn sẽ biết” Tinh Tinh bí hiểm cười cười

Bầy Vô Nhãn Địa Xà sau khi lùi lại khoảng hai mươi mét thì dừng lại, bọn chúng đồng loạt mở cái miệng đỏ lòm, phun ra một đám khí độc màu xanh lục bao phủ lấy con Địa Long. Những đám khí đó giống như axit cực mạnh vậy, những tảng đá bị chúng dích lấy ngay lập tức phá ra tiếng xì xèo rồi từ từ bị ăn mòn thành chất lỏng. Con Địa Long cùng ba con Vô Nhãn Địa Xà còn sống sót nằm tại trung tâm của màng khí thì không phải nói, ba con Vô Nhãn Địa Xà kia ngay lập tức bị ăn mòm chỉ còn xương cốt trắng hếu, lớp vảy phòng ngự cực kỳ kiên cố của Địa Long cũng chịu chung số phận, cả cơ thể nó bốc lên từng luống khí đen tanh tưởi vô cùng, từng mảng, từng mảng lân phiến vỡ vụng rơi vãi trên mặt đất, máu tươi từ các vết ùa ra, nhuộm đỏ cả một vùng.

“ Đậu, loại độc này bá đạo thật, nếu khi nãy trong đường hầm mà bọn chúng dùng thứ này thì chắc chắc ta tèo mẹ rồi” Ngọc Phong nhìn con Địa Long quằn quại đau đờn trong làng khí độc mà lạnh xương sống.

“ Đó là tất nhiên, loại độc đó quá mạnh, đến cơ thể của bọn chúng còn không chịu được, nếu phun ra bên trong đường hầm không phải là tự sát hay sao” Tinh Tinh bĩu môi

“ Ờ há” Ngọc Phong nghe thấy có lý, gật gù.

Sau mười phút cầm cự chống đỡ, con Địa Long đã hoàn toàn đổ gục, nằm yên bất động, cả cơ thể bị ăn mòn như cái xác thối rữa, bốc lên từng đám khói tang tưởi, máu từ màu đỏ cũng chuyển sang màu xám đen, chứng tỏ cơ thể nó đã bị nhiễm độc cực nặng rồi.

Nhìn thấy kẻ địch đã gục ngã, bầy Vô Nhãn Địa Xà dừng phun khí độc , nhưng bọn chúng hình như cũng không có ý định bỏ đi mà chỉ đứng yên, nhìn chằm chằm vào cái xác.

“ Bọn chúng là cái vẹo gì thế, còn không đi mau để ta hút hồn nó chứ, cái bọn lỳ lợm này” Ngọc Phong chửi thầm trong lòng

“ Đừng có vội, nó còn chưa chết đâu” Tinh Tinh nhắc nhở Ngọc Phong

]

“ Quác! Bị thương nặng như thế mà còn chưa chết, nó bất tử à” Ngọc Phong giật mình, hỏi

“ Ngươi quên đặc tính của nó là gì rồi sao, đó chính là hấp thụ linh khí đấy, những đòn tấn công bằng linh khí đổi với nó hoàn toàn vô dụng, hay ít nhất là những đòn tấn công bằng linh khí của ma thú dưới cấp năm đều vô dụng” Tinh Tinh giải thích

“ Nếu đã thế, thì sao nó lại chịu nhiều thương tổn và nằm bất động như vậy?”

“ Ta đoán chắc rằng, con Địa Long này chỉ vừa mới lên cấp bốn không lâu, căn cơ còn bất ổn, nó không hề muốn phải đánh nhau quá nhiều mà làm tổn hao căn cơ. Nó chính là đang giả chết đấy, nó muốn cuộc chiến phải chấm dứt tại đây. Nhưng mà mấy con Địa Xà kia cũng không ngu lắm, ắc hẳn là bọn chúng đã phát hiện ra gì rồi. Ngươi cứ chờ mà xem đi”

“ Giả chết! Con Địa Long này nhiều thủ đoạn quá thể”

Đúng như Tinh Tinh nói, bầy Vô Nhãn Địa Xà đã nhận ra điều gì đó, bọn chúng là loài máu lạnh thị huyết, cho nên nếu kẻ thù chưa hoàn toàn chết đi, bọn chúng sẽ không bỏ cuộc. Một con Vô Nhãn Địa Xà bổng nhiên tách ra khỏi đàn, lao nhanh lên cắn mạnh vào đầu Địa Long. Một số lân giáp cùng sừng của con Địa Long đã bị khí độc ăn mòn mà rơi rụng, nếu phịu một nhát cắn trực tiếp như thế này, chắc chắn nó sẽ bị thương nặng. Ngay khi con Vô Nhãn Địa Xà còn cách nó vài mét, con Địa Long bổng ngóc cái đầu to lớn, há mồm nuốt trọn lấy con rắn.

Khè, khè bầy Vô Nhãn Địa Xà nhận ra kẻ địch còn chưa chết, ngay lập tức phun thêm một màng khí độc nữa để tấn công. Nhưng khác với lần trước, con Địa Long không dùng thân thể để hứng chịu nữa, nó ngẩn cao đầu lên, mở rộng cái miệng to tướng, hút hết tất cả khí độc vào bên trong cơ thể, bầy Vô Nhãn Địa Xà phun ra bao nhiêu là nó hấp thụ bấy nhiêu.

Nhận thấy khí độc của bản thân đã không còn tác dụng, bầy Vô Nhãn Địa Xà đã bắt đầu hoảng loạng, một số con bắt đầu quay người tìm đường thoát thân

Sau khi hút tất cả khí độc vào trong người, con Địa Long co người lại, rít gào, bên trong vòm miệng của nó đang tích tụ một quả cầu năng lượng màu trắng cực kỳ tinh thuần, quả cầu ấy cứ liên tục xoay tròn tạo nên tiếng rít sắc bén. Giao động linh khí mà nó tạo ra cực kỳ lớn.

“ Nó đang dùng tuyệt chiêu à, nhưng sao ta không thấy nó tích tụ linh khí từ thiên địa chứ?” Ngọc Phong nhìn quả cầu ánh sáng mà rung động

“ Con Địa Long kia là đang nén tất cả số linh khí mà nó hấp thu được từ độc vụ đấy, hoặc nói là số linh khí to lớn đó chính là tổng cộng tất cả linh khí đã phóng ra của hàng trăm con Vô Nhãn Địa Xà, tiểu Phong mau quần ra sau lưng nó” Tinh Tinh hối thúc

“ Được!” Ngọc Phong ngay lập tức ra khỏi nơi ẩn nhấp, chạy nhanh về phần hang động phía sau Địa Long, trong những tình huống như thế này, kinh nghiệm của Tinh Tinh rất quan trọng.

Bầy Vô Nhãn Địa Xà cũng đã nhận ra sự dao động linh khí mãnh liệt của quả cầu ánh sáng màu trắng mà con Địa Long đang ngậm trong miệng, khí tức nguy hiểm lang rộng cả hang động, đánh sâu vào linh hồn của bọn chúng.

Như ong vỡ tổ, bầy Vô Nhãn Địa Xà quay đầu chèn ép lên nhau mà bỏ chạy vào đường hầm lúc nãy, tuy nhiên số lượng Vô Nhãn Địa Xà quá lớn, mà đường hầm quá nhỏ, không thể cùng lúc chấp chứa hết bọn chúng

GRAO! Con Địa Long hướng đầu vào bầy Vô Nhãn Địa Xà đang bỏ trốn gầm to, quả cầu năng lượng màu trắng đột nhiên vỡ tung, giải phóng ra một đoàn năng lượng cực lớn hình nang quạt, quét qua bầy Vô Nhãn Địa Xà. Những nơi luồng năng lượng đi qua, tất cả vật chất đều bị biến thành tro tàn, bầy Vô Nhãn Địa Xà hàng trăm con chỉ trong chớp mắt hoàn toàn biến mất khỏi thiên địa, chỉ lưu lại dưới mặt, đất một nắm bùn đen.

“Qúa bá đạo! Cái luồng năng lượng kia quá kinh khủng tởm!” Ngọc Phong nấp đằng sau một tảng đá, chứng kiến sự việc mà há hốc mồm.

“ Còn đợi cái gì nữa, tiểu Phong mau lên kết liễu nó đi” Tinh Tinh ngay lập tức đánh thức Ngọc Phong, quát

“ Nhưng mà nó mạnh quá!” Ngọc Phong tâm trí vẫn còn rung động trước đòn vừa rồi

“ Nhanh lên, sau đòn vừa rồi, nó đã hao hết linh khí rồi, lớp lân giáp bảo vệ cũng không còn bao nhiêu, bản thân nó hiện nay đang cực độ suy yếu, nếu ngươi không làm thì không còn cơ hội nào nữa đâu”

“ Được, liều ăn nhiều, lên” Ngọc Phong hét lớn, lao ra khỏi vị trí núp, rút kiếm nhắm cái đầu lỡ loét của Địa Long mà tấn công “ Xiên Hoa, Lạc Hoa”, từ thân Hải Lam kiếm, từng tia kiếm khí tách ra, biến hóa thành hàng trăm thanh Hải Lam kiếm màu trắng lao vun vút như một cơn mưa trút xuống dữ dội.

Phát giác ra có người đánh lén, con Địa Long lắc người, cong cái đuôi to lớn vung mạnh vào Ngọc Phong.

“ Chết tiệt” Ngọc Phong chửi thầm, hắn không ngờ nó lại cảm nhận ra hắn sớm như vậy.

Ngọc Phong hiện tai đang ở trên không trung, hoàn toàn không có chỗ mượn lực để tránh né, hắn chỉ có thể dùng kìm khí xoay trong quanh thân thể, tạo một lớp phòng ngự mà thôi.

Đùng, nhưng có dù như thế cũng không đủ để ngăn cản Địa Long, Ngọc Phong bị cái đuôi to lớn của nó đập một cái lún sâu vào vách động. Sau đòn đánh đầu tiên thành công, con Địa Long lập tức lướt người xông lên, mở cái miệng to như chậu máu đớp tới Ngọc Phong

“ Đậu Phộng! Mại Hoa Kiếm, thức thứ năm, Tàn Hoa” Trông cái đầu rồng càng lúc càng lớn, Ngọc Phong gượng người dậy tập trung hết linh khí còn sót lại, quán chú vào đòn đánh cuối cùng này. Từ bên trong cơ thể của Ngọc Phong và Hải Lam kiếm, từng luồng kiếm khí liên tục thoát ra, khác với những lần trước, số lượng kiếm khí lúc này tăng đền hàng nghìn tia. Bọn chúng cũng không hề phân tán hay xoay tròn quang cơ thể Ngọc Phong, tất cả số kiếm khí đều tập hợp lại với nhau bao bọc Hải Lam kiếm, tạo thành một thanh cự kiếm màu trắng sáng, phủ đầy hoa văn cánh Mai, dài năm mét. Ngọc Phong dùng hết sức lực của mình, hai tay nâng cự kiếm, đâm thẳng vào cái miệng to tổ bố của Địa Long.

Keng, cho dù Ngọc Phong đã dùng hết sức lực, thanh cựu kiếm cũng không thể nào đâm xuyên qua cái đầu to tướng đó, nó đã bị hàm răng sắc nhọn của Địa Long giữ lại, sau đó thanh cự kiếm dưới hấp lực của nó, từ từ mà vỡ vụng, trôi vào bụng của Địa Long

“ Con xúc sinh đáng chết, đừng tưởng chỉ có mình ngươi có thể hút được linh khí, Tàn Hoa thức, hút cho ta” Ngọc Phong tức giận quát

Thanh cự kiếm màu trắng to lớn bổng nhiên tách ra thành hàng ngàn sợi chỉ mảnh, găm sâu vào cái miệng to lớn của Địa Long, từ đó, từng đoàn linh khí trong cơ thể của nó thông qua Hải Lam kiếm tiến vào cơ thể Ngọc Phong. Đây cũng là chiêu thức khó khăn nhất trong năm thức cơ bản của Mai Hoa Kiếm, Ngọc Phong phải liên tục luyện tập ba tiếng một ngày suốt sáu tháng thời gian mới luyện thành.

Thế là, Địa Long từ từ ăn mòn và hấp thu kiếm khí của Ngọc Phong, còn hắn lại dùng Tàn Hoa thức để cướp đoạt linh khí của nó, cứ thế, tạo thành một vòng tuần hoàn vô tận, không có điểm dừng. Nếu ai là người gục ngã trước, hắn chắc chắn sẽ bị hút khô linh khí mà chết.

Thời gian cứ như thế trôi dần đi tròng yên lặng, mặt trời lên rồi lại lặng xuống, không biết đã qua bao lâu, làn da của Ngọc Phong trở nên nhợt nhạt vô cùng, khuôn mặt hắn trắng bệch, hai má hóp lại, khóe mắt hằn sâu như một cái xác khô, nếu lồng ngực hắn không phập phồng thở đều đặng, có khi người ta đã tương là hắn chết lâu rồi.

Còn con Địa Long cũng không khá hơn bao nhiêu, nó đã chịu những vết thương lớn khi đối đầu với bầy Vô Nhãn Địa Xà, ngay sau đó lại phải giằng co với Ngọc Phong đến tận bây giờ, linh khí mới cướp đoạt được một chút thì lại bị hút đi, không hề dư dã để có thể chữa lành thương. Các vết thương ấy vì thế cũng chảy máu không ngừng, cho dù không chí mạng nhưng chảy nhiều máu như thế, bản thân nó cũng không chịu đựng được.

Đến ngày thứ mười hai, con Địa Long đã hoàn toàn đuối sức, thân hình nó lung lay, đổ gục xuống đất, nằm bất động. Ngọc Phong cũng vì thế mà phục hồi được một ít linh khí ít ỏi miễn cưỡng để cơ thể hoạt động, đi tới bên cạnh thi thể Địa Long.

Bình Luận (0)
Comment