Cộc cộc cộc, Ngọc Phong đang nói chuyện với Tinh Tinh thì tiếng gỏ cửa vang lên, một tên dong binh kính cẩn nói “ thưa đoàn trưởng, Tiêu lão của Việt Châu thương hội có việc muốn cầu kiến ngài”
Ngọc Phong bình thản đáp “ được rồi, mời ông ta đến đại điện đi, ta sẽ ra ngay”, nghe đến Việt Châu thương hội, trong đầu hắn lúc này lại lóe lên bóng hình vũ mị của Tuyết Anh.
“ Đã hai năm rồi a, hai năm nữa thôi là sẽ đến kỳ hạn ước định với nàng” Ngọc Phong lẩm bẩm, đẩy cửa bước ra, hắn hít sâu một hơi không khí trong lành, hướng đại điện đi đến.
Bên trong đại điện rộng lớn, hiện đang có một ông lão tóc trắng khoảng sáu mươi tuổi đang ngồi thưởng tra. Chợt ông ta nghe thấy tiếng bước chân đều đều vang lên, Tiêu lão liền đặt chén trà xuống nhìn ra hướng cửa.
Tại vị trí cửa ra vào, một người thanh niên tuấn dật, dáng người mảnh khảnh từ tốn bước vào đại điện, trên mặt hắn phát ra nhàn nhạt tiếu ý.
“ Đã hai năm không gặp rồi, Ngọc Phong tiên sinh, cậu càng lớn càng tuấn tú ra đấy, đến lão già khọm như ta đây cũng phải ghen tỵ không thôi” Tiêu lão lập tức đứng dậy ôm quyền, mỉm cười nói
Nghe thế, Ngọc Phong cũng mỉm cười đáp lễ “ Tiêu lão đã đợi lâu rồi, mời ông ngồi”, hắn đưa tay ra hiệu mời rồi tiến đến ngồi chiếc ghế đối diện với Tiêu lão chứ không ngồi trên vương tọa.
Nhìn cách ứng xử của Ngọc Phong, Tiêu lão thầm gật đầu tán thưởng trong lòng, “ người mà tiểu thư lựa chọn đúng là không phải người bình thường, đã đạt đến vị trí cao nhất trong Vụ Đô thành mà không hề kiêu ngạo, nếu là Huyết Nha Lang khí trước, hắn còn khinh thường nếu nói chuyện với mình nữa cơ”
Sau khi yên vị chỗ ngồi, Ngọc Phong mới cất tiếng hỏi “ không biết lần này Tiêu lão đến tìm ta là có chuyện gì? À mà Tuyết Anh tỷ tỷ dạo này có khỏe hay không?”
“ Cảm ơn tiên sinh đã quan tâm, tiểu thư nhà chúng ra vẫn sống rất tốt” Tiêu lão nét mặt hiện ý cười, nói
Ngọc Phong gật đầu, vui vẻ “ tỷ tỷ sống tốt là ta vui rồi!!!”, nàng cũng được xem như tri kỹ đầu tiên của hắn.
Tiêu lão uống một ngụm trà rồi nói tiếp “ hôm nay ta tới nơi này là muốn đưa cho tiên sinh một số đồ vật”, nói rồi, Tiêu lão lấy từ túi sau lưng ra sáu cuốn trục đủ loại màu sắc, đặt lên mặt bàn.
Nhìn sáu cuốn trục màu sắc khác nhau trên mặt bàn, Ngọc Phong ngạc nhiên “ mấy cuốn trục này đều là công pháp?”
Tiêu lão nhìn biểu hiện ngạc nhiên của Ngọc Phong liền hài lòng, ông nói “ đây là sáu cuốn công pháp hoàng giai sơ cấp, mỗi loại công pháp tương ứng với một loại thuộc tính khác nhau bao gồm, Hỏa, Thủy, Phong, Thổ, Lôi và Ánh Sáng. Số công pháp này là tiểu thư đặc biệt giữ lại cho tiên sinh trước khi đi, tuy nhiên nếu tiên sinh muốn sở hữu chúng thì cũng phải bỏ ra một số tiền nhất định a”
“ Sáu cuốn công pháp hoàng giải sơ cấp, mà mỗi cuốn lại là một thuộc tính khác nhau, Tiêu lão ông ra giá xem hết chỗ này là bao nhiêu tiền” Ngọc Phong sau khi ngạc nhiên lúc đầu thì lại trở về bộ dáng điềm tĩnh bình thường, nói. Số công pháp này hiện nay rất trọng yếu trong việc phát triển dong binh đoàn Hắc Lang, không thể bỏ qua
“Tuyết Anh đũng là dụng tâm lương khổ mà, khi có cơ hội sẽ cảm tạ nàng sau vậy” Ngọc Phong nghĩ thầm.
Trông thấy Ngọc Phong có ý định mua hết số công pháp, Tiêu lão cũng ngạc nhiên vô cùng, hắn cứ tưởng Ngọc Phong cùng lắm chỉ mua hai đến ba cuốn mà thôi, không ngờ hắn lại muốn tất cả. Tiêu lão hít sâu một hơi bình tĩnh tâm thần, nghiêm nghị nói “ mỗi cuốn công pháp trong này có giá năm vạn kim tệ, sáu cuốn là ba mười vạn kim tệ, bởi vì tiên sinh là khách quý cấp D nên được giảm giá năm phần trăm thành ra tổng số tiền cần phải trả là hai mươi tám vạn năm nghìn kim tệ”
]
Nghe thế Ngọc Phong liền lắc đầu thở dài “ đúng là một số tiền lớn a, hiện này thì ta không thể lấy ra được nhiều tiền như thế này”
“ Nếu tiên sinh muốn, ngài cũng có thể ghi giấy nợ cho thương hội của chúng tôi, với quan hệ giữa tiên sinh và tiểu thư, việc này cũng được đảm bảo phần nào” Tiêu lão thấy Ngọc Phong lắc đầu liền nói. Ông cũng không tin một người như Ngọc Phong lại đi quỵt nợ.
“ Không, ta sẽ không thiếu tiền của bạn bè, đối vơi Tuyết Anh lại càng không, tuy ta không đủ kim tệ nhưng ta có thể dùng vật khác để trao đổi” Ngọc Phong dựa người vào thành ghế, bắt chéo chân, hai bàn tay đan lại đặt lên đùi, điềm tĩnh nói.
“ Dùng vật để trao đổi?” Tiêu Lão hiếu kỳ, không biết Ngọc Phong sẽ đưa ra vật gì mà có thể sánh ngang với công pháp hoàng giai sơ kỳ đây.
Ngọc Phong không đáp lời mà quơ tay lên không trung, từ trong trữ vật giới chỉ lần lượt bay ra mười thành khí binh đủ hình dạng, kích thước nhưng lại có một điểm chung, chúng đều chỉ có hai màu trắng đen xen kẻ.
Nhìn mười thanh binh khí nằm la liệt trên mặt bàn, Tiêu lão giật mình, lập tức cầm một thanh đoản kiếm gần nhất, đưa lên mặt quan sát kỹ càng. Sau đó ông lại rót linh khí của bản thân vào bên trong thanh kiếm, bề mặt thanh đoản kiềm kiền lóe lên quang màng kỳ dị, chớp chớp lại hiện lên những đồ hình thuật hình ấn phức tạp. Tiêu lão cẩn thận dùng thanh đoản kiếm chém nhẹ lên mép bàn, xoẹt, dưới lưỡi kiếm sắc bén lướt qua, một bóc bàn bằn đá Hoa Cương dễ dàng bị gọt mất một góc, mặt lát cắt bóng loáng như gương.
Tiêu lão hai tay rung rung cầm thanh kiếm, ánh mắt vui mừng khôn xiết nhìn Ngọc Phong, bật thốt “ những thành binh khí này đều là khí binh cấp ba, mà còn là cấp ba thượng đẳng, với nguyên liệu luyện chế thì có khi còn tốt hơn khí bính cấp bốn bình thường nữa”
Nhìn vẻ mặt kích động đỏ bừng của Tiêu lão, Ngọc Phong khóe môi tạo thành một đường con hoàn mĩ, cười nói “ đúng như thế, tất cả đều là khí binh cấp ba do chính ta luyện chế, ông có thể yên tâm về chất lượng của chúng, Tiêu lão thử ra giá xem, mười thành khí binh này trị giá bao nhiêu tiền”
“ Tất cả đều chính do tiên sinh luyện chế?” Tiêu lão lại một lần nữa ngạc nhiên, từ trong miệng của Tuyết Anh, lão đã từng nghe qua Ngọc Phong có thể sẽ trở thành một khí sĩ, nhưng không thể ngờ rằng, mới chỉ hai năm, mới hai nằm mà thôi, trình độ của hắn lại tăng đến khí sĩ cấp độ ba, không, có khi cấp độ bốn cũng không chừng.
“ Đúng là do chính bản thân ta luyện chế, Tiêu lão hãy định giá chúng thử xem, đây cũng là lần đầu ta đem bán tác phẩm của mình đấy” Ngọc Phong gật đầu xác nhận, những khí binh trước kia hắn luyện chế ra, tất cả đều đưa cho Trần Nhân để phân phát cho huynh đệ trong dong binh đoàn, bọn chúng đa số cũng chỉ là khí binh cấp hai được hắn luyện chế bằng kim loại bình thường mà thôi. Còn hai loại quán thạch song sinh thì hắn chỉ dùng để chế tạo khí binh cấp ba.
Tiêu lão uống một hơi hết cả ly trà, cố gắng bình định tâm thần, trái tim của lão đã quá già để kích động rồi “ tất cả mười thanh khí binh cấp ba này đều là hàng cực phẩm, giá trị mỗi thanh theo ta ước lượng là năm vạn kim tệ, vậy mười thành khí binh này trị giá năm mươi vạn kim tệ. Với sáu cuốn công pháp này, tiên sinh chỉ cần đưa cho ta ba sáu thanh khí binh là đủ, bốn thanh còn lại tiên sinh hãy thu lại đi”
“ Không cần thiết, sáu cuốn công pháp kia ta sẽ thu, mười thanh khí binh này ông cứ cầm lấy, khi nào thương hội đạt được thêm mấy cuốn công pháp hoàng giai nữa thì cứ đem đến đây, bốn thanh khí binh kia xem như tiền đặc cọc của ta” Ngọc Phong thu hết sáu cuốn công pháp vào trữ vật giới chỉ, bình tĩnh nói. Hiện tại công pháp hoàng giai đối với dong binh đoàn của hắn quan trọng hơn khí binh cấp ba nhiều, với lại số khí binh cấp ba hắn từng luyện chế cũng không chỉ có bao nhiêu đó.
Tiêu lão nghe thế, vẻ mặt cực kỳ vui mừng, ngay lập tức thu hết tất cả mười thanh khí binh lại với tốc độ cực nhanh, trên tay hắn cũng có đeo một chiếc trữ vật giới chỉ, cái giới chỉ này cũng không phải là thuộc về hắn mà là tài sản của thương hội cấp cho hắn để tiện làm việc mà thôi. “ Đã thế, ta đây sẽ không khách sao nữa, khi nào có được công pháp hoàng giai, ta sẽ ngay lập tức đem đến ngay”
Ngay trong lúc Tiêu lão hớn hở thu gom khí binh, trong không khi bổng nhiên xuất hiện nhiều dao động linh khí với số lượng lớn, nguồn gốc của các dao động này là tòa kiến trúc ba tầng to lớn cách đại điện vài trăm mét.
Tiêu lão dường như cũng cảm ứng được thiên đại linh khí ba động, hắn liền đi đến cửa chính, tìm kiếm phương hướng nguồn gốc của ba động.
Ngọc Phong cũng đi theo bên cạnh lão, nhưng hắn không hề tỏ vẻ ngạc nhiên, có chi chỉ là khuôn mặt thoán hiện vẻ hài lòng, nói khẻ “ bọn họ bắt đầu đột phá rồi!”
Tuy Ngọc Phong nói nhỏ nhưng Tiểu lão vẫn vừa đủ để nghe thấy, ông ra nhìn Ngọc Phong tò mò hỏi “ ai bắt đầu đột phá, ba động linh khí như thế này, số lượng cũng không hề nhỏ đâu”
“ Là bọn Trần Nhân đang đột phá, với số lượng dao động như thế này, chắc cũng khoản ba mươi người đa đột phá khí hồn” Ngọc Phong âm thanh đạm mạc, số lượng người đột phá như thế cũng nằm trong dự tinh của hắn, không có gì đặc biệt.
“ Ba ba mươi người cùng lúc đột phá khí hồn” Tiêu lão nghe Ngọc Phong nói thế liền há hốc mồm, đây là khái niệm gì, nên biết thành Vụ Đô hai năm về trước khí hồn cũng chỉ vẻn vẹn có sáu người mà thôi, hôm nay lại đùng một cái chui ra ba mươi người, thế này thì không còn có bất kỳ thế lực nào dám có ý nghĩ chống đối Hắc Lang nữa rồi, nếu bọn hắn dám chắc chắn là không còn muốn sông nữa. Ba mươi khí hồn là khái niệm gì, Hắc Lang đã siêu việc thế vực sơ cấp, tiến lên thế lực trung cấp rồi, có thể sánh ngang hàng với các gia tộc như Long gia, Viên gia.
Linh khí dao động liên tục kéo dài trong vòng hai mươi phút mới bắt đầu yên tĩnh lại, từ trong các căn phòng của khối kiến trúc ba tầng, từng tiếng hú dài vui sướng vang lên không ngừng, cứ như bầy sói đến thời điểm động dục vậy.
Ngọc Phong nghe rõ từng tiếng sói tru mồn một, tròng đó có cả tiếng của Trần Nhân nữa, hắn cong môi nở nụ cười quay sang Tiêu lão, nói “ trò vui cũng đã kết thúc rồi, nếu Tiêu lão không còn việc gì khác thì ta xin cáo từ, ta muốn đi chúc mừng bọn thuộc hạ một chút”
“ Ha ha, ta đây chúc mừng chuyện vui lớn của Hắc Lang dong binh đoàn, không làm phiền công việc của tiên sinh nữa, cáo từ” Tiều lão gật đầu chào Ngọc Phong rồi cất bước rời đi.
Ngọc Phong cũng chào đáp lễ, rồi hướng khối kiến túc ba tầng bước đi.
Tuy nhiên chưa đi được bao lâu, đằng sau lại vọng lên tiếng kêu của Tiêu lão “ Phong tiên sinh, xin chờ chút đã”
Ngọc Phong nghe thế liền quay người, đợi Tiêu lão đến kế bên, khó hiểu hỏi “ Tiêu lão còn có việc muốn thương lượng với ta hay sao?”
Tiêu lão, vuốt ngực thở dốc, với độ tuổi như lão rồi, mà còn bắt chạy nhanh đúng là một sự tra tấn a, ông hít sâu một hơi lấy lại tinh thần, móc ra một tấm thẻ hình chữ nhật, mặt trên có khắc nổi chữ C to tướng “ đâu là thẻ khách quý cấp C của thương hội Việt Châu chúng tôi, tiên sinh đã thực hiện giao dịch hơn mười vạn nên được tặng cái này, quyền lợi trong đó chắc tiên sinh cũng biết rồi chứ?”
Ngọc Phong đưa tay nhận lấy tấm thẻ, gật đầu nói “ ta biết rồi”
“ Như thế là tốt rồi, ta cũng xin cáo từ, tạm biệt” Tiêu lão thờ phào một hơi nhẹ nhỏm, chào Ngọc Phong một tiến rồi xoay người, từ từ bước đi.
Ngọc Phong nhìn dáng vẻ của lão mà lắc đầu bật cười “ Tiêu lão này có lúc tính tình cũng hơi giống trẻ con”
“ Ngươi cũng thế chứ nói ai, lúc thì nghiêm túc, khi thì lạnh lùng, còn có lúc cũng trẻ con y hệt như thế” Tinh Tinh bổng nhiên xì mũi, cất tiếng trêu chọc Ngọc Phong.
“ Trẻ con thì có sao đâu chứ, ta cũng đâu có chê trách gì lão ta, làm gì mà phản ứng dữ dội vậy, mà tính cách của ngươi cũng trẻ con không kém ta đâu” Ngọc Phong đưa ngón ta gãi gãi mũi, nói thầm.