Cơn mưa xối xả cuối cùng cũng ngừng lại khi trời sắp hừng đông.
Trần Nghiêu ở trên giường trở mình một cái, eo và chân vô cùng đau nhức, không khỏi cau mày kêu lên một tiếng, sau đó phát hiện cổ họng cũng khàn khàn, đêm qua lần đầu tiên của Lâm Trưng xuất tinh nhanh, Trần Nghiêu ngạc nhiên thốt lên: "Xong rồi sao?"
Anh không nói lời nào, vươn tới đầu giường lấy một cái mới, mặt mày nặng nề quỳ gối ở trên giường.
Bộ dáng có chút kìm nén, bàn tay to nhấc một bên chân của cô lên rồi chậm rãi nhét côn thịt vào.
Lần này thật sự rất đau, trán Trần Nghiêu đổ mồ hôi hột, cái đó của anh quá lớn, thật lâu mới có thể cắm vào toàn bộ.
Trần Nghiêu có cảm giác hoàn toàn bị nhồi đầy, cảm giác trống rỗng khiến người ta hoảng sợ cuối cùng cũng biến mất, sau đó là kích thích mạnh mẽ kéo đến. Đau đến tê tái, gậy thịt thô to và nóng hổi rất chân thực làm âm đạo căng trướng lên.
Cơ thể cô bị đẩy lên trên, tóc xõa ra tán loạn, nếu không đưa tay nắm lấy ga trải giường thì cô đã bị đập đầu vào đầu giường rồi. Miệng không ngừng rên rỉ, đôi mắt được phủ một tầng hơi nước mơ hồ, chàng trai quỳ giữa hai chân cô lộ rõ vẻ cương nghị.
Lạnh lùng, một đôi mắt đen nhuốm màu dục vọng, những đường cơ ở eo và bụng càng lúc càng lộ rõ theo động tác chuyển động. Cô nhịn không được đưa tay ra, đầu ngón tay chạm vào cơ bụng rắn chắc, nơi đó thậm chí còn xuất hiện những hạt mồ hôi.
"A...Ôm em, Lâm Trưng." Cảm giác trống rỗng trong cơ thể được xoa dịu, vẫn còn thiếu một cái ôm nữa.
Lâm Trưng cúi người xuống, bộ dáng hoàn toàn bao phủ cô, ở tư thế này làm dương vật xâm nhập càng sâu hơn, quy đầu thô to đâm thọc ra vào đường hầm gồ ghề, Trần Nghiêu vươn tay gắt gao ôm cổ anh, đáng thương khóc ngâm nga: "Ưm.....Ưm....."
Anh nhẹ nhàng hôn lên vành tai cô, giọng nói khàn khàn cùng hơi thở nóng rực: "Một lát nữa sẽ ổn."
Giữa hai chân lầy lội, nước nhờn theo bộ phận sinh dục thô dài kéo ra, chảy dọc xuống khe mông làm ướt áo choàng tắm đặt ở phía dưới.
Cứ như vậy một lúc lâu, Trần Nghiêu cảm giác như mình bị quăng ra từng mảnh vụn.
Ký ức mơ hồ cuối cùng còn đọng lại là Lâm Trưng hôn lên khóe miệng cô và nói: "Còn chưa kết thúc...Làm sao bây giờ?"
Sau khi khóc thút thít và đẩy anh vài lần, Trần Nghiêu quay mặt đi và chìm vào giấc ngủ.