Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1057

Long Đào từ từ đến gần Diệp Phàm, trong cơ thể ông ta đột nhiên bộc phát ra một luồng sức mạnh khủng khiếp tấn công về phía Diệp Phàm!

Đối mặt sự uy hiếp của ỏng ta, trong cơ thể Diệp Phàm cũng bộc phát ra một luồng sức mạnh của rồng đáng sợ, trực tiếp chặn lại áp lực của đối phương!

“Đây là hơi thở của rồng sao?”

“Quả nhiên cậu đã lấy được thứ gì đó trong Long Mạch?”

Long Đào cảm nhận được sức mạnh của rồng, đôi mắt nheo lại, lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, sau đó ông ta liền ra tay, lao thẳng về phía Diệp Phàm.

Bùm!!!

Lúc này, cổ Tam Thông đã đứng trước mặt Long Đào và chặn lại đòn tấn công của ông ta.

“Tộc trưởng Long muổn đối phó với đồ đệ của tôi ngay trước mặt tôi sao, không phải ông khinh thường tôi đấy chứ?” cố Tam Thòng nhàn nhạt nói.

“Cố Tam Thông!”


Long Đào trừng mắt nhìn cổ Tam Thông, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo: “Tránh ra, nếu không ông sẽ chết!”

“Muốn động vào đệ tử của tôi, trước tiên phải bước qua xác tôi đã!” cổ Tam Thông nói thẳng.

Ah! Ị!

Đột nhiên Long Đào hét lớn một tiếng, trong cơ thể ông ta liền bộc phát ra một uy lực khủng khiếp, kim quang bao phủ toàn thân, hai tay của ông ta vung lên, một con rồng màu vàng liền bay ra từ lòng bàn tay.

“Phi Long Tại Thiên!”

Long Đào lại hét lên rồi vung tay đánh về phía Diệp Phàm, con rồng vàng ngay lập tức nhe nanh múa vuốt bay về phía Diệp Phàm và cổ Tam Thông.

Uy lực của đòn tấn công này cực kỳ mạnh, tu hành giả bình thường khó có thể chống cự được!

Cổ Tam Thông lại rất bình tĩnh, ông nhanh chóng tung ra một cú đấm, tuy rằng không có bất kỳ sức mạnh khủng khiếp nào, nhưng cú đấm này lại nghiền nát con rồng vàng thành bột.

Hơn nữa cú đấm này còn không dừng lại, còn đánh trúng cơ thể Long Đào, khiến ông ta bay về phía sau.

Rầm! Ị!

Long Đào nửa quỳ trên mặt đất, một tay ôm ngực, phun ra một ngụm máu!

“Sức mạnh của ông đã cường đại đến mức này rồi sao?”

Lúc này, Long Đào kinh ngạc nhìn cổ Tam Thông.

“Mạnh quá!”

Diệp Phàm cũng thầm kinh ngạc khi nhìn thấy cú đấm vừa rồi của nhị sự phụ.

Lúc nãy hắn không cảm nhận được chút sức mạnh nào từ cú đấm đó, nhưng trong nháy mắt nó lại bộc phát sức mạnh hủy diệt mọi thứ, điều này chứng tỏ khả năng kiếm soát và sử dụng sức mạnh của nhị sư phụ mạnh đến nhường nào!


“Tộc trưởng Long, vì Long gia của ông cũng là gia tộc Hộ Long, tôi không muốn giết ông, nhưng ông tốt nhất không nên động vào đồ đệ của tôi, nếu không tôi không ngại khiến gia tộc Hộ Long biến mất đâu!” cố Tam Thông nhàn nhạt nói.

Long Đào nghe xong, sắc mặt không ngừng thay đối, sau đó lại liếc nhìn Diệp Phàm rồi đứng dậy rời đi.

“Nhị sư phụ, con thấy ông ta sẽ không dễ dàng cam chịu như vậy đâu, tại sao không giết chết ông ta để tránh hậu họa về sau?” Diệp Phàm thắc mắc.

“Long gia dù sao cũng là gia tộc Hộ Long,

bọn họ đã bảo vệ Long Quốc mấy ngàn năm, vậy nên cho ông ta một cơ hội đi, nếu như còn có lần sau sẽ giết không thương tiếc!” cổ Tam Thông thờ ơ nói.

Diệp Phàm gật đầu, đồng thời hắn lại một lần nữa cảm thấy bất mãn với thực lực của mình.

Bây giờ hắn vẫn chưa đủ mạnh, cần phải tiếp tục cường đại hơn nữa!

Nếu như hắn không đủ khả năng khống chế được xương rồng, vậy thì chẳng có cách nào phát huy hoàn toàn sức mạnh của xương rồng!

Soạt! Soạt!

Đúng lúc này, trong hoàng cung lại xuất hiện hai bóng người.

Hai người lần này là một ông già mặc áo choàng đen, còn một ông mặc áo choàng trắng.


Bọn họ vừa xuất hiện, Diệp Phàm có chút kinh ngạc nói: “Bọn họ trông giống nhau quá!”

“Hai người lại đến từ đâu vậy?” Diệp Phàm nhìn hai người này, lạnh lùng hỏi.

“Cậu chính là Hộ Quốc Thần Tướng của Long Quốc – Diệp Phàm?” ông già mặc áo choàng màu trắng hỏi.

“Không sai, hai người là ai?” Diệp Phàm lạnh lùng đáp.

“Cha của cậu là Diệp Thiên Long?” ông lão mặc áo choàng đen hỏi tiếp.

“Hai người biết cha của tôi?”

Diệp Phàm khẽ cau mày, trong khi vẻ mặt của hai ông già đều đăm chiêu, quả nhiên là có quen biết!

“Rốt cuộc hai người là ai?” Lúc này Diệp Phàm đã mất kiên nhẫn hét lên.

“Chúng tôi là trưởng lão Tài Quyết của sở Tài Quyết Thế Giới!” Hai người nói với Diệp Phàm.

Bình Luận (0)
Comment