Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1100

Không khí dường như đông cứng lại, chỉ còn lại mùi máu lượn lờ xung quanh!

Lúc này Diệp Phàm thở hổn hến, trong mắt hiện lên một tia kỳ dị.

Sức mạnh lúc nãy là sức mạnh được Đại sư phụ đế lại trong cơ thể Diệp Phàm, vừa rồi hắn đã thi triển nó ra.

Không ngờ sức mạnh của Đại sư phụ lại khủng bố như vậy, Bát Kỳ Đại Xà mạnh là thế nhưng trong nháy mắt đã bị giết chết, uy lực này thực sự rất đáng sợ!

Sau đó Diệp Phàm âm thầm thở dài, sức mạnh này mà lại dùng đế đối phó một con rắn, thật lãng phí!

Cùng lúc đó, trên núi cửu Long, trong một căn phòng trên núi, một người phụ nữ mang lụa che mặt, mặc một bộ váy dài màu trắng, cả người đầy khí chất thánh khiết, đang khoanh chân ngồi trên chiếc giường làm từ băng, khí lạnh lượn lờ quanh người, mang đến cho người ta một loại cảm giác nhưtiên khí!

Bà ấy là Đại sư phụ thần bí của Diệp Phàm!

Đột nhiên, Đại sư phụ của Diệp Phàm mở mắt ra, lộ ra một ánh mắt trong veo, đôi đông tử nhiếp người, trong mắt tựa như chứa đựng cả vũ trụ, sâu không lường được!

“Vậy mà đã sử dụng luồng sức mạnh đó rồi?”

Đại sư phụ Diệp Phạm lấm bấm, hiển nhiên biết Diệp Phạm đã sử dụng sức mạnh mà bà ấy để lại trong cơ thế hắn.

Mà sức mạnh này nếu không phải gặp thời khắc nguy hiểm thì chắc chắn Diệp Phàm sẽ không dùng!

Đáy mắt Đại sư phụ Diệp Phàm lộ ra sự lo lắng, môi khẽ mở: “Thiên Thiên!”


Trong phút chốc, một bóng người xuất hiện ở đây, quỳ xuống trước mặt Đại sư phụ Diệp

Phàm, nói: “Chủ nhân, ngài có gì phân phó?”

Người này không ai khác chính là Tư Thiên Thiên, người trước đây được Diệp Phàm đưa lên núi Cửu Long!

Mặc dù dáng vẻ Tư Thiên Thiên hiện giờ trông như một cô gái nhưng khí chất cả người đã hoàn toàn thay đối so với trước đây.

Hiện giờ, Tư Thiên Thiên trông có vẻ chín chắn, hệt như đột nhiên trưởng thành lên, ánh mắt sắc lạnh, toàn thân toát ra hơi thở đáng sợ!

Điều quan trọng nhất là thực lực của cô bây giờ đã trở nên sâu không lường được!

“Thực lực của ngươi tăng không ít, ngươi xuống núi đi theo Tiểu Phàm, nếu có ai cản đường hắn, cứ việc giết không tha!”

Đại sư phụ của Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Vâng, chủ nhân!”

Tư Thiên Thiên cung kính đáp.

Giây tiếp theo, Tư Thiên Thiên biến mất như một bóng ma.

Mà sắc mặt Đại sư phụ của Diệp Phàm không ngừng thay đổi.

Bà ấy giơ tay phải lên và nhìn chằm chằm vào viên hồng sa trên cổ tay phải, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Vào lúc này, trên núi Phú Sĩ ở Anh Quốc.

Sau khi Diệp Phàm sử dụng sức mạnh của Đại sư phụ đế giết Bát Kỳ Đại Xà, hắn trực tiếp ngồi xếp bằng trên mặt đất khôi phục sức mạnh.

Chiến đấu liên tục đã khiến cơ thể hắn bị quá tải nghiêm trọng, toàn bộ cơ quan trong cơ thế đã bắt đầu sụp đổ, hắn phải nhanh chóng hồi phục, nếu không sẽ ảnh hưởng đến mức làm cho thực lực của hắn thụt lùi!

Ngay tại lúc Diệp Phàm đang hồi phục, chủ nhân của đền Shikiten đột nhiên lao về phía hắn, đồng thời hắn ta vung ra một viên ngọc xanh có hình dáng kỳ dị về phía Diệp Phàm!

Viên ngọc này ẩn chứa sức mạnh vô cùng to lớn, là hạt magatama (hạt cong Nhật Bản) tám thước (~2,64m) cũng là Thần Khí cuối cùng trong tam đại Thần Khí Anh Quốc.

Chủ nhân của đền Shikiten ra tay khiến vẻ mặt của Abe Seimei tối sầm lại, cô ta bất ngờ tấn công hắn ta.

Lúc này, mấy ông lão tóc trắng đột nhiên xuất hiện chặn Abe Seimei lại, bọn họ đều là những cường giả ẩn náu trong đền Shikiten, tuy không bằng Abe Seimei nhưng đế ngăn cản cô ta trong chốc lát thì vẫn có thế!. Truyện Truyện Teen


“Thiên tài Long Quốc, sự tồn tại của ngươi đủ uy hiếp thế giới này, ta chỉ đành tiễn ngươi một

đoạn đường vậy!”

Chủ nhân của đền Shikiten thờ ơ nhìn Diệp Phàm, viên magatama tám thước kia sắp rơi vào người Diệp Phàm, nhưng vào lúc này, một vài ánh kiếm đột nhiên lũ lượt kéo đến, chặn lại magatama tám thước!

Hiên Viên Bất Bại cầm Hiên Viên Kiếm, Tần Chính cầm Thái A Kiếm, Huyết Phu cầm Ngư Trường Kiếm, Đông Phương Hạo Thiên cầm Xích Tiêu Kiếm, Long Kỵ quân chủ cầm Thất Tinh Long Uyên Kiếm xuất hiện tại đây.

Trước đó, Diệp Phàm lần lượt trao Xích Tiêu Kiếm và Thất Tinh Long Uyên Kiếm cho Đông Phương Hạo Thiên và Long Kỵ quân chủ, cả hai đều đã điều khiến thành công hai thanh danh kiếm này!

Mà mười đại danh kiếm của Long Quốc, cũng được xưng là mười đại Thần Kiếm, mỗi một thanh kiếm đều có sức mạnh siêu phàm!

Giờ phút này, năm thanh Thần Kiếm này đồng thời chặn lại viên magatama tám thước trong tay chủ nhân đền Shikiten!

“Cút!!!”

Chủ nhân đền Shikỉten lạnh lùng quát, viên magatama tám thước trong tay bùng phát ra ánh sáng ngập trời, trực tiếp đánh bay cả năm người Hiên Viên Bất Bại.

Tuy họ cầm Thần Kiếm, nhưng thực lực giữa họ với chủ nhân đền Shikiten có khoảng cách rất lớn, khiến họ không thể chống lại đối phương!

Lúc này, Đường sở sở, Lâm Thi Âm, Cơ Như Yên, Đại Hổ, Nhị Hố, Thiên chiếu thần cung và đám người Đồ Phu đều xuất hiện ở đây, lần lượt lao về phía chủ nhân của đền Shikiten, nhằm ngăn cản hắn tấn công Diệp Phàm!

“Muốn chết à!”

Vẻ mặt của chủ nhân đền Shikiten lạnh lùng, hắn ta vung viên magatama tám thước trong tay lên, khiến bọn họ đều bay ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, tất cả những người xung quanh Diệp Phàm đều ngã xuống đất, điên cuồng nôn ra máu, tất cả đều bị thương nặng.


Diệp Phàm nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cực kỳ khó coi, trong lòng dâng lên lửa giận ngập trời.

“Giết!!!”

“Giết!!!”

“Giết!!!”

Ngay lúc chủ nhân của đền Shikiten chuẩn bị ra tay với Diệp Phàm lần nữa, từ xa truyền đến những âm thanh giết chóc dồn dập, hàng trăm ngàn chiến sĩ quân Thiên Sách đều lao tới, tất cả đều không màng sinh tử mà lao vào chủ nhân của đền Shikiten.

“Đi chết hết đi!”

Trong mắt của chủ nhân đền Shikiten hiện lên sát ý, muốn điều động viên magatama tám thước để tiêu diệt hoàn toàn đại quân hàng trăm nghìn người này.

“Không!!!”

Khi Diệp Phàm nhìn thấy hàng trăm ngàn chiến sĩ quân Thiên Sách sắp vì hắn mà chết, hai mắt hắn đỏ ngầu, gầm lên một tiếng!!!

Oanh!!!

Giờ phút này, sấm sét nổ vang, trời đất gào thét!

Sắc mặt của chủ nhân đền Shikiten lập tức thay đối, ánh mắt đôt nhiên liếc nhìn Diêp Phàm.

Bình Luận (0)
Comment