Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1205

“Vợ của ta là người mà ngươi có thể chạm vào sao?”

Ngay khi người đàn ông ngoại quốc chuẩn bị đưa tay chạm vào má Đường Sở Sở thì một giọng nói lạnh lùng vang lên, mang theo một cỗ sát khí vô hình.

Vút!

Người đàn ông nheo mắt nhìn về phía xa, chỉ thấy một bóng người nhanh chóng lao về phía mình, ngay sau đó là một đạo kiếm quang màu máu chém thẳng về phía hắn.

Người đàn ông đánh ra một chưởng ngăn cản kiếm quang của đối phương!

Ầm!!!!

Tiếng nổ vang như sấm, người đàn ông lùi về sau mấy bước, kiếm quang cũng bị phá hủy.

Lúc này, bóng dáng Diệp Phàm xuất hiện cầm Tu La kiếm trong tay với vẻ mặt đẳng đẳng sát khí, phía sau hẳn là Thiên Tôn, chị em Vân Thư, còn có Viên Phong và Tam sư phụ Tiêu Dao Tử.

Khi Diệp Phàm đại chiến ở Vạn Kiếm Tông, Tam sư phụ dẫn theo Thiên Tôn xuất hiện, để hẳn biết bên ngoài tiểu thế giới đã thay đổi rất lớn, đại quân của dị tộc thần bí xâm lấn, Long Quốc đang gặp nguy hiểm.

Diệp Phàm không hề do dự, đầu tiên là ra tay diệt 'Vạn Kiếm Tông, sau đó lập tức chạy đến, mà Bạch Y Kiếm Quân lại để cho chị em Vân Thư đi với hẳn, vì sao Viên Phong cũng đi cùng thì Diệp Phàm không hỏi nhiều.


“Anh Tiểu Phàm!”

“Thiếu chủ!”

“Chủ nhân!"

Đường Sở Sở, Thiên Khuyết, Huyết Phu, Đông Phương Hạo Thiên nhìn Diệp Phàm xuất hiện thì kích động hô lên.

Lúc này, trái tim treo lơ lửng trong lòng bọn họ: cuối cùng cũng được thả lỏng.

Chỉ cần có Diệp Phàm ở đây thì không căn lo lắng gì nữa, cho dù đối mặt với đại quân cường đại của dị tộc, bọn họ tin Diệp Phàm nhất định có thể đối phó!

Ở trong lòng bọn họ, Diệp Phàm chính là sự tồn tại vô địch!

“Ngươi là ai?”

Người đàn ông dị tộc kia hừ lạnh nhìn Diệp Phàm.

“Sở Sở, không sao chứ?”

Diệp Phàm bước nhanh tới bên cạnh Đường Sở Sở, quan tâm nói.

“Anh Tiểu Phàm, em không sao!"

“Cuối cùng anh cũng trở về, thật tốt quá!"

Đường Sở Sở ôm chầm lấy Diệp Phàm, mừng rỡ như điên.

“Sở Sở, xin lỗi, để cho mọi người chịu khổ nhiều như vậy, chuyện kế tiếp giao lại cho anh!"

Diệp Phàm an ủi, ánh mắt hắn nhìn về phía người đàn ông dị tộc: "Dám động đến vợ ta, ngươi muốn chếu"

Ầm!!!


Ngay lập tức, Diệp Phàm thi triển Tu La cửu kiếm, sáu kiếm đầu đồng thời bộc phát ra, hóa thành Tu La kiếm quang, chém về phía đối phương.

Lúc này, Diệp Phàm đã bộc lộ sức chiến đấu tới cực hạn!

Người đàn ông kia thấy Diệp Phàm đánh tới thì ánh mắt lộ ra tia sắc lạnh, hai tay kết ấn, khí tức quanh thân lạnh tới thấu xương, giống như đến từ địa ngục, khiến người ta không rét mà run!

“Thiên U Ấn!"

Đối phương hô lên, đại ấn đen kịt đánh về phía Diệp Phàm.

Đại ấn tản ra khí tức lạnh lẽo, hình thành một vòng xoáy ở trên không, bên trong tản ra hơi thở đáng sợ, giống như Địa Ngục chân chính, muốn nuốt trọn Diệp Phàm.

Ầm ầm!!!!

Ngay sau đó, đại ấn của đối phương va chạm với kiếm quang của Diệp Phàm, giống như sao Hỏa va vào Trái Đất, truyền ra tiếng nổ rung trời

Rắc rắc rắc!!!

Từng tấc đất dưới chân hai người nứt toác, hình thành một hố sâu lớn dài tới mấy chục mét

Bịch bịch bịch!!!


Dưới đòn tấn công này, thân thể hai bên lần lượt lùi về phía sau, nhìn qua giống như không phân biệt được cao thấp!

Với thực lực hiện tại của Diệp Phàm, người có thể đánh ngang tay với hẳn cũng không có mấy người, rõ ràng sức chiến đấu của người này rất mạnh, ít nhất cũng phải đạt tới Kim Đan

“Không ngờ thế hệ trẻ tuổi lại còn có cường giả như ngươi, xem ra là ta đã xem thường các người rồi!"

Người đàn ông dị tộc lạnh lùng nhìn Diệp Phàm: “Nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi!

“Thiên U Chi Mâu!”

Người đàn ông hô lên, hai tay siết chặt vuốt trước mất, ngay sau đó đồng tử chuyển động, sống như sinh ra một ma lực nào đó.

Diệp Phàm nhìn hai tròng mắt đối phương, trong lòng bỗng sợ hãi, lúc này đôi mắt của hẳn ta giống như vong linh tới, khiến hắn có cảm giác như rơi xuống Địa Ngục, cái chết gần kề!"

“Nhiếp hồn đoạt phách!”

Người đàn ông dị tộc lại lớn tiếng hô, tròng mắt bắn ra tia sáng khiếp người, giống như ánh sáng Cửu U chiếu thắng vào hai mắt Diệp Phàm.

Ù ù! Trong nháy mắt, ánh sáng xông vào mắt Diệp Phàm khiến đồng tử bắt đầu giãn ra, ý thức dần trở nên hỗn loạn, linh hồn như bị cần nuốt!

Bình Luận (0)
Comment