"Hắn không thể là đệ tử mang huyết mạch Tu La!"
"Có phải hay không, chúng ta vào trong xem là rõ!"
Chưởng giáo Thiên Hỏa Tông lạnh lùng nói.
"Không được, trong thời gian thí luyện Đan Tháp, người ngoài không được phép xâm nhập. Hơn nữa, trong tháp có cấm chế do tổ tiên Đan Điện lưu lại, ngay cả cường giả Tiên Hoàng cũng không thể vào được!"
Điện chủ Đan Điện kiên quyết nói.
"Không vào được, vậy thì chúng ta đợi hắn ra ngoài!"
Chưởng giáo Huyền Môn nói dứt khoát.
Cứ như vậy, người của ba đại tông môn đều đứng chờ ở đó, đợi Diệp Phàm ra khỏi tháp. Những người khác cũng đầy vẻ tò mò, muốn biết người vượt qua Đan Tháp có phải là kẻ đang bị Tiên Vực truy sát hay không.
Bên trong tầng thứ chín của Đan Tháp, Diệp Phàm ngồi xếp bằng, cả người tỏa ra khí tức huyền diệu.
Khi viên Đạo Đan dần dần được Diệp Phàm luyện hóa, cả người hắn chìm vào một loại cảnh giới kỳ diệu, bên tai vang lên những âm thanh khó hiểu:
"Đạo khả đạo, phi thường đạo; danh khả danh, phi thường danh. Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên ... "
Âm thanh huyền bí này vang vọng bên tai Diệp Phàm, khiến hắn có một loại lĩnh ngộ kỳ lạ.
"Từ hôm nay, ngươi chính là truyền nhân của ta, quỳ xuống tiếp nhận truyền thừa của ta!"
Đột nhiên, một giọng nói như chuông sớm trống chiều vang lên bên tai Diệp Phàm, khiến hắn bừng tỉnh.