Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 154

“Ranh con, miệng lưỡi cũng ghê nhỉ, cậu là người đầu tiên dám nói chuyện với bổn tọa như vậy!”

Người đàn ông lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm, trên người ông ta tản ra hơi thở đáng sợ, xung quanh bắt đầu nổi lên từng cơn gió, mang lại cho người †a một loại cảm giác gió lạnh gào thét, ác quỷ phủ xuống!

Lúc này, người đàn ông tỏa ra sức mạnh vượt qua Huyền Cảnh, có thể làm cho người khác hít thở không thông, không khí xung quanh dường như bị đông lại!

“Mạnh quái”

U Ảnh trông thấy khí tức toát ra từ người đàn ông này, hai mắt co rút lại, vẻ mặt chấn động nói.

Thực lực của người này mạnh hơn hắn rất nhiều, chỉ riêng luồng khí tức này đã làm ông khó thở!

“Doãn Thiên Phong!”

Ông lão muốn nhận Đường Sở Sở làm đồ đệ đột nhiên xuất hiện, lão ngạc nhiên nhìn người đàn ông kia.

“Đi chết đi!” Hai tay người đàn ông hóa thành móng nhọn trực tiếp giết về phía Diệp Phàm, móng vuốt của ông ta ẩn chứa một sức mạnh đáng sợ, kèm theo gió lạnh gào. thét, giống như lốc xoáy được chiếu trên tivi, khiến cho người ta vô cùng sợ hãi!

“Cẩn thận!”

Ba người Đường Sở Sở nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều lo lắng gọi tên Diệp Phàm.

Lúc này, Diệp Phàm chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng đáng sợ đang tới.

Móng vuốt của đối phương mạnh đến mức một khi rơi xuống cũng đủ làm cho cơ thể con người nổ tung!


Cường giả bình thường không thể nào đỡ được đòn tấn công này!

Người này có thực lực mạnh như vậy, ông ta là người giỏi nhất trong số cao thủ Diệp Phàm gặp được từ khi xuống núi!

ÄmII!

Giây sau, một tiếng nổ vang lên.

Móng vuốt của người đàn ông này còn cách Diệp Phàm một tấc thì đã gặp trở ngại.

Ông ta mở to hai mắt, lộ ra vẻ không thể tin nổi.

Chỉ thấy Diệp Phàm tung quyền đánh thẳng lên người đối phương, một kích đoạt mạng!

Cậu...

Người đàn ông nhìn chằm chằm với vẻ khó tin! Phụt!

Ngay sau đó, ông ta nằm lăn trên mặt đất, chết không nhắm mắt!

Lúc này, ông già kia bước nhanh tới, nhìn người này nói: “Đúng là Quân Thiên Phong!”

“Ông biết ông ta?”

Diệp Phàm nhìn sang ông cụ.

“Ông ta tên là Quân Thiên Phong, một trong thập đại ác nhân của Ác Nhân Cốc, người này tu luyện tà thuật, ông ta thích cưỡng hiếp con gái cướp đoạt âm khí trong. cơ thể họ để tu luyện!”

“Lần này là nhắm tới thân thể Huyền Âm của cô Đường, muốn dùng nó để tu luyện, không ngờ lại chết trong tay cậu!”

Ông cụ cảm thán nói.

“Ác Nhân Cốc? Cái quái gì thế?”

Diệp Phàm bĩu môi, hắn chỉ biết Quỷ Cốc, Ác Nhân Cốc thì chưa nghe bao giờ.

“Ác Nhân Cốc là một nơi vô cùng nguy hiểm, đáng sợ nhất của Long Quốc, nơi đó có nhất nhiều kẻ ác, bọn họ không chỉ hung hãn tàn bạo mà còn tu luyện công pháp tà ma, tất cả đều rất độc ác và tàn nhẫn, những người như vậy tập hợp lại với nhau, hình thành nên Ác Nhân Cốc!”

“Ở trong Ác Nhân Cốc có bốn thủ lĩnh, bọn họ là bốn người có thực lực mạnh nhất, ngoài ra còn có thập đại ác nhân, mỗi người trong số họ đều là cao thủ hạng nhất."

“Trước kia, triều đình và các thế lực khắp nơi Long Quốc muốn diệt trừ Ác Nhân Quốc, nhưng đáng tiếc là không thành công.”


“Ác Nhân Cốc cũng trở thành nơi ẩn náu của vô số võ giả phạm tội nghiêm trọng, thế lực càng ngày càng lớn, bây giờ muốn diệt được Ác Nhân Cốc lại càng khó hơn!”

Ông cụ khế vuốt chòm râu, nhỏ giọng giới thiệu.

“Long Quốc còn có nơi như thế này, thú vị!”

Diệp Phàm khẽ cười, ánh mắt nhìn về phía ông cụ: “Lão già như ông biết cũng nhiều đấy chứ nhỉ, ông rốt cuộc là ai?”

“Nói!”

Lúc này, Diệp Phàm nhìn ông cụ với vẻ mặt lạnh lẽo.

“Lão phu Mặc Trường Hà, tới từ nhà họ Mặc!”

Ông cụ nhẹ giọng nói. “Nhà họ Mặc?” “Ông là người là họ Mặc?”

Diệp Phàm nghe thấy đối phương nói như vậy, ánh mắt hơi cứng lại, lộ ra vẻ ngạc nhiên.

*Ồ, xem ra cậu cũng biết nhà họ Mặc!” Mạc Trường Hà cũng ngạc nhiên nhìn Diệp Phàm.

Thời đại bây giờ, người biết tới nhà họ Mặc cũng không nhiều.

Nhưng nếu đã biết nhà họ Mặc thì thân phận cũng không phải tâm thường!

“Không ngờ ông lại là người nhà họ Mặc?”

Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên khi nhìn Mặc Trường Hà.

Hắn từng nghe tam sư phụ nhắc tới nhà họ Mặc, đây là một dòng họ không hề đơn giản, truyền thừa lâu đời, hơn nữa còn có một mối liên hệ nhất định với Qủy Cốc!

Không nghĩ tới lại gặp được người nhà họ Mặc ở nơi này.


“Hình như cậu hiểu rất rõ về nhà họ Mặc?”

“Cho hỏi, cậu rốt cuộc là ai?”

Mặc Trường Hà cũng tò mò nhìn Diệp Phàm.

“Quỷ Cốc!”

Diệp Phàm nói ra hai chữ.

Nghe thấy Diệp Phàm trả lời, vẻ mặt Mặc Trường Hà thay đổi, rồi nhìn hắn với vẻ chấn động: “Cậu vậy mà...”

“Được rồi, bây giờ ông cũng đã biết, nhưng tốt nhất là đừng nói linh tinh!”

Diệp Phàm thản nhiên, hắn nhìn sang U Ảnh: “Ông xử lý thi thể của tên này đi!”

“Vâng, thiếu chủ!” U Ảnh gật đầu nhận lệnh. “Vào trong thôi!”

Lúc này, Diệp Phàm nhìn về phía ba người còn lại, bọn họ quay trở lại biệt thự.

Mặc Trường Hà đứng tại chỗ, ánh mắt không ngừng lóe lên.

“Cậu ta lại là người của Quỷ Cốc, thân thủ cao như vậy, lẽ nào là đệ tử của vị kia?”

Bình Luận (0)
Comment