Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 276

"Là tôi cả nghĩ, với thực lực của công tử sao có thể gặp nguy hiểm được!"

"Nhưng cuộc so tài Y đạo sắp diễn ra rồi, Diệp công tử định khi nào lên đường để tôi dễ sắp xếp."

Hoa Ân dò hỏi.

"Không cần sắp xếp nữa, ông cứ nói cho tôi thời gian địa điểm thi đấu là được, tôi sẽ tự đi."

Diệp Phàm nói thẳng.

"Được!"

Hoa Ân lập tức gật đầu.

Đúng lúc này, lại có thêm một nhóm người xuất hiện ở đây, dẫn đầu là một người đàn ông để râu, mặc trường bào.

Khi nhìn thấy thi thể đầy đất, ông ta khẽ nhíu mày.

"Long thủ Huyền Ưng!"

Hoa Ân nhìn người đàn ông này, kinh ngạc nói.

"Viện trưởng Hoa, ông cũng ở đây à?”

Người đàn ông nhìn Hoa Ân, khẽ mỉm cười.


"Long thủ Huyền Ưng, sao ông lại ở đây? Lẽ nào..."

Hoa Ân kinh ngạc nhìn đối phương, rồi lại nhìn sang Diệp Phàm.

Người đàn ông kia đưa mắt nhìn Diệp Phàm, sau đó nói với Hoa Ân: "Viện trưởng Hoa, tôi và vị công tử này có một số chuyện cần bàn bạc, ông vui lòng tránh đi một lát!"

"Được!"

Hoa Ân lập tức rời khỏi đây.

"Cậu là đồ đệ của điện chủ ư? Thiếu chủ rất tuấn tú lịch sự, nhưng hơi nóng tính. Tôi sai thuộc hạ long tướng đi mời thiếu chủ, không ngờ lại bị thiếu chủ giết!"

Người đàn ông kia nhìn Diệp Phàm, lạnh nhạt nói.

Ông ta chính là long thủ Huyền Ưng, một trong tám long thủ của điện Long Vương.

"Thì ra là ông muốn gặp tôi. Sao ông lại biết thân phận của tôi? Ai nói cho ông?"

Diệp Phàm nhìn long thủ Huyền Ưng, lạnh lùng chất vấn.

"Thiếu chủ giấu mình rất kỹ, nhưng trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, cậu gây ra nhiều động tĩnh như vậy, muốn người ta không chú ý cũng không được!"

Long thủ Huyền Ưng cười khẽ.

"Vậy hôm nay ông đến tìm tôi làm chỉ?"

Diệp Phàm liếc đối phương.

"Thiếu chủ là đệ tử của điện chủ tức là người thừa kế của điện Long Vương. Hiện giờ điện chủ không còn, tất nhiên thiếu chủ hẳn là điện chủ mới của điện Long Vương. Vì vậy, thuộc hạ muốn trợ giúp thiếu chủ ngồi lên vị trí lòng vương, trở thành điện chủ điện Long Vương!"

Huyền Ưng nhìn Diệp Phàm và nói.

"Cho tôi lên làm điện chủ? Sau đó thì sao?"

Diệp Phàm khoanh tay, nhìn Huyền Ưng với vẻ nghiền ngẫm.

"Sau đó, tôi chỉ cần thiếu chủ ngoan ngoãn nghe lời tôi. Đến lúc đó, cậu có thể vô tư ngồi lên vị trí điện chủ của mình, hưởng lạc thỏa thích!"

Diệp Phàm hỏi, Huyền Ưng không giấu giếm.

"Ông muốn tôi làm con rối cho ông hả?"

Diệp Phàm cười gän.


"Thiếu chủ nói sai rồi, sao lại gọi là con rối chứ? Phải là hỗ trợ lẫn nhau!"

"Tôi hỗ trợ thiếu chủ ngồi lê vị trí long vương, cho. cậu nắm giữ địa vị cao, quyền lợi và tiền bạc. Mà chuyện thiếu chủ phải làm là nghe theo mệnh lệnh của tôi. Vụ giao dịch này rất có lời phải không?"

Long thủ Huyền Ưng mỉm cười nhìn Diệp Phàm.

"Tôi là thiếu chủ của điện Long Vương, vị trí điện chủ điện Long Vương vốn thuộc về tôi mà, sao tôi phải nghe theo mệnh lệnh của ông chứ?"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Thiếu chủ thật sự cho rằng cậu dựa vào một chiếc nhẫn nhẫn Long Vương là có thể ngồi lên vị trí kia sao?"

"Điện chủ đã mất tích mấy chục năm, hiện giờ điện Long Vương đã không còn là điện Long Vương ngày xưa"

"Hiện giờ ai ai trong điện Long Vương cũng muốn ngồi lên vị trí điện chủ. Một khi cậu xuất hiện ở điện Long Vương, chào đón cậu không phải sự thần phục của

bọn họ, mà là vô số lần sát hại!"

"Nếu không có trợ giúp của tôi, thiếu chủ hoàn toàn không có khả năng ngồi lên vị trí kia!"

Long thủ Huyền Ưng lạnh lùng nói. "Thế á?"

"Nhưng tôi không nghĩ vậy. Ai dám cản tôi, cứ giết là xong."

Diệp Phàm tùy ý nói.

"Xem ra thiếu chủ không định hợp tác với tôi."

Lúc này, long thủ Huyền Ưng lạnh mặt nhìn Diệp Phàm đăm đăm.


"Bây giờ ông nên nghĩ xem hôm nay mình có thể sống sót rời khỏi đây hay không!"

Diệp Phàm hờ hững cất lời. Tức thì người mặc đồ đen bên cạnh long thủ Huyền Ưng và một đám cường giả dưới trướng đều lạnh lùng

nhìn Diệp Phàm, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!

"Không hổ là đệ tử của long vương, quả nhiên rất ngông cuồng."

"Nhưng tôi nghe nói cậu có một cô bạn gái là chủ tịch Đường Thị, lẽ nào cậu không lo lắng cho bạn gái của mình?"

Long thủ Huyền Ưng lạnh nhạt nói.

"Ông đã ra tay với Sở Sở ư?"

Diệp Phàm lạnh lùng quát.

"Tôi đã phái người đi tìm cô bạn gái kia của thiếu chủ, chắc là cô ta sắp đến rồi đấy."

"Thiếu chủ vẫn nên cân nhắc thật kỹ đề nghị vừa rồi của tôi thì hơn, nếu không tôi không thể đảm bảo cho sự an toàn của cô bạn gái kia của cậu đâu!"

Long thủ Huyền Ưng nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt lạnh lẽo.

"Ông đang tìm tôi à?"

Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên.

Bình Luận (0)
Comment