Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 402

Nhà họ Mặc nằm sâu trong núi, nhưng so với hang ổ của Quỷ Cốc, hang ổ của nhà họ Mặc lại cực kỳ to lớn, thậm chí nhìn từ trong ra ngoài rất giống một thành thị!

Đây là Mặc Thành, nơi sinh hoạt của nhiều thế hệ nhà họ Mặc!

“Lát nữa đi vào nhớ theo sát tôi, nếu không nhỡ kích phát cơ quan thì sẽ hơi rắc rối đấy!”

Mặc Trường Hà nói.

“Tôi nghe nói nhà họ Mặc rất giỏi về cơ quan, thật sự lợi hại như vậy sao?”

Diệp Phàm tò mò hỏi.

“Dựa vào thuật cơ quan nên nhà họ Mặc mới có thể truyền thừa đến nay, đã từng có vô số cao thủ muốn xâm nhập Mặc Thành, trong đó không thiếu cao thủ võ đạo cấp tông sư, nhưng cuối cùng đều chết dưới cơ quan của Mặc Thành!”

Mặc Trường Hà kể, trong ngôn ngữ lộ ra sự tự tỉn và kiêu ngạo về thuật cơ quan của nhà họ Mặc!

“Vậy việc gì mấy người phải sợ nhà Công Thâu!” Diệp Phàm bĩu môi. “Nếu là những người khác, nhà họ Mặc sẽ không sợ, nhưng nhà Công Thâu là ngoại lệ, sự hiểu biết và nghiên cứu về cơ quan của bọn họ không hề thua kém nhà họ Mặc, hiệu quả của thuật cơ quan trong Mặc Thành giảm hơn nửa đối với bọn họI”

“Hơn nữa lần này nhà Công Thâu mới cả tứ đại trưởng lão ra, bốn người bọn họ đều là đồ cổ sống trăm Í năm, nghiên cứu sâu đậm về thuật cơ quan, nếu bọn họ. ra tay, có khi có thể phá được thuật cơ quan trong Mặc Thành!”

Mặc Trường Hà ngưng trọng nói.

Sau đó bọn họ đi vào trong Mặc Thành.

Vừa vào trong thành, Diệp Phàm đã nhạy bén nhận ra sự nguy hiểm.

Bên trong Mặc Thành thiết kế rắc rối phức tạp, giống như mê cung, hơn nữa chỗ nào cũng có cơ quan!


Dưới sự dẫn dắt của Mặc Trường Hà, Diệp Phàm đi vào bên trong, nơi này là nơi sinh hoạt của con cháu nhà họ Mặc.

“Tam trưởng lão, sao rồi? Tìm được Quỷ Cốc Y Thánh không?”

Một đám người nhà họ Mặc vội vàng xông lên hỏi. “Tạm thời không tìm được Quỷ Cốc Y Thánh, nhưng ta đã mời được thiếu chủ Quỷ Cốc đến, đây là Diệp công tử.

Mặc Trường Hà giới thiệu.

“Hắn?”

“Ngay cả trưởng lão Thanh Liên của Quỷ Cốc cũng không trị được, một tên nhóc trẻ tuổi như hắn ta có thể sao?”

Người nhà họ Mặc thấy Diệp Phàm còn trẻ đều rất khinh thường.

“Không được vô lễ với Diệp công tử!”

Mặc Trường Hà nhìn thấy biểu tình này của người nhà họ Mặc, lập tức trách mắng, sau đó nhìn về phía Diệp Phàm: “Diệp công tử, xin ngài đừng để ý!”

“Dẫn tôi đi gặp Cự Tử đi!”

Diệp Phàm nói thẳng.

Sau đó bọn họ đi vào một căn phòng.

Trong phòng có vài vị trưởng lão đang đứng, nằm trên giường là một người đàn ông trung niên có khuôn mặt kiên nghị, đây chính là Cự Tử Mặc Uyên của nhà họ Mặc, đứng bên cạnh là một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp đang lo lắng nhìn đối phương!

“Lão Nhị, không phải ông đi tìm Qủy Y sao? Đây là?”

Đại trưởng lão nhà họ Mặc, Mặc Trường Hải nói.

“Đại ca, đây là đệ tử Qủy Y, tên là Phàm, tạm thời không tìm được Qủy Y nên tôi mời cậu ấy đến chữa cho Cự Tử!”

Mặc Trường Hà nói.

“Vớ vẩn, cậu ta là một người trẻ tuổi, sao có thể chữa cho Cự Tử?”

“Lão nhị, ông đang lãng phí thời gian, nhà Công Thâu sắp đến, nếu Cự Tử không thể tỉnh lại kịp, nhà họ Mặc sẽ gặp rắc rối!”

Mặc Trường Hải trách măng.

“Này, ông hay xem thường người khác vậy hả?”

“Còn không phải cứu người thôi sao? Có tôi là đủ rồi, không cần Tam sư phụ ra tay!”

Diệp Phàm không vui nói.

“To gan, dám ăn nói vô lễ với Đại trưởng lão như. vậy!"

Người lãnh đạo nhà họ Mặc chỉ vào Diệp Phàm, trách mắng.


“Có cần cứu hay không, không cần thì tôi đi đây!” Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

Hắn đến cứu người, không phải đến bị khinh bỉ!

“Diệp công tử, xin anh ra tay cứu cha tôi!”

Lúc này người phụ nữ trẻ tuổi kia cúi người nói.

Cô ấy là con gái của Cự Tử nhà họ Mặc, Mặc Nguyệt.

“Đại ca, tôi tin tưởng Diệp công tử, để cậu ấy thử xeml"

Mặc Trường Hà nói.

Ánh mắt của Mặc Trường Hải lóe lên.

“Đừng lãng phí thời gian!”

Diệp Phàm nói, sau đó đi đến bên cạnh Cự Tử nhà họ Mặc, múa may ngân châm đâm lên người đối phương.

“Dừng tay!”

Sắc mặt Mặc Trường Hải nghiêm lại, tấn công Diệp Phàm.

Mặc Trường Hà biến sắc, ra tay chặn đại ca lại. “Đại ca định làm gì?” Mặc Trường Hà trầm giọng nói.

“Chuyện của Cự Tử liên quan đến quan nguy nhà họ Mặc, sao có thể tùy tiện để người ngoài chữa trị!”

“Người đâu, bắt lại!”

Mặc Trường Hải quát lớn, những người khác tấn công Diệp Phàm.

“Dừng tay!”


Sắc mặt Mặc Nguyệt lạnh xuống, trên người tản ra hơi thở lạnh băng.

“Không xong, người nhà Công Thâu đến Mặc Thành!”

Đột nhiên một con cháu nhà họ Mặc vội vã chạy. đến.

Ngay lập tức sắc mặt mọi người đều thay đổi.

“Sao bọn họ đến nhanh như vậy?”

Mặc Trường Hà biến sắc.

“Hình như bọn họ biết trước bố cục cơ quan Mặc Thành chúng ta, những cơ quan đó đều bị bọn họ phá hủy!"

Con cháu nhà họ Mặc trầm giọng nói.

“Tại sao lại như vậy? Sao bọn họ biết được bố cục. cơ quan nhà họ Mặc?”

Mặc Nguyệt nói.

“Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, triệu tập con cháu nhà họ Mặc đi ngăn cản bọn họI”

Mặc Trường Hà nói.

“Mặc Trường Hải, ông và Nhị trưởng lão lập tức dẫn người đi đối phó nhà Công Thâu!”

Mặc Nguyệt nói. Mặc Trường Hải liếc nhìn Diệp Phàm, gật đầu. Bên trong Mặc Thành.

Bình Luận (0)
Comment