Cùng lúc đó, quốc chủ bảy nước cực kỳ khiếp sợ khi biết được kết quả trận chiến này.
Bọn họ không thể ngờ trăm vạn đại quân bảy nước lại thua, còn thua thảm thiết như vậy, ngay cả nguyên soái cũng bị giết.
Khi bọn họ biết được đầu sỏ gây tội chỉ là một người trẻ tuổi lại càng khiếp sợ hơn.
Rất nhanh quốc chủ bảy nước đã tra được thanh niên này là thiếu quân chủ quân Thiên Sách, đệ tử của chiến thần Thiên Sách.
Khi biết được tin này, sắc mặt của bọn họ cực kỳ khó coi.
Năm đó chính quân Thiên Sách đã đánh bại liên quân năm nước, không ngờ nhiều năm trôi qua, chiến thần Thiên Sách không về, nhưng đệ tử của ông lại nhảy ra đánh bại liên quân bảy nước.
Quá nhục nhã!
“Cần thiết phải tiêu diệt người này.”
Quân chủ bày nước nhất trí tán đồng.
Lần này bọn họ tổn thất lớn như vậy, ngay cả nguyên soái một nước cũng bị giết, không thể để yên như vậy, nếu không bọn họ còn gì mặt mũi nữa?
Nhưng muốn đối phó với Long quốc, việc đầu tiên là phải diệt trừ thiếu quân chủ quân Thiên Sách.
Tiếp theo bọn họ cùng bàn bạc nên đối phó với người này như thế nào. Trong Lang tộc Lang quốc, một tiếng quát lạnh băng vang lên: “Giết
nhiều tộc nhân của Lang tộc ta như vậy, tên đó cần phải chết, lập tức thông báo cho Satsuma, bảo hăn ta dẫn người đến giết tên này.”
Lúc này trong chiến bộ Long quốc.
Một tiếng nói vang lên: “Thằng nhóc này không kiêng nể gì cả, ngay cả Lam Chiến cũng dám giết.”
“Tất cả vẫn hành động theo kế hoạch."
Một đêm trôi qua.
Sáng sớm hôm sau.
Tin tức đầu tiên đến từ chiến bộ truyền khắp Thiên Hải.
Đêm qua, thiếu soái chiến bộ suất binh tiêu diệt tất cả đại quân Lang quốc ở khu vực Tây Nam, đoạt lại Tây Nam, giải cứu người dân.
Tin tức này làm toàn bộ Long quốc bàn tán sôi nổi, vô số người dân võ tay khen ngợi vị thiếu soái chiến bộ này, vị thiếu soái này nhanh chóng trở thành anh hùng trong lòng người dân Long quốc.
Sau đó chiến bộ còn truyền ra một tin nữa.
Tối qua vị thiếu soái này suất lĩnh quân Thanh Long, quân Chu Tước, chiến khu phía Tây và chiến khu phía Nam cùng với biên cảnh ngăn chặn trăm vạn đại quân bảy nước, cuối cùng thành công chém giết nguyên soái bảy nước, bảo vệ biên cảnh Long quốc.
Tin tức này làm cảm xúc của người dân Long quốc dâng trào, hô to vị thiếu soái chiến bộ này, còn coi như thần bảo hộ Long quốc, thậm chí không ít người khen ngợi hắn ta còn anh dũng lợi hại hơn chiến thần Thiên Sách năm đó.
Các đài truyền hình, truyền thông, báo xã, internet đều đưa tin về vị thiếu soái chiến bộ này.
Hiện tại vị thiếu soái chiến bộ thần bí này cực kỳ nổi tiếng khắp Long quốc, trở thành anh hùng, thần bảo hộ trong lòng mỗi người.
Trong đại doanh quân Thiên Sách, Thiên Đồ vỗ bàn kêu to: “Bọn họ quá vô sỉ, loại lời này cũng dám nói ra!”
“Đúng vậy, rõ ràng thiếu quân chủ gi ết chết nguyên soái bảy nước, đánh bại đại quân bảy nước, từ khi nào lại biến thành thiếu soái kia?”
Tân Thành tức giận nói.
Sau khi đám quân đoàn trường biết được tin này do chiến bộ truyền ra đều cực kỳ tức giận.
Diệp Phàm ngồi ở đó, lại vô cùng bình tĩnh. “Thiếu quân chủ, ngài cảm thấy thế nào?” Cung Thâu Dã nhìn về phía Diệp Phàm.
“Thiếu quân chủ, không thể để yên chuyện này được, rõ ràng là công lao của ngài, dựa vào gì lại bị thiếu soái kia cướp đi rồi.” Đoạn Đao tức giận nói.
“Công lao đều là hư vô mờ mịt, người khác muốn thì cho hắn đi.”
“Chuyện chúng ta phải làm là hoàn toàn đánh thắng trận, bảo vệ Long quốc.”