Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 984

Doanh trại quân Thiên Sách!

Đám người Thiên Khuyết đang đứng ở đây, sắc mặt mỗi người đều rất khó coi khi nhìn sĩ quan chín sao của Chiến Bộ.

“Dùng quân Thiên Sách của chúng tôi làm mồi nhử để dẫn dụ quân bảy nước vào Nhất Tuyến Thiên?”

“Mấy người nghĩ hay thật đó?”

“Điều này có nghĩa là mấy người không hề coi trọng mạng sống của những binh lính Thiên Sách?”

“Chúng tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ đáp ứng mệnh lệnh này!”

Thẩm Thanh Y, Đoạn Thiên Bằng và Mục Kình Thiên giận dữ hét vào mặt sĩ quan của Chiến Bộ.


Vừa rồi, gã quan này đến để thông báo mệnh lệnh từ Chiến Bộ, yêu cầu quân Thiên Sách huy động toàn bộ lực lượng để dẫn dụ quân bảy nước tiến vào Nhất Tuyến Thiên, sau đó phối hợp với những quân đoàn lớn như quân Thanh Long, cùng một vài đại quân của chiến khu để bao vây và tiêu diệt

quân bảy nước!

Nhất Tuyến Thiên là một hẻm núi ở biên giới Long Quốc, hai bên có vách núi bao quanh, ở giữa có một đường rất hẹp nên gọi là Nhất Tuyến Thiên!

“Đây là mệnh lệnh của Chiến Bộ, các người dám trái lệnh?” Tên sĩ quan nhìn các quân đoàn trưởng rồi hét lên.

“Trái lệnh thì sao? Nhất Tuyến Thiên nhỏ hẹp như vậy, một khi tiến vào sẽ ở thế bị động; đến lúc đó cho dù có sự hỗ trợ của quân đoàn khác, thì e rằng quân bảy nước cũng phải kéo quân Thiên Sách chết cùng.”

“Hơn nữa trải qua chuyện ngày hôm qua, ông cho rằng chúng tôi còn tin vào chỉ viện của Chiến Bộ hay sao? Nói không chừng mấy người đợi quân

Thiên Sách và quân bảy nước gần như kiệt sức rồi thì mới bắt đầu ra tay.”

“Mệnh lệnh này rõ ràng là muốn kéo quân Thiên Sách chôn cùng với quân bảy nước, chỉ có kẻ ngốc mới tuân theo!” Đồ Phu lạnh lùng nói.

“Kẻ nào dám trái lệnh của Chiến Bộ?” Đột nhiên, có một giọng nói âm trầm vang lên.

Một đám người xuất hiện ở đây, dẫn đầu là một thiếu soái của Chiến Bộ, †oàn thân mặc chiến bào, nhìn có chút tà ác!

“Thiếu soái!” Gã sĩ quan cung kính chào tên thiếu soái này. “Thiếu soái của Chiến Bộ?”

Đám người Thiên Khuyết nhìn tên thiếu soái này, ánh mắt mỗi người đều lóe lên.


“Anh là thiếu soái của Chiến Bộ? Đã cướp công lao của quân đoàn chủ chúng tôi, còn không biết xấu hổ mà dám xuất hiện ở đây?” Đoàn Đao khinh thường hừ một tiếng.

Soạt!!I

Đột nhiên tên thiếu soái này tiến lên một bước rồi nhanh như chớp tát thẳng vào mặt Đoàn Đao, khiến ông bay về sau.

Phụt!!! Đoàn Đao bay xa hàng chục mét và ngã xuống đất, phun ra máu. Lúc này, vẻ mặt đám người Thiên Khuyết liền thay đổi.

Còn tên thiếu soái nói: “Đúng vậy, tôi là Quân Lăng Thiên, thiếu soái của Chiến Bội”

“Anh dựa vào đâu mà dám đánh người?” Hoàng Bộ Thương lạnh lễo nói. “Bất kính với thiếu soái, không nên đánh sao?”

Quân Lăng Thiên âm trầm nói, tản ra khí tức mạnh mẽ áp chế tất cả! Lúc này, không khí dường như đông cứng lại!

“Người của quân Thiên Sách là người mà anh muốn đánh là đánh sao?” Vừa nói Đồ Phu vừa giơ nắm đấm về phía Quân Lăng Thiên.

Soạt!! I


Quân Lăng Thiên lại tát ông ta một cái khiến ông ta cũng bay ra xa, ngã xuống đất rồi hộc máu.

“Bổn thiếu soái đánh người của quân Thiên Sách thì đã sao?” Quân Lăng Thiên ngạo mạn nói, ánh mắt tràn đầy sự khinh thường!

Lúc này, những quân đoàn trưởng khác của quân Thiên Sách đều tức giận nhìn Quân Lăng Thiên, bọn họ đang kìm nén cơn tức giận và sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào, ngay cả binh lính quân Thiên Sách cũng đã cũng bao vây anh ta, tay cầm vũ khí, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm tên thiếu soái này!

Tuy nhiên, tên thiếu soái này lại không hề quan tâm: “Chiến Bộ đã ra lệnh cho quân Thiên Sách mấy người dẫn dụ quân bảy nước vào Nhất Tuyến Thiên. Quân Thiên Sách mấy người định trái lệnh à?”

“Mệnh lệnh này của Chiến Bộ chính là muốn dồn chúng tôi vào chỗ chết, đương nhiên chúng tôi không thể tuân theo. Hơn nữa, quân Thiên Sách bây giờ chỉ tuân theo mệnh lệnh của thiếu quân chủ, nếu như muốn chúng tôi tuân lệnh, thì chờ thiếu quân chủ của chúng tôi quay về rồi nói!” Mộ Bạch nhàn nhạt nói.

“Quân Thiên Sách là binh lính của Long Quốc, không phải của thiếu quân chủ nào đói”

“Nếu như hôm nay các người dám trái lệnh, thì chính là phản bội Long Quốc, trở thành tội đồ ngàn năm!”

Bình Luận (0)
Comment