"Tốt, ta ngược lại muốn xem xem sư đệ cô có bao nhiêu ngưu bức!"
Hứa Ba nói xong vung tay lên, hai tên hộ vệ áo đen sau lưng như mãnh hổ nhào tới Diệp Thần.
Một người trong đó trực tiếp vung nắm đấm đánh thẳng huyệt Thái Dương của Diệp Thần!
"Muốn chết!"
Thấy đối phương xuất thủ ác độc như vậy, Diệp Thần cũng tức giận, thân hình lóe lên, qua trong giây lát liền tới đến trước mặt hai tên bảo tiêu!
"Cái gì?"
Bảo tiêu kinh hãi, không nghĩ tới Diệp Thần lại có tốc độ nhanh như vậy!
Một giây sau, không đợi bảo tiêu làm ra phản ứng, Diệp Thần như tia chớp xuất thủ bắt lấy đầu của bọn họ, giống như xung đột đem đầu hai người đụng vào nhau!
Đông!
Một tiếng vang trầm qua đi, hai tên bảo tiêu choáng váng ngã xuống đất, trực tiếp ngất đi!
"Ngươi"
Hứa Ba thấy thế không kìm lòng nổi nuốt ngụm nước bọt, hai bảo tiêu của hắn thế nhưng là Thái Quyền Vương a, làm sao trước mặt Diệp Thần lại giống như 'Thái kê'? (gà luộc)
Đúng lúc này điện thoại di động của cổ đông nam hói đầu vang lên, hắn vừa kết nối điện thoại còn chưa nói được vài câu, sắc mặt xoát một cái liền trắng bệch, sau khi cúp điện thoại một mặt sợ hãi nhìn về phía Diệp Thần.
"Lão Lý, lão sao vậy?"
Một người trung niên đeo kính bên cạnh hiếu kì, nhưng hắn vừa hỏi xong điện thoại di động của mình liền vang lên, sau khi nghe xong rất nhanh cũng biến thành bộ dạng giống như nam hói đầu, mặt xám như tro!
Lần lượt điện thoại của ba tên cổ đông khác cũng vang lên, bọn họ tiếp điện thoại xong đều không ngoại lệ, sắc mặt đều như người thân chết!
"Kiều tổng, là chúng tôi sai! Van cầu cô lại cho chúng tôi một cơ hội đi!"
"Tôi không bán, tôi không bán cổ phần nữa!!"
"Kiều tổng, tha tôi một mạng đi! Tôi nguyện ý đem cổ phần bán cho cô!"
Toàn bộ những thành viên ban giám đốc này đột nhiên giống như biến thành người khác, nhao nhao biểu thị mình sẽ không bán cổ phần, muốn bán cũng Là bán cho Kiều An Na!
"Các người điên rồi đi!"
Hứa Ba thấy thế tức giận đến tái mặt, cả giận nói:"Đừng quên, các người đã đáp ứng ta như thế nào, chẳng lẽ các người định đắc tội ta Hứa gia sao?"
"Lão Lý, đến cùng ai điện thoại cho lão?"
Kim Dạ Vũ che lấy đầu đang kịch liệt đau nhức, mặt mũi tràn đầy không thể tin nổi nhìn xem bọn người lão Lý.
"Ta nhổ vào! Kim Dạ Vũ, đều là tên vương bát đản nhà ngươi!"Nam hói đầu nghe xong nhịn không được mắng:"Ngươi mẹ nó gạt ta không bán cổ phiếu, Bạch lão đại liền muốn tìm ta phiền phức! Đánh rắm, hiện tại con của ta đang trong tay Bạch lão đại!"
"Cái gì?"
Kim Dạ Vũ nghe xong triệt để trợn tròn mắt.
Bạch lão đại không giúp hắn, nguyên lai là muốn giúp Kiều An Na?
Không đúng! Kiều An Na chưa từng kết giao cùng người trong giang hồ, vậy cũng chỉ có một loại khả năng tính, Bạch lão đại cho Diệp Thần mặt mũi!
"Tiểu tử, ngươi, ngươi không phải cùng Bạch Ngọc Thần có thù sao?"Kim Dạ Vũ mở to hai mắt nhìn nhìn về phía Diệp Thần.
"Ta mệt mỏi nói nhảm với ngươi!"
Diệp Thần nhếch miệng, quay đầu nói với đám người lão Lý"Lúc đầu tôi còn không muốn khi dễ các ông, nhưng các ông khi dễ sư tỷ tôi, vậy liền để các ông nếm thử tư vị bị khi phụ đi! Hiện tại, lập tức đem cổ phần đều bán cho sư tỷ của tôi!"
"Tốt"
Nam hói đầu lão Lý khóc không ra nước mắt, có nhân tất có quả, không nghĩ tới báo ứng lại đến nhanh như vậy!
Kiều An Na cũng nghiêm túc, quyết định thật nhanh để thư ký chuẩn bị phần tài liệu chuyển nhượng, loại cổ đông hai mặt này sớm nên cầm xuống, nếu không sẽ thành con dao hai lưỡi với tập đoàn!
"Ba thiếu, chúng ta làm sao bây giờ?"
Kim Dạ Vũ thấy thế gấp, về sau tập đoàn Kiều thị sẽ do một mình Kiều An Na nắm, Kim gia sớm cũng sẽ bị chơi xong!
"Hừ, không phải chỉ là Bạch lão đại sao, ta còn cũng không tin, hắn sẽ vì tiểu tử này đắc tội Hứa gia ta!"
Mặt mũi Hứa Ba tràn đầy ngạo nghễ, nói xong lấy điện thoại di động ra trực tiếp bấm số điện thoại Bạch Vĩnh Chính
Điện thoại rất nhanh kết nối, đầu bên kia điện thoại liền truyền đến tiếng cười cởi mở của Bạch Vĩnh Chính.
"Ba thiếu, hôm nay làm cậu lại rảnh rỗi mà gọi điện thoại cho tôi thế này, có chuyện gì sao?"
"Bạch lão đại, tôi có chuyện muốn trợ giúp! Sau khi chuyện thành công, tôi đem sinh ý bất động sản Sa Thạch giao cho ông làm!"Hứa Ba nói.
"Chuyện gì, Ba thiếu cứ nói!"
Bạch Vĩnh Chính một lời đáp ứng, Hứa gia một mực là chủ chống đỡ tài chính của Bạch lão đại, quan hệ cũng không tệ lắm!
"Có tiểu tử gọi là Diệp Thần cản đường làm ăn của tôi, ngay tại tập đoàn Kiều thị!"
"Cái gì?"
Bạch Vĩnh Chính nghe xong là chuyện liên quan tới Diệp Thần, vội vàng nói:"Ba thiếu, chuyện này tôi không có cách nào giúp cậu!"
"Bạch lão đại, nếu ông chịu hỗ trợ, tôi lại cho ông thêm sinh ý Bôn Trì, thế nào?"
Hứa Ba cảm thấy điều kiện mình đưa ra đủ cao, Bạch lão đại hẳn là sẽ đáp ứng.
"Ba thiếu, tôi khuyên cậu không nên đối nghịch với Diệp tiên sinh, miễn cho chọc phải phiền toái, bái bai!"Nói xong, Bạch Vĩnh Chính cúp điện thoại.
Tối hôm qua Bạch Uyên cố ý dặn dò chuyện Diệp Thần bàn giao cho hắn, cho nên sáng sớm hôm nay hắn đã đem những người nhà cổ đông kia bắt trói lại, không nghĩ tới Hứa Ba cũng liên lụy trong đó!