Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 108 - Chương 108. Bôi Thuốc!

Chương 108. Bôi thuốc! Chương 108. Bôi thuốc!

Giờ khắc này, Diệp Thần mới hiểu cái gì gọi là vưu vật trời sinh!

Dáng người Thượng Quan Dĩnh nổi bật, da thịt trắng nõn như ngọc lộ ra nhàn nhạt phấn hồng, còn ẩn ẩn tản mát ra một cỗ hương thơm thiếu nữ.

Hình dáng trước ngực nàng 'Sóng cả mãnh liệt' như ẩn như hiện, hai đầu bắp đùi thon dài trơn bóng mượt mà, để cho người ta xuất hiện những ý nghĩ kỳ quái, trong nháy mắt Diệp Thần cảm giác nhiệt huyết trong cơ thể mình sôi trào!

"Tiểu lưu manh, nhìn đủ chưa!"

Thượng Quan Dĩnh phát hiện Diệp Thần đang nhìn chằm chằm nàng dò xét trên dưới, nước miếng đều muốn chảy ra, khuôn mặt lập tức đỏ lên!

Bất quá mặc dù nàng có chút buồn bực xấu hổ, nhưng trong lòng có một tia mừng thầm, xem ra thân thể mình vẫn rất có lực hấp dẫn với tiểu sư đệ!

"Sư tỷ, đệ nghe tỷ gọi còn tưởng rằng xảy ra chuyện nữa nha!"Diệp Thần lúng túng gãi đầu một cái.

"Ta có thể xảy ra chuyện gì, chỉ là lúc cởi quần áo không cẩn thận đụng phải vết thương!"

"Vết thương?"

"Ân, ở phía sau lưng a!"

Thượng Quan Dĩnh nói xong xoay người lại, lập tức một mảnh lưng ngọc trơn bóng trắng nõn xuất hiện tại trước mắt Diệp Thần, duy nhất không được hoàn mỹ chính là, tấm lưng hoàn mỹ như vậy thế mà lại có một miếng băng gạc.

Diệp Thần hiếu kì tiến lên nhẹ nhàng bóc băng gạc ra xem xét, kết quả nhìn thấy ba đạo vết trảo thật sâu!

Ưng Trảo Công!

"Sư tỷ, có người từ phía sau lưng đánh lén tỷ?"Diệp Thần nhìn thấy vết thương này, một cỗ sát ý ngập trời lập tức phát ra từ trong cơ thể.

"Là Phạm Trường Long!"

Thượng Quan Dĩnh xoay người lại, một vòng tuyết trắng lần nữa đập vào tầm mắt Diệp Thần, chỉ bất quá hắn đã không còn tâm trạng để thưởng thức màn 'Xuân sắc' này, chỉ muốn nhanh chóng thay sư tỷ báo thù!

"Diệp Thần, sát khí của đệ quá nặng đi, dạng này gặp được cao thủ rất dễ dàng bại lộ bản thân!"Thượng Quan Dĩnh sờ lên mặt Diệp Thần, ý đồ trấn an hắn.

"Đệ mặc kệ, cái tên họ Phạm kia dám làm tỷ bị thương thành dạng này, đệ nhất định phải đòi về cả vốn lẫn lãi!"

Diệp Thần đau lòng không thôi, Tam sư tỷ là nữ nhân đầu tiên hắn hôn qua, lúc này hận không đem Phạm Trường Long chém thành muôn mảnh mới giải hận!

"Chờ nửa tháng sau, Phạm Trường Long cũng sẽ đi lôi đài thi đấu!"

"Bất quá, tu vi của hắn cũng không thấp! Sư đệ, điểm ấy vết thương không tính là gì, đệ đừng suy nghĩ nhiều!"Thượng Quan Dĩnh nói.

"Hừ! Vậy đệ liền chờ lâu nửa tháng, đến lúc đó xem đệ thu thập hắn như thế nào!"

Diệp Thần cau mày, mặt mũi tràn đầy thương tiếc nói:"Sư tỷ, tỷ nằm xuống giường đi!"

"Tiểu tử thúi, đệ, đệ muốn làm gì?"Khuôn mặt Thượng Quan Dĩnh đỏ lên, hung hăng trừng Diệp Thần một chút.

"Lão đầu có cho đệ một chút kim sang dược thượng hạng, đệ thoa lên cho tỷ a!"

Diệp Thần sững sờ, sư tỷ có phải là hiểu lầm mình?

"Vậy cái làm nhẹ nhàng thôi a!"

Thượng Quan Dĩnh đỏ mặt, vừa rồi nàng thật nghĩ sai, còn tưởng rằng Diệp Thần muốn làm 'Chuyện xấu' với nàng!

Đúng lúc này ba người Kiều An Na cùng Nhan Thanh, Liễu Nhược Hi cùng nhau vừa nói vừa cười trở về.

"A? Tam sư muội cùng thối đệ đệ đâu?"Liễu Nhược Hi tiến vào không thấy được Diệp Thần không khỏi hiếu kì nhìn về phía Kiều An Na.

"…"

Kiều An Na khẽ đảo mắt, làm một động tác im lặng, sau đó chỉ chỉ một gian phòng ở lầu một.

"Trời ạ, hai người này sẽ không ăn vụng"Nhan Thanh mặt mũi tràn đầy biểu cảm giật mình.

"Đi, chúng ta đi xem một chút!"

Kiều An Na nói xong, ba nữ nhân giống như trộm, rón rén đi đến cửa phòng nghe lén.

Cửa phòng khép, rất nhanh bên trong liền truyền đến âm thanh gọi to duyên dáng của Thượng Quan Dĩnh.

"A! Sư đệ, đau quá a"

"Sư tỷ, tỷ nhịn một chút, sắp xong rồi!"

"Vậy, vậy đệ nhanh lên, đau chết người ta!"

"…"

Mấy người Kiều An Na hai mặt nhìn nhau, ba người trao đổi ánh mắt một phen, không hẹn mà cùng đẩy cửa vào vọt vào gian phòng

"A, Đại sư tỷ, các người trở về rồi!"

Diệp Thần nghe được có người tiến đến, nhìn ra là các nàng Kiều An Na lập tức hiểu ý cười một tiếng.

"Diệp Thần, đệ, các người đang làm gì?"

Liễu Nhược Hi vừa tức vừa gấp, nhất là nàng nhìn thấy Thượng Quan Dĩnh chỉ mặc quần lót nữ nằm lỳ ở trên giường, não không tự chủ được bổ ra rất nhiều hình ảnh 'Sắc sắc'.

"A, tứ muội cũng tới Ninh Thành?"

Thượng Quan Dĩnh như cái người không việc gì đồng dạng, từ trên giường ngồi xuống, thuận tay đổi bộ áo ngủ cười nhẹ nhàng mà hỏi thăm.

"Tiểu Dĩnh, muội cùng Diệp Thần có phải là làm cái gì rồi hay không?"Kiều An Na một mặt nghiền ngẫm mà nhìn xem Thượng Quan Dĩnh.

"Làm cái gì?"

Thượng Quan Dĩnh không hiểu ra sao, bất quá khi nàng nhìn thấy biểu lộ mập mờ của mấy người Nhan Thanh, trong nháy mắt hiểu được, khuôn mặt lập tức đỏ lên gắt giọng

"Đại sư tỷ, tỷ nói bậy bạ gì đó, còn lâu muội làm cái chuyện kia với tiểu sư đệ!"

"Khụ khụ, Đại sư tỷ, tỷ hiểu lầm!"

Diệp Thần mặt mo đỏ ửng, lúng túng giải thích nói:"Tam sư tỷ bị thương, đệ bôi thuốc cho nàng mà thôi, tuyệt không phải như các người tưởng tượng!"

"Bôi thuốc? Cởi quần áo làm gì?"Nhan Thanh không tin.

Bình Luận (0)
Comment