Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 114 - Chương 114. Giải Trí Đế Hào!

Chương 114. Giải Trí Đế Hào! Chương 114. Giải Trí Đế Hào!

"Bác Trần, Tiểu Uyển, hai người không cần phải gấp, chuyện này ta sẽ phụ trách tới cùng!"

Diệp Thần cười lạnh, nói:"Yên tâm đi, cái Vạn Hổ Bang kia chắc chắn sẽ không lại tới tìm các người!"

"Tiểu Diệp, chẳng lẽ cậu biết người của Vạn Hổ Bang?"Trần Đạt hồ nghi.

"Không biết!"

"…"

"Đúng rồi, bác gái còn chưa có xuất viện sao?"Diệp Thần thay đổi chủ đề hỏi.

"Ân, hôm nay mẹ xuất viện, hai cha con em vừa mới chuẩn bị đi đón nàng, ai ngờ liền bị người của Vạn Hổ Bang ngăn ở trong nhà!"Diệp Uyển Nhi thở dài nói.

Diệp Thần nghe xong nói với Trần Đạt:"Bác Trần, bác thụ thương không nhẹ, cháu nhìn vẫn là trước hết đi bệnh viện đi!"

"Tốt a, vậy liền làm phiền cậu, Tiểu Diệp!"

Trần Đạt gật gật đầu, mặc dù máu trên đầu của hắn đã ngừng lại, nhưng vẫn là phải đi bệnh viện làm chút xử lý.

Diệp Thần đỡ Trần Đạt, mang theo Diệp Uyển Nhi, ba người đi khoa cấp cứu bệnh viện.

Sắp xếp ổn thỏa cho Trần Đạt, Diệp Thần nói với Diệp Uyển Nhi:"Tiểu Uyển, anh đi làm chút chuyện, em lưu lại chiếu cố Bác Trần!"

"Thần ca, anh muốn đi đâu a?"Diệp Uyển Nhi nghe được Diệp Thần muốn đi, trong lòng lại có chút bối rối không hiểu.

"Một chút chuyện nhỏ, em đừng lo lắng!"

Diệp Thần an ủi Diệp Uyển Nhi vài câu, lập tức quay người rời đi bệnh viện, lên xe hắn trực tiếp gọi điện thoại cho Bạch Ngọc Thần.

"Thần ca, ngài tìm tôi?"

Giữa trưa Bạch Ngọc Thần uống nhiều quá, vốn định nghỉ ngơi một chút kết quả lại nhận được điện thoại của Diệp Thần, trong nháy mắt bối rối tỉnh cả người.

"Tôi hỏi cậu, biết Giải Trí Đế Hào không?"

"Đế Hào? Đây không phải là địa bàn của Hồng Hổ sao?"

Bạch Ngọc Thần sững sờ, lập tức kịp phản ứng hỏi:"Thần ca, có phải là Hồng Hổ đắc tội ngài?"

"Bằng không để tôi lập tức tìm người, đi đập Đế Hào?"

"Cậu đem vị trí nói cho tôi là được rồi!"Diệp Thần khẽ nhíu mày.

Bạch Ngọc Thần đem địa chỉ nói cho Diệp Thần, quay đầu liền đem tin tức này gọi điện thoại thông tri lão ba.

Giải Trí Đế Hào.

Chỗ ăn chơi đỉnh cấp có thể đếm được trên đầu ngón tay tại thành phố Ninh Châu, cũng là một trong sản nghiệp chủ yếu của Hồng Hổ, nghe nói bên trong này không chỉ có thể ca hát xoa bóp, còn có sòng bạc cỡ nhỏ, Hồng Hổ chỉ dựa vào cái sản nghiệp này mà mỗi ngày liền có thể doanh thu hơn triệu!

Diệp Thần đi vào Giải Trí Đế Hào, chỉ thấy cửa kính nơi này đóng chặt, đứng ở trước cửa là hai nam nhân áo đen, tựa như là tiểu đệ canh cửa.

Hắn trực tiếp một cước đạp phanh xe dừng ở trước cửa Giải Trí Đế Hào, sau khi xuống xe ngẩng đầu mà bước thẳng bên trong!

"Tiên sinh, giờ này chúng ta không mở cửa kinh doanh, làm phiền ngươi tối nay lại đến đi!"Cổng tiểu đệ thấy thế đưa tay ngăn cản Diệp Thần.

"Ta tìm lão đại của các người, gọi hắn ra cho ta!"Diệp Thần cau mày nói.

"Cái gì?"

Một tiểu đệ mặt mũi tràn đầy dữ tợn nghe được Diệp Thần nói như vậy, quan sát tỉ mỉ hắn một chút, cười lạnh nói:

"Tiểu tử, có việc ngươi nói với ta là được rồi, Hổ ca há lại là người ngươi nói muốn gặp mặt là gặp mặt?"

"Quên đi, ta đi vào tìm hắn đi!"

Diệp Thần không muốn lãng phí thời gian trên người tên tiểu đệ này, nói xong nhấc chân liền đi vào bên trong.

"Ai nha, tiểu tử ngươi điếc a!"

Tiểu đệ thấy thế giận tím mặt, đưa tay từ phía sau túm vào bả vai Diệp Thần.

Bành!

Một tiếng vang trầm, Diệp Thần cũng không quay đầu lại, trực tiếp đạp một cái đá cho tiểu đệ ngã bay xa mấy mét, ngã xuống đất một hồi lâu vẫn chưa đứng dậy được.

"Thằng khốn, dám đến Đế Hào nháo sự, muốn chết!"

Một tiểu đệ khác cấp tốc từ trên thân móc ra dao găm, đồng thời hô lớn:"Các huynh đệ mau tới, có tên đập phá quán!"

Diệp Thần cười khẩy, quay người trực tiếp đi tới đại sảnh Giải Trí Đế Hào.

Kết quả, hắn vừa tới đại sảnh, mười mấy người áo đen tiện tay cầm gậy sắt vây quanh hắn!

"Tiểu tử, ngươi thật là chán sống rồi!"

Dẫn đầu một tên mặt thẹo, cầm trong tay một thanh đao Nhật Bản (kiếm Nhật), diện mạo dữ tợn mà nhìn xem Diệp Thần.

"Ta không muốn cùng các ngươi động thủ, gọi Hồng Hổ ra đây cho ta!"Thanh âm Diệp Thần băng lãnh.

"Sắp chết đến nơi còn dám trang bức, hôm nay không lưu lại hai đầu cánh tay, đừng nghĩ đi ra ngoài!"Mặt thẹo cả giận nói.

"Hắc ca, tên vương bát đản này mới vừa rồi còn đá em một cước!"

Gia hỏa trước đó bị Diệp Thần một cước đá bay ôm bụng đi tới, chỉ vào Diệp Thần nghiến răng nghiến lợi nói.

"Đã như vậy, liền lưu lại thêm một cái chân của hắn đi!"Mặt sẹo thản nhiên nói.

"Ngớ ngẩn!"

Diệp Thần khinh thường nhếch miệng, trong mắt hắn những tên côn đồ này như là sâu kiến, không đáng giá nhắc tới!

"Kháo! Ngươi còn dám mắng ta?"

Mặt thẹo nghe xong giận tím mặt, nói với tiểu đệ bị đá:"Đi tháo cánh tay của hắn xuống cho ta, để ta xem hắn còn dám trang bức hay không!"

"Cái này"

Tiểu đệ có chút sợ, một cước vừa rồi của Diệp Thần để hắn đến nay vẫn còn sợ hãi.

"Đi a! Có ta ở đây ngươi sợ cái rắm!"Mặt thẹo quát.

Tiểu đệ nghe xong chỉ có thể kiên trì, từ trên thân móc ra dao găm lao lên muốn chém đứt bàn tay của Diệp Thần!

Bình Luận (0)
Comment