"Diệp tiên sinh, ngài không có sao chứ!"
Bạch Vĩnh Chính dẫn người lao đến, thái độ cung kính đi đến trước mặt Diệp Thần nói.
"Bạch lão đại? Sao ông lại tới đây?"
"Là Ngọc Thần nói ngài muốn tới Đế Hào, tôi lo lắng tên họ Hồng sẽ đùa nghịch ám chiêu, cho nên liền dẫn người chạy tới!"Bạch Vĩnh Chính giải thích nói.
"Nguyên lai là người lão Bạch a?"
Hồng Hổ thấy thế trong mắt dần hiện ra một vòng sát ý, quay đầu nhìn về phía Bạch Vĩnh Chính lạnh lùng nói:"Họ Bạch, ngươi mang nhiều người như vậy đến địa bàn của ta có ý tứ gì, chẳng lẽ muốn đấu với ta một trận sao?"
"Hừ! Hồng Hổ, Diệp tiên sinh ở đây ngươi cũng dám phát ngôn bừa bãi, thật sự là không biết sống chết!"Bạch Vĩnh Chính hừ lạnh nói.
"Diệp tiên sinh?"
Hồng Hổ lúc này mới lấy lại tinh thần, từ khi Bạch lão đại đến đây đều tỏ ra cung kính vưới người trẻ tuổi này, chẳng lẽ người này có lai lịch lớn?
"Đại ca, tiểu tử này quả thật có chút bản sự!"
Mặt sẹo tiến đến bên tai Hồng Hổ, nhỏ giọng đem chuyện vừa rồi nói qua một lần.
Hồng Hổ nhìn lại, chỉ thấy hơn nửa đoạn mũi đao cắm ở trên vách tường đằng sau, có thể thấy được lực lượng bá đạo thê snaof!
Bất quá cái này ngược lại là khơi dậy lòng háo thắng của hắn, bởi vì Hồng Hổ mình cũng là người luyện võ!
"Tiểu tử, nếu ta không bồi thường tiền cho ngươi thì sao?"Hồng Hổ khiêu khích nhìn xem Diệp Thần nói.
"Không bồi thường tiền?"
Diệp Thần cười lạnh"Vậy tôi sẽ khiến cho ông hối hận!"
"Vậy liền thử một chút đi!"
Hồng Hổ nói xong gầm thét một tiếng, một quyền không có chút dấu hiệu nào đánh thẳng tới đầu Diệp Thần!
Là một võ giả Hoành Luyện tiểu thành, một quyền này của Hồng Hổ khẳng định có thể đánh chết một con trâu! (Hoành Luyện: Một trong ba phương pháp luyện tập quyền thuật)
"Diệp tiên sinh, cẩn thận!"
Bạch Vĩnh Chính biết rõ quyền pháp của Hồng Hổ lợi hại, thấy hắn đột nhiên tập kích, tranh thủ thời gian nhắc nhở Diệp Thần.
"Nha, Hoành Luyện công phu?"
Diệp Thần nhếch miệng lên, đứng tại chỗ bất động, chờ quyền của Hồng Hổ đánh tới đầu, hắn như thiểm điện đưa tay nghênh đón lất một quyền!
Bành!
Một tiếng vang trầm!
Nắm đấm hai người và vào nhau giữa không trung, Diệp Thần vẫn như cũ không nhúc nhích tí nào, mà Hồng Hổ lại soạt soạt soạt liên tiếp lui mấy bước, nếu không có người ở phía sau đỡ hắn, đoán chừng Hồng Hổ đã đặt mông xuống đất!
"Ngươi, ngươi lại là Hoành Luyện đại sư?"
Hồng Hổ một kích gặp khó, mặt mũi tràn đầy chấn kinh nhìn xem Diệp Thần.
Không có khả năng!
Người này mới chừng hai mươi tuổi, làm sao có thể chính là Hoành Luyện đại sư?
"Nếu tôi là Hoành Luyện đại sư, chỉ sợ xương tay của ông đã sớm gãy thành hai khúc!"
Diệp Thần khinh thường nhếch miệng, tên Hồng Hổ ngu xuẩn này coi là đại sư là cải trắng sao, khắp nơi đều có?
"Không có khả năng, nếu không phải Hoành Luyện đại sư, làm sao nắm đấm của ngươi còn cứng hơn ta!"Hồng Hổ thua chiêu ném đi mặt mũi, hai mắt đỏ tươi gầm thét lên với Diệp Thần.
"Cấp bậc của ông quá thấp, nói ông cũng không hiểu! Rốt cuộc ông có bồi thường tiền hay không?"Diệp Thần hơi không kiên nhẫn.
"Bồi cái cọng lông!"
Hồng Hổ nói xong lần nữa lao đến, gầm thét một tiếng như trâu điên vọt tới Diệp Thần!
"Đại ca xuất ra Thiếp Sơn Kháo, tiểu tử này chết chắc!"
"Tiểu tử này khẳng định sẽ bị đụng thành 108 Khối!"
"…"
Các tiểu đệ nhìn thấy Hồng Hổ xuất ra một chiêu này nhao nhao reo hò!
Cái gọi là Thiếp Sơn Kháo là một tất sát kỹ bên trong Bát Cực Quyền, tức lấy lực của vai và khuỷu tay đánh tới vật thể đối diện, uy lực to lớn, một khi bị đánh trúng không chết cũng bị thương.
Diệp Thần thấy thế xác thực chẳng thèm ngó tới, chờ Hồng Hổ tới gần trực tiếp tung ra một cước đá vào ngực đối phương!
Bành!
Hồng Hổ cảm giác mình như bị xe đụng, toàn bộ thân thể bay ngược ra ngoài, ngã xuống đất, cổ họng ngòn ngọt, ngay sau đó 'Phốc' một tiếng, một ngụm máu tươi phun ra!
"Đại ca!"
"Hổ ca"
Bọn người đầu trọc thấy thế trợn tròn mắt, vội vàng tiến lên đỡ Hồng Hổ.
"Đại ca, anh không sao chứ?"Đầu trọc hỏi.
"Ta"
Hồng Hổ hung hăng trừng đầu trọc một chút, hắn rất muốn mắng người, chính mình đã bị đánh cho hộc máu, tên vương bát đản này thế mà hỏi hắn có sao không?
Bạch Vĩnh Chính thấy thế vui mừng, dưới mắt chính là cơ hội tốt diệt Vạn Hổ Bang a, nhưng Diệp Thần không nói chuyện, hắn vẫn còn có chút lo lắng người sau lưng Hồng Hổ, truyền ngôn là một vị Hoành Luyện đại sư.
"Diệp tiên sinh, có muốn tôi đập Đế Hào hay không!"Trong người Bạch Vĩnh Chính đã sớm có một ngụm ác khí, muốn phát tiết một chút,
"Ân, nếu Hồng Hổ không bồi thường tiền, vậy liền đập chỗ này đi!"Diệp Thần gật đầu.
"Vân vân!"
Hồng Hổ nghe xong Bạch Vĩnh Chính muốn nên Giải Trí Đế Hào của hắn, vội vàng chịu đựng kịch liệt đau nhức đi đến trước mặt Diệp Thần, lau đi khóe miệng dính máu, nhìn chằm chằm Diệp Thần hỏi:
"Cậu tên là gì?"
"Diệp Thần!"
"Tốt, ta nhận thua! Hiện tại ta sẽ trả cho cậu một triệu!"Hồng Hổ hận đến cắn chặt răng, nhưng hắn cũng biết mình không phải đối thủ của Diệp Thần, bị ép cho chỉ có thể biết tấm chi phiếu một triệu đưa cho Diệp Thần.