"Hỗn đản! Ba ca, gia hỏa này dám phách lối như vậy tại nhà hàng Tây của Hứa gia chúng ta, anh nhất định phải hung hăng giáo huấn hắn!"Hứa Tử Dương bị Diệp Thần hù dọa, quay đầu đi cầu Hứa Ba làm chỗ dựa cho hắn.
"Yên tâm đi, hắn sẽ không giúp ngươi!"Diệp Thần cười lạnh, nói:"Trừ phi hắn muốn bị đánh!"
"…"
Đám người nghe xong đều trợn tròn mắt, Tô Tuyết Di càng là khẩn trương bắt lấy góc áo Diệp Thần, dùng sức túm hắn ra hiệu hắn đừng nói nữa.
Vốn cho rằng Diệp Thần đắc tội Hứa Ba, không chết cũng phải lột da!
Ai ngờ, Hứa Ba nghe nói như thế mặc dù rất tức giận, nhưng thế mà không có động thủ, chỉ là âm trầm trừng mắt nhìn Diệp Thần một chút, cảnh cáo nói:"Họ Diệp, ngươi không nên ỷ vào tay chân mình tốt liền không coi ai ra gì, bằng không sẽ chết rất thê thảm!"
"Có đúng không?"
Diệp Thần nói một cách đầy ý vị sâu xa:"Xác thực có người sẽ chết rất thảm, nhưng khẳng định không phải ta, nếu không hãy đợi đấy?"
"Tốt! Ta ngược lại muốn xem xem ngươi có bao nhiêu ngưu bức, chờ xem!"
Hứa Ba hận đến thẳng cắn răng, nhưng sự 'Dữ dội' của hắn đã Diệp Thần lĩnh giáo qua, chỉ có thể cưỡng ép xuống cơn giận này, trơ mắt nhìn Diệp Thần bọn họ rời đi.
"Ba ca, sao anh có thể để bọn họ rời đi, có phải là quá tiện nghi tên họ Diệp!"Hứa Tử Dương vội vàng hỏi.
"Ngươi ngậm miệng!"
Hứa Ba hung hăng trừng Hứa Tử Dương một chút, nổi nóng nói:"Nếu không phải xem ở phân thượng ngươi cũng họ Hứa, hiện tại ta đã chơi chết ngươi! Bình rượu này nếu là ngươi dám đưa thiếu một xu tiền, xem ta thu thập ngươi như thế nào!"
"A?"
Hứa Tử Dương trợn tròn mắt, ngày bình thường Hứa Ba kiệt ngạo bất tuần, hôm nay học điệu thấp sao?
"Hứa tổng, hết thảy 990 ngàn, tạ ơn hân hạnh chiếu cố!"Nữ phục vụ cười nhẹ nhàng nói.
"Kháo!"
Giờ phút này Hứa Tử Dương hối hận muốn chết, hắn vốn muốn an bài cho quản lý để gái Tây đến đến cho Diệp Thần xấu mặt, kết quả đến cuối cùng mình lại thành thằng hề, quá xui xẻo!
Nhưng tiền ăn hắn lại không dám quỵt nợ, chỉ có thể nhịn đau quẹt thẻ.
"Tô Tuyết Di! Con đàn bà thối tha, chờ đó cho ta!"Hứa Tử Dương đi ra nhà hàng Tây, ngửa mặt lên trời gào thét.
Mà Hứa Ba bên này cũng không có nhàn rỗi, hắn ngồi tại văn phòng quản lý nhà hàng Tây, lấy điện thoại cầm tay ra gọi điện thoại cho Kim Dạ Vũ.
Rất nhanh, đầu bên kia điện thoại liền truyền đến thanh âm hơi có vẻ hoảng sợ của Kim Dạ Vũ:
"Ba thiếu, cậu tìm tôi có việc?"
"Lão Kim, cậu làm sao, thanh âm thật kỳ quái a!"Hứa Ba sững sờ, gia hỏa này đang xem phim ma sao?
"Ài, Ba thiếu có chỗ không biết a!"
Kim Dạ Vũ vẻ mặt cay đắng, thở dài nói:"Hai ngày này cả nhà chúng ta đều loạn tung cả lên!"
"Ý gì?"
"Xế chiều hôm nay, người một nhà chúng ta đang ngủ, không biết là tên vương bát đản nào dám đốt nhà của chúng ta! Còn may mà người hầu đến sớm phát hiện ra, bằng không cả nhà chúng ta đều bị nướng khét!"
"Còn có hôm qua, chó cưng tôi nuôi rất nhiều năm…"
Kim Dạ Vũ như 'Oán phụ' ở trong điện thoại phàn nàn với Hứa Ba.
"Còn có loại chuyện này?"
Hứa Ba nghe xong cũng cảm thấy hiếu kì, tại Ninh Châu dám chọc Kim gia có thể có mấy người?
"Ba thiếu, cậu tìm tôi đến cùng chuyện gì?"
"Tôi muốn giết chết tiểu tử họ Diệp kia, cậu có hứng thú hay không?"Hứa Ba đằng đằng sát khí mà hỏi.
"Tốt! Tôi sớm muốn chơi chết tiểu tử kia, cần tôi làm cái gì, Ba thiếu cứ mở miệng!"Kim Dạ Vũ nghe xong đáp ứng lập tức, Diệp Thần ba phen mấy bận đắc tội hắn, đều đã trở thành một cái tâm bệnh của Kim Dạ Vũ hắn!
Hai người hàn huyên một hồi, cuối cùng quyết định xuất tiền để Vạn Hổ Bang xử lý Diệp Thần
Cùng lúc đó Diệp Thần và Tô Tuyết Di cũng về tới biệt thự.
"Diệp Thần, anh rốt cuộc là ai? Nói tiếng Pháp coi như xong, người Hứa gia vậy mà cũng sợ anh, anh khẳng định không phải người bình thường!"Tô Tuyết Di vào cửa liền dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn xem Diệp Thần hỏi.
Diệp Thần nghĩ nghĩ, nghiêm mặt nói:"Nàng dâu, em rất nhanh liền sẽ biết lão công là ai! Nhưng hiện tại lão công không thể nói cho em, miễn cho em sẽ có áp lực!"
"Hứa Ba đều sợ anh như vậy, thời gian trước tin tức nói có người vượt ngục, người đó sẽ không phải chính là anh chứ?"Tô Tuyết Di hoảng sợ nói.
"…"
Diệp Thần nghe xong kém chút hộc máu, não của nữ nhân đều mạch kín như vậy sao, mình dáng dấp tuấn tú lịch sự, nào có điểm giống tội phạm vượt ngục?
"Nàng dâu, em suy nghĩ nhiều!"
Diệp Thần chỉ có thể giải thích nói:"Nửa tháng sau, em sẽ biết lão công của mình là ai!"
"Tốt a, coi như anh là tội phạm vượt ngục em cũng sẽ không ghét bỏ anh."Tô Tuyết Di rất nghiêm túc nhìn xem Diệp Thần nói.
"…"
Diệp Thần bó tay rồi, xem ra ngày mai nên đến tìm Cục Cảnh Sát của Tứ sư tỷ đi mở chứng minh mới được, bằng không cô nàng này thật sẽ coi mình là tội phạm vượt ngục.
Đúng lúc này điện thoại di động của Tô Tuyết Di vang lên, xem xét lại là lão mụ gọi tới.
"Alo, mẹ!"
Tô Tuyết Di chân trần ngồi ở trên ghế sa lon kết nối điện thoại, giọng điệu có chút lười biếng nói.