"Diệp Thần, con cũng vất vả, uống nước đi!"
"…"
"Kỳ thật con không đi làm cũng rất tốt, để Tiểu Tuyết đi kiếm tiền đi!"
"Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, về sau mỗi ngày con theo giúp mẹ mua mua thức ăn là được!"Lý Hương Cầm càng nói càng hăng hái, hận không thể đem Diệp Thần biến thành 'Khổ lực' của nàng!
"Cô, ngày mai cháu sẽ đi tìm việc làm!"
Diệp Thần nghe xong dọa sợ, mỗi ngày bồi Lý Hương Cầm đi mua đồ ăn, cuộc sống về sau biết trải qua thế nào?
"Con ngoại trừ biết dùng ngân châm chọc người, còn biết cái gì?"
"Gọi là châm cứu!"
"Dù sao cũng không có bằng không hành nghề thầy thuốc được"
Lý Hương Cầm còn chưa dứt lời, đột nhiên một người phụ nữ trung niên thoạt nhìn như là hàng xóm, vội vã vọt vào.
"Bà Lý, không xong!"
"Chuyện gì xảy ra? Bà Trương, có chuyện gì từ từ uống ngụm trà rồi nói?"Lý Hương Cầm cười nói.
"Bà còn cười được!"
Phụ nữ vội vàng nói:"Vừa rồi tôi vừa thấy ông Tô bị cảnh sát bắt đi, bà còn không biết sao?"
"Cái gì?"
Lý Hương Cầm nghe xong lắc đầu liên tục, mặt mũi tràn đầy không thể tin nói:"Ông Tô nhà tôi là công dân tuân theo luật pháp, cảnh sát làm sao có thể bắt hắn a!"
"Tôi lừa bà làm gì, không tin bà đi hỏi bảo an a!"
Phụ nữ vừa nói xong, đội trưởng bảo an không mời mà tới.
"Lý tỷ, Tô tiên sinh quả thật bị cảnh sát mang đi!"
Bảo an lần nữa lặp ấn chứng lời của người phụ nữ, mà ngay tại nửa giờ trước Diệp Thần bọn họ trở về, cảnh sát đã mang người đi.
"Vậy phải làm sao bây giờ a? Ông Tô phạm phải chuyện gì?"
Lý Hương Cầm nghe bảo an nói xong gấp đến độ muốn dậm chân, nàng vừa đặt khách sạn xong, làm không tốt Tô Vạn Đạt sẽ phải ăn sinh nhật trong nhà giam a!
"Cô đừng lo lắng, để cháu đi Cục Cảnh Sát nhìn xem là biết, cô ở nhà hãy chờ tin tức của cháu!"Diệp Thần an ủi.
"Tốt, đều nghe con!"
Giờ phút này Lý Hương Cầm đã hoảng hồn, Diệp Thần nói cái gì nàng đều đồng ý.
Cứ như vậy Diệp Thần liền ngụm nước cũng còn chưa kịp uống, lại vội vàng chạy tới Cục Cảnh Sát!
Trên đường hắn gọi điện thoại cho Liễu Nhược Hi, đem chuyện này nói cho đối phương biết, để nàng hỗ trợ tra một chút đến tột cùng xảy ra chuyện gì.
Mười phút sau, Diệp Thần đến Cục Cảnh Sát.
Vừa mới xuống xe, liền nghe được có người đang gọi hắn
"Thối đệ đệ!"
Diệp Thần nhìn lại, chỉ thấy Liễu Nhược Hi đang mặc đồng phục cảnh sát, tư thế hiên ngang đi tới chỗ hắn.
"Sư tỷ, ba vợ đệ đến cùng thế nào?"
Diệp Thần tức xạm mặt lại, không nghĩ tới Tứ sư tỷ ở Cục Cảnh Sát cũng gọi như vậy mình, nàng không sợ người khác hiểu lầm sao?
"Tỷ vừa hỏi phá án người, không ai biết hắn phạm chuyện gì, bất quá là Ngô cục tự mình hạ bắt giữ!"
"Ngô cục?"
"Ngô Dũng, người đứng thứ hai Cục Cảnh Sát!"Liễu Nhược Hi giải thích nói.
"Sư tỷ, làm phiền tỷ trước đệ đi gặp ba vợ mình trước đi!"Diệp Thần nói.
Liễu Nhược Hi gật gật đầu, trực tiếp đem Diệp Thần dẫn tới lầu hai, phòng thẩm vấn.
Hai người mới vừa đi tới phòng thẩm vấn số 4, liền nghe được bên trong truyền đến một tiếng hét thảm, Diệp Thần nghe một chút liền biết đây là tiếng kêu của Tô Vạn Đạt!
"Dám chọc Tưởng công tử, ông thật là chán sống!"Trong phòng thẩm vấn truyền tới tiếng gầm thét của một nam nhân.
"Cảnh sát, tôi oan uổng a!"
"Còn dám giảo biện! Chân của bảo tiểu Tưởng công tử đều bị phế đi!"
Vừa dứt lời, bên trong lần nữa truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Tô Vạn Đạt.
"Muốn chết!"
Ánh mắt Diệp Thần lạnh lẽo, sải bước đi tới cửa, nhấc chân một cước đạp ra cửa phòng thẩm vấn!
Bành!
Một tiếng vang thật lớn, toàn bộ cửa phòng thẩm vấn ầm ầm đổ xuống đất!
"Ai!"
Một nam tử trẻ tuổi cảnh sát cầm gậy trong tay, trên người mặc y phục hàng ngày, thấy mặt mũi Diệp Thần tràn đầy sát khí vọt vào, lập tức phẫn nộ quát:
"Cậu là ai, ai cho cậu vào đây, cút ra ngoài cho tôi!"
"Diệp Thần"
Tô Vạn Đạt chứng kiến Diệp Thần tới, nước mắt xoát cái liền chảy ra.
Diệp Thần cũng không nói chuyện, đi thẳng tới bên người Tô Vạn Đạt, trầm giọng nói:
"Chú, để chú chịu khổ!"
Nói xong, hai tay của hắn đặt trên còng tay của Tô Vạn Đạt, nhẹ nhàng tách một cái, còng tay lập tức chia năm xẻ bảy gãy thành mấy đoạn!
"Hỗn đản! Cậu rốt cuộc là ai?"
Nam tử trẻ tuổi thấy thế vừa sợ lại sợ, tên trước mắt này thế mà có thể bẻ gãy còng tay?
"Ngô Tử Tôn, nguyên lai là cậu ở đây!"
Liễu Nhược Hi kịp thời đi tới, nhìn thấy người trẻ tuổi này không khỏi phẫn nộ quát:"Ai bảo cậu đến thẩm vấn, được sự đồng ý của tôi sao?"
"Liễu đội?"
Ngô Tử Tôn nhìn thấy Liễu Nhược Hi cũng tới, thầm nghĩ trong lòng không ổn, bất quá rất nhanh hắn lại bình thường trở lại, một mặt khinh thường nói:"Là Ngô cục để cho tôi tới thẩm vấn phạm nhân này, nếu là Liễu đội cảm thấy có vấn đề, đi tìm cha tôi nói chuyện a!"
Không sai!
Cha Ngô Tử Tôn chính là người đứng thứ hai Cục Cảnh Sát, Ngô Dũng!
Bởi vậy đối mặt với Liễu Nhược Hi, người trực tiếp lãnh đạo mình, hắn cũng không có chút sợ hãi nào!
"Cậu"
Liễu Nhược Hi tức giận không thôi, nhưng nàng vừa điều đến Ninh Châu, căn cơ chưa ổn, muốn động Ngô Tử Tôn xác thực quá sức!