Kim Khải Niên nghe xong lập tức rơi vào trong trầm tư.
Những chuyện này xác thực thật trùng hợp, giống như là sớm an bài.
Đầu tiên là chó của Kim Dạ Vũ bị giết, ngay sau đó Kim gia bốc cháy, cuối cùng là Kim Dạ Vũ xảy ra tai nạn xe cộ, đây hết thảy còn có thể dùng trùng hợp để giải thích sao?
Ngay tại lúc hai cha con đang bàn bạc, Thái Oánh hô:
"Cha, lão công, mau tới đây đi!"
"Chuyện gì xảy ra?"
"Kết nối được với chuyên gia tỉnh thành rồi, các người mau tới nghe một chút a!"
Kim Sơn nghe xong vội vàng ném đi thuốc lá trong tay, nhanh chân chạy về phòng bệnh.
Hiện đại bệnh viện không chỉ có thể kết nối video liên tuyến xem xét thương thế bệnh nhân, thậm chí có bệnh viện còn có thể làm giải phẫu từ xa, mà hết thảy điều này đều quy cho công lao của khoa học kỹ thuật.
Chờ cha con Kim Sơn chạy về phòng bệnh, La Lượng bắt đầu khống chế camera, đem tổn thương của Kim Dạ Vũ bày hiện ra.
Thông qua màn hình, Kim Sơn cũng có thể nhìn thấy bên kia màn hình ngồi mấy bác sĩ áo trắng, đang cẩn thận quan sát đến bệnh tình người bị thương.
Ước chừng qua mười phút, bác sĩ dẫn đầu khoa chỉnh hình bên kia thở dài nói
"La viện trưởng, thật sự là thật có lỗi, thương thế bệnh nhân quá nghiêm trọng!"
"Ý kiến tổng hợp của chúng ta là, mau chóng cắt!"
"Cái gì, vẫn là phải cắt?"
Kim Dạ Vũ nghe xong kém chút sợ quá phát khóc, hắn mới hai mươi mấy tuổi, chẳng lẽ nửa đời sau phải ngồi xe lăn vượt qua sao?
"Ta không muốn cắt, ta không muốn cắt! Đám bác sĩ cứt chó các người, đi chết đi!"Kim Dạ Vũ điên lên, ngay cả chuyên gia tỉnh thành cũng bị chửi mắng.
"Không sai! Các người đều là một đám lang băm, đều là phế vật!"Thái Oánh đau lòng con trai, cũng giúp đỡ hắn cùng một chỗ 'Thảo phạt' đối phương.
"Hừ! La viện trưởng, về sau gặp phải người có bệnh cũng đừng tìm chúng ta!"
Đối phương coi như có tố chất, nói xong trực tiếp dập máy video.
"…"
La Lượng tức điên lên, sớm biết mẹ con Kim Dạ Vũ biết mắng người như vậy, hắn đã không đánh cái chủ ý nào, kết quả là hắn thành người 'Cõng nồi'.
"La viện trưởng, xin viện trưởng nghĩ biện pháp chữa khỏi chân của cháu trai ta, bao nhiêu tiền cũng không đáng kể!"Kim Khải Niên trầm giọng nói.
"Kim lão, không phải tôi không trị, mà là tổn thương Kim thiếu xác thực quá khó giải quyết!"
"Chẳng lẽ liền không có biện pháp nào sao?"Kim Sơn cắn răng nói.
"Cái này"
La Lượng nhíu nhíu mày, đột nhiên, trong đầu hắn toát ra một người thân ảnh, không biết vị kia được hay không đâu?
"La viện trưởng, có phải viện trưởng có biện pháp hay không? Cứ việc nói, có khó khăn Kim gia ta nhất định giúp viện trưởng giải quyết!"Kim Sơn sốt ruột, thấy La Lượng do dự vội vàng nói.
"Có người có lẽ có thể cứu Kim thiếu, nhưng hắn có nguyện ý xuất thủ hay không, tôi cũng không có nắm chắc!"
La Lượng cười khổ, mặc dù lần trước Diệp Thần đáp ứng hắn làm cố vấn bệnh viện, nhưng vị này một lần đều chưa từng tới
"Lẽ nào lại như vậy! Là ai, ta phái người đi buộc hắn đến!"Kim Sơn cả giận nói.
"Kim tổng, nếu ngài làm như vậy, đoán chừng Kim thiếu cũng chỉ có thể cắt!"La Lượng nghe xong cảnh cáo nói.
"Như vậy đi, chỉ cần La viện trưởng đem vị cao nhân nào mời đến, muốn bao nhiêu tiền Kim gia chúng ta đều cho!"Kim Khải Niên trầm giọng nói.
"Tốt a, tôi thử một chút!"
La Lượng gật gật đầu, lấy điện thoại di động ra trực tiếp gọi ra ngoài
Gia viên phía Nam thành phố, biệt thự Tô gia.
Buổi chiều Diệp Thần cũng không có đi đâu, giúp đỡ Lý Hương Cầm nấu ăn tại phòng bếp đến trưa, giết gà thịt cá loay hoay quên cả trời đất.
"Con rể, con quá lợi hại! Xương con cá này con róc kiểu gì vậy?"
"Oa! Con rể, con khắc hoa quá tuyệt!"
"…"
Trong phòng bếp không ngừng truyền ra tiếng kinh hô của Lý Hương Cầm.
Tô Vạn Đạt ngồi ở phòng khách liếc qua Tô Tuyết Di ngồi bên cạnh, thở dài nói:"Con gái, cha đề nghị con vẫn nên học nấu nướng đi, muốn giữ vững một nam nhân, trước phải giữ được dạ dày của hắn!"
"Cha, quan niệm người quá cổ hủ rồi!"
Tô Tuyết Di đang xem phim truyền hình, nghe được Tô Vạn Đạt thình lình nói ra những lời này, lập tức không còn tâm tư xem ti vi.
"Con đừng coi thường, tuy thời đại phát triển nhưng con người vẫn phải ăn cơm a!"
"Không để ý tới cha nữa!"
Tô Tuyết Di hờn dỗi một tiếng, quay lưng đi lặng lẽ cầm điện thoại lên, tìm tòi một chút tin tức liên quan đến nấu nướng.
Diệp Thần vừa rửa rau xong, điện thoại liền vang lên.
"Alo, ai?"Diệp Thần lau sạch sẽ tay, kết nối điện thoại.
"Diệp tiên sinh, tôi là La Lượng của bệnh viện nhân dân a!"
"A, xin chào La viện trưởng!"
"Là như vậy, bệnh viện có một người bệnh tai nạn xe cộ thương thế nghiêm trọng, chúng ta đều không có cách nào, hi vọng Diệp tiên sinh có thể rút chút thời gian sang đây xem xét!"La Lượng mười phần khách khí nói.
"Lão già"
Diệp Thần lời còn kịp mở miệng, liền nghe được đầu bên kia điện thoại truyền tới âm thanh kêu gào của một phụ nữ:"Lão nói cho hắn biết người bị thương là thiếu gia Kim gia, nếu như Tiểu Vũ muốn cắt, lão nương cũng sẽ cắt đứt chân chó của hắn!"
"…"