Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 152 - Chương 152. Người Người Đến Chúc!

Chương 152. Người người đến chúc! Chương 152. Người người đến chúc!

Bạch Uyên quay đầu lại nhìn, lập tức sải bước đi tới, về phần thằng đần Trương Văn Điền này là ai thì mặc kệ nó!

"Tô tiên sinh, sinh nhật vui vẻ!"

"Đây là một chút thành ý của Bạch gia tôi, còn xin Tô tiên sinh vui vẻ nhận!"Bạch lão đại tự mình đem kim đào bưng tới, một mực cung kính đưa đến trước mặt Tô Vạn Đạt.

"Bạch tiên sinh, cái này quá quý giá đi?"

Tô Vạn Đạt dọa sợ, lão đại hắc đạo đưa kim đào cho hắn, ngày thường hai người lại không có gặp nhau, cái này ai dám thu a!

"Bạch, Bạch lão đại, ngài biết chồng tôi?"Lý Hương Cầm nuốt ngụm nước bọt, cẩn thận từng li từng tí hỏi.

"Đương nhiên, Tô tiên sinh là cha vợ của Diệp tiên sinh, ngài là mẹ vợ của Diệp tiên sinh, tôi đương nhiên quen biết!"Bạch Vĩnh Chính cười nói.

"A, nguyên lai là bằng hữu Tiểu Diệp Tử a!"

"Tiểu Diệp Tử?"

"Chính là Diệp Thần a!"

"…"

Bạch Vĩnh Chính xấu hổ chết, trong lòng tự nhủ đến cùng là người một nhà a, dám gọi Tiểu Diệp Tử, biến thành người khác thử gọi như vậy một tiếng, đoán chừng chết như thế nào cũng không biết!

"Lão Tô, nếu là bằng hữu của con rể chúng ta, vậy lễ vật kia nhất định phải nhận lấy!"Lý Hương Cầm cười đến miệng đều không khép lại được, nói xong còn đắc ý liếc qua phía Trương Văn Điền.

Quả nhiên, lúc này sắc mặt bọn người Trương Tú đều biến đen!

Làm nửa ngày, kết quả là Bạch gia đưa kim đào cho Tô Vạn Đạt, thật sự là lãng phí tâm tư biểu lộ!

"Khụ khụ, tôi suýt nữa quên mất hôm nay cũng là sinh nhật lão Tô, vẫn là qua kính chén rượu đi!"

"Đúng đúng đúng, tôi cùng đi với ông!"

Người địa phương Ninh Châu quả nhiên bản lĩnh mượn gió bẻ măng rất mạnh, nhìn thấy Bạch lão đại tự mình đến tặng quà, lập tức bưng chén rượu chạy tới bên phía Tô Vạn Đạt.

"Tô huynh, nguyên lai huynh ở đây a! Làm cho tôi tìm khổ tìm sở, sinh nhật vui vẻ a!"

"Lão Tô, sao ông lại trốn đây làm gì, mọi người có còn là bằng hữu hay không?"

"…"

Tô Vạn Đạt thấy thế cũng chỉ có thể cười cười xấu hổ, hắn biết trước kia những người này nhìn thấy mình cũng không có nhiệt tình như vậy.

"Tiểu Tuyết, mau mời Bạch tiên sinh ngồi, châm trà a!"

Lý Hương Cầm rốt cục cũng nhớ ra quy củ tiếp khách, phân phó con gái chào hỏi khách khứa.

"Đừng đừng đừng, chị dâu, để tiểu đệ tới!"

Bạch Ngọc Thần dọa sợ, nếu để cho Diệp Thần biết mình để vợ hắn hầu hạ, đoán chừng phải xui xẻo!

Nhìn thấy người Bạch gia đối với người một nhà Tô Tuyết Di khách khí như thế, mấy người 'Làm phản' càng là nhẹ nhàng thở ra, còn may chuyển phe kịp thời, nói không chừng có thể mượn cơ hội này leo lên trên Bạch gia, vậy liền phát tài!

"Hừ! Lão già, lão nên quản một chút, miễn cho người một nhà Vạn Đạt giao du quá sâu với xã hội đen, không chừng có ngày ra đường ở!"

Trương Tú nhìn về phía Tô Vạn Đạt, giọng điệu có chút cay cay nói.

"Lão bà, bà nói bớt vài câu đi!"

Tô Liên Sơn cau mày nói:"Đừng quên Vạn Đạt là con của chúng ta, bà muốn sinh nhật hắn thật không có một người khách nào sao?"

"…"

"Dì cả, dì cũng đừng tức giận!"

Trương Văn Điền cười vang nói:"Lão Tô khả năng thích tới lui với hắc đạo, mặc dù cháu cũng rất khinh bỉ loại người này, nhưng đã là người một nhà chúng ta cũng không nên trách hắn!"

"Kháo!"

Cha con Bạch gia cách đó không xa nghe nói như thế, sắc mặt xoát một cái liền trở nên âm trầm.

"Cha, để con cho người đi diệt thằng khốn này!"Bạch Ngọc Thần nghiến răng nghiến lợi nói.

"Quên đi!"

Bạch Vĩnh Chính nhíu nhíu mày, nhắc nhở:"Diệp tiên sinh còn chưa tới đâu, để hắn hiểu lầm chúng ta nháo sự sẽ không tốt!"

"…"

Bạch Ngọc Thần nghe xong chỉ có thể cố nén cục tức, rót cho mình một chén rượu lớn, ngửa đầu ực một hớp!

Đúng lúc này, nhân viên tiếp đãi lần nữa la lớn

"Tập đoàn Kiều thị Ninh Châu, phó tổng giám đốc Nhan Thanh đến đây chúc mừng sinh nhật"

"Tập đoàn Phùng thị Ninh Châu, tổng giám đốc Phùng Kiến Quốc, cùng hai người con Phùng Tử Luân, Phùng Uyển Đình đến đây chúc mừng sinh nhật "

"Chúng Sinh Đường, Tôn Trường Sinh thần y, mang theo cháu gái Tôn Bảo Bảo đến đây chúc mừng sinh nhật"

Theo tiếng gào của nhân viên tiếp đãi ngày càng to, người chúc mừng sinh nhật đến ngày càng nhiều, những người này tùy tiện xách một cái ra đều là danh nhân Ninh Châu, mà lại bọn họ đều là hướng về phía Tô Vạn Đạt.

Rất nhanh, nơi vốn dĩ hẻo lánh quạnh quẽ, lúc lại đã thành địa phương náo nhiệt nhất của sảnh yến hội.

Lúc mọi người ở đây chấn kinh, nhân viên tiếp đãi lại hô lên, mà lần này để rất nhiều người ở đây đều kinh chảy ra mồ hôi lạnh!

"Liên Đoàn Võ Đạo, đường chủ Bạch Uyên phụng mệnh minh chủ, đến đây vì Tô Vạn Đạt tiên sinh chúc thọ!"

Vừa dứt lời, mọi người tại đây nhịn không được nhao nhao nghị luận lên.

"Ông trời ơi! Liên Đoàn Võ Đạo thế mà cũng tới vì Tô Vạn Đạt chúc mừng sinh nhật, người anh em này đến cùng là làm cái gì a?"

"Lần trước phụ thân của người đứng đầu thành phố sinh nhật, cũng chỉ có đường chủ Liên Đoàn Võ Đạo đi, đãi ngộ của Tô Vạn Đạt này còn ngưu hơn cả người đứng đầu thành phố a, lại là minh chủ tự mình phân phó!"

"…"

Nghe được đám người nghị luận, sắc mặt Trương Văn Điền lúc này còn khó coi hơn ăn phân!

Trước đó hắn còn cười Tô Vạn Đạt vì không có vị khách nào đến chào hỏi, ai ngờ một lúc sau khách mời của hắn không chỉ toàn là lão đại, mà còn tận tình đến hỏi thăm, căn bản không cần Tô Vạn Đạt bận rộn.

Bình Luận (0)
Comment