Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 18 - Chương 18. Thật Nực Cười!

Chương 18. Thật nực cười! Chương 18. Thật nực cười!

"Được thôi, tất cả nghe lão bà!"

Diệp Thần nhún vai, hắn chỉ là đề nghị đi khách sạn ăn bữa ngon chúc mừng mà thôi, không hiểu Tô Tuyết Di đỏ mặt vì cái gì?

"Nàng dâu, hay là về sau để lão công lái xe đưa lão bà đi làm, được không?"Diệp Thần ngồi ở vị trí kế bên tài xế đề nghị.

"Cậu biết lái xe?"

Tô Tuyết Di có chút nghi ngờ nhìn về phía Diệp Thần.

"Đương nhiên, máy bay xe tăng lão công đều đã lái qua, huống chi là xe con?"

Diệp Thần gật gật đầu, ở Châu Âu làm một vài vụ ám sát cao cấp, vẫn là cần những phương tiện giao thông này phụ trợ, hắn cũng là bị ép học cho xong!

"Quên đi, vẫn là để tôi!"

Tô Tuyết Di thở dài, Diệp Thần dáng dấp không tệ, y thuật cũng cao minh, đáng tiếc chính là yêu khoác lác.

Rất nhanh, hai người về tới biệt thự.

Sau khi Tô Tuyết Di xuống xe lấy dũng khí chủ động dắt tay Diệp Thần, Diệp Thần sững sờ, lập tức liền lộ ra bộ mặt cười cười tràn đầy dáng vẻ Trư ca.

Tay nàng dâu vừa non vừa trượt, chộp trong tay cực kỳ thoải mái!

"Diệp Thần, cùng tôi đi vào!"

Cửa không có đóng, Tô Tuyết Di nắm tay Diệp Thần sải bước đi tiến biệt thự.

Lúc này vợ chồng Lý Hương Cầm đang ở phòng khách xem tivi, nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Lý Hương Cầm đứng dậy quay đầu cười nói:

"Con gái trở về a, mẹ làm món thịt kho tàu mà con…."

Còn chưa nói dứt câu, nàng nhìn thấy Tô Tuyết Di cùng Diệp Thần đi vào, đồng thời hai người còn nắm tay nhau, tức giận đến mức chỉ vào mặt Diệp Thần chửi ầm lên:

"Lưu manh, ngươi muốn làm gì, nhanh buông con gái của bà ra!"

"Mẹ, xin mẹ chú ý dùng từ!"

Tô Tuyết Di móc giấy đăng ký kết hôn từ trong bọc ra, thản nhiên nói:"Con cùng Diệp Thần đã kết hôn, từ hôm nay trở đi hắn là chồng con, cũng là con rể của hai người, mà không phải lưu manh!"

"Cái gì!"

Lý Hương Cầm nghe xong tranh thủ thời gian xông lên, đoạt lấy Tô Tuyết Di giấy đăng ký kết hôn trong tay xem xét, cả người đều không tốt!

Con gái yêu của mình thế mà kết hôn với một tiểu tử nghèo?

"Làm sao tôi có thể sống qua quãng thời gian này!"

Lý Hương Cầm cảm xúc bộc phát, đưa tay đem giấy đăng ký kết hôn hung hăng đánh tới hướng lão công mình, phẫn nộ quát:

"Tô Vạn Đạt, ông có còn là nam nhân hay không! Con gái phát sinh chuyện lớn như vậy, ông vẫn còn ngồi vững được?"

"Lão bà, đừng có nóng giận, có gì từ từ nói chuyện a!"

Tô Vạn Đạt cười cười đi tới, tính cách hắn bình thản không tranh quyền thế, gặp sao theo vậy, thích ứng được trong mọi trường hợp, ở trong gia tộc cũng như không tồn tại, bởi vậy cũng thường xuyên bị Lý Hương Cầm khinh bỉ.

"Từ từ cái rắm! Con gái xảy ra chuyện lớn như vậy, ông còn từ từ được!"

Lý Hương Cầm giận không kềm được, mắng xong lão công lại quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thần một chút, cắn răng nói:

"Tiểu tử thúi, khẳng định là ngươi cho con gái của bà uống thuốc mê, thức thời lập tức lăn ra ngoài cho bà, bằng không bà sẽ báo cảnh sát!"

"Đại tỷ, không thể nói lung tung được, tôi là danh môn chính phái a, làm sao lại là dùng thuốc mê?"

Diệp Thần nhếch miệng, nếu như bị lão đầu biết hắn dùng thuốc mê, không phải đánh gãy chân chó của hắn sao!

"Ngươi gọi ai là đại tỷ, tức chết bà rồi!"Lý Hương Cầm hận đến nghiến răng, nói xong làm bộ thật muốn báo cảnh.

"Diệp Thần, cậu theo tôi vào đây!"

Tô Tuyết Di thấy thế dứt khoát lôi kéo Diệp Thần đi vào khuê phòng của mình.

"Ngươi đứng lại đó cho bà!"

Lý Hương Cầm muốn ngăn cản bọn họ, ai ngờ huyết áp đột nhiên tăng xông, vừa mới chuyển chân liền cảm giác trời đất quay cuồng, nếu không phải Tô Vạn Đạt tay mắt lanh lẹ đỡ nàng, chỉ sợ lão bà của mình không thể không cắm đầu xuống đất!

Bành!

Cửa phòng Tô Tuyết Di nặng nề đóng lại, căn bản không có quản Lý Hương Cầm.

"Thật nực cười!"

"Nha đầu chết tiệt kia, mau mở cửa ra, có nghe thấy không!"Lý Hương Cầm tức hổn hển, hung hăng đá mấy cước vào cửa, kết quả không phản ứng chút nào!

"Lão bà, coi chừng tức điên lên thân thể."Tô Vạn Đạt ở một bên hảo tâm khuyên nhủ.

"Ông ngậm miệng lại!"

Lý Hương Cầm quay đầu hung tợn trừng mắt nhìn Tô Vạn Đạt một chút, cả giận nói"Chẳng lẽ ông muốn nhìn con gái của mình gả cho tên quỷ nghèo này sao!"

"Kỳ thật tôi cảm thấy tiểu tử Diệp Thần này cũng không tệ, trông cũng nhanh nhẹn, lại hiểu y thuật, tốt hơn nhiều so với đám thiếu gia quần áo lả lướt!"Tô Vạn Đạt cả gan nói ra lời trong lòng.

"Ông biết cái gì!"

"Tiểu tử kia một nghèo hai trắng, đầu óc của ông đúng là bị nước vào, căn bản cũng là không có tiền đồ!"Lý Hương Cầm không chút lưu tình mắng thẳng mặt lão công mình.

"…"

"Mẹ, người đừng lại mắng cha, là con quyết định phải cùng Diệp Thần kết hôn, ai cũng không ngăn cản được!" Thanh âm Tô Tuyết Di truyền ra từ trong nhà.

"Tóm lại, Diệp Thần là chồng con, về sau hắn sẽ ở nhà chúng ta!"

"Con"

Nghe được lời nói này của Tô Tuyết Di, Lý Hương Cầm kém chút tức giận đến bể mạch máu.

Nhưng tính tình con gái là cái gì nàng hiểu rất rõ, chợt Lý Hương Cầm bình tĩnh lại, hừ lạnh nói:

"Diệp Thần, đừng quên ước định của chúng ta, cậu vẫn chưa giúp Tô gia cầm lại mối làm ăn, còn có mặt mũi ở cùng với con gái tôi sao?"

Bình Luận (0)
Comment